Tiểu Bảo Bối Ba Tuổi

Chương 14: Ngủ với chị gái

Chương 14: Ngủ với chị gái

Editor: Eric ( Tiểu Mộc Hinh)

Hai đứa trẻ ở trong nước chơi một hồi ___ chủ yếu vẫn là Khương Khương chơi, Khương Khả ở bên cạnh nhìn cô bé chơi.

Một lát sau, Tần Thư Vân liền rửa sạch sẽ bọt trên người hai đứa trẻ, sau đó ôm ra khỏi bồn tắm, lấy khăn lau người cho bọn nhỏ.

Lúc mommy lau cho chị gái, Khương Khương cầm khăn bông màu hồng của mình, che cái đầu ướt nhẹp, lộ ra một khuôn mặt trắng trắng, mở to đôi mắt đen láy nhìn.

Học cách mommy lau tóc cho các cô, vừa chậm rãi lau tóc của mình.

Đôi tay nhỏ nhỏ trắng trắng, bọc khăn tắm trên đầu, lau lau lau rồi lại lau, cuối cùng cũng không lau sạch nước trên tóc.

Mà mommy, rất nhanh đã lau khô nước trên tóc của chị gái. Mà cũng rất nhanh liền lau khô nước trên người cô.

Sau khi mặc xong quần áo,Tần Thư Ninh cầm máy sấy để sấy tóc cho hai tiểu gia hỏa.

" Thổi thổi" gió nóng từ máy sấy thổi vào tóc của Khương Khương, Khương Khương được sấy lại hết sức thoải mái. Đầu tóc lộn xộn quay đầu nhìn chị gái: " Chị, đợi lát nữa em sấy xong, thì đến lượt chị sấy."

" Chờ đến khi tóc của hai chúng ta đều khô, thì có thể đi ngủ một giấc thật ngon a."

Đôi mắt Khương Khương

cong thành hình trăng khuyết, Khương Khả đứng một bên, lẳng lặng chờ mẹ sấy khô tóc cho em gái.

Sau khi tóc của hai tiểu quỷ được sấy khô, Khương Khương liền như con ngựa thoát cương kéo chị gái chạy đi.

Chạy tới phòng mình, vui vẻ nói với chị gái: " Chị, tối nay chúng ta có thể ngủ chung."

Khương Khương mới ba tuổi, phần lớn thời gian vẫn ngủ cùng ba mẹ. Đôi khi ngủ một mình.

Nhưng chị gái đã trở về, cô cảm thấy sau này có thể ngủ cùng chị, không cần ngủ cùng ba mẹ nữa.

Nghe giọng điệu vui sướиɠ của Khương Khương, mũi nhỏ của Khương Khả nhăn nhăn.

Cô muốn ngủ một mình, không muốn ngủ cùng Khương Khương, chô nên cô từ chối Khương Khương: " Chị muốn tự mình ngủ."

Nói xong, quay đầu ra khỏi phòng.

Khương Khương lập tức trở nên vô cùng ủ rủ.

Lúc tắm, cô cảm thấy cô và chị gái đã trở nên thân thiết hơn, vì sao

vẫn không thích ở cùng cô a ?

Khương Khả nói xong, liền đi ra khỏi phòng của Khương Khương.

Đi tìm mẹ.

Mặc dù, cô cảm thấy người em gái này của mình cũng khá tốt, nhưng Khương Khả không thích con bé quá dính lấy cô quá. Ban ngày bám lấy cô, ban đêm cũng muốn ngủ cùng cô ?

Khương Khả lắc lắc đầu.

Cô mới không muốn đâu, cô muốn không gian riêng tư của bản thân, muốn một mình cô ở một phòng, không muốn ngủ chung phòng với Khương Khương đâu.

Cho nên Khương Khả đi ra ngoài, lúc thấy mẹ ở trên hành lang, thì trực tiếp nói với mẹ.

" Mẹ, con không muốn ngủ cùng phòng với em, Con muốn phòng ngủ của con."

Tần Thư Vân hơi ngạc nhiên khi nghe con gái yêu cầu, môt lúc sau, cô bật cười, xoa xoa đầu của con gái lớn, nhẹ nhàng nói: " Khả Khả, phòng của con vẫn chưa chuẩn bị xong. Tối nay con ngủ cùng ba mẹ nhé ?"

Khương Khả gật gật đầu đồng ý: " Được ạ."

Tring lòng lóe lên một chút nghi ngờ.

Trước giờ cô chưa từng ngủ cùng ba mẹ. Cảm giác đó sẽ như thế nào ?

Chị gái không ngủ cùng mình, Khương Khương thất vọng cực kỳ, một mình ở trong phòng, cầm búp bê, một bên chơi môt bên nói, lải nha lải nhải:

" Bảo bảo, vì sao chị gái không thích mình

a ?"

" Mình thích chị ấy như vây, chị ấy vì sao không thích mình

?"

" Sau này chị gái sẽ chơi cùng mình sao ?"

" Mình còn chưa giới thiệu cậu với chị gái đâu..."

Sau khi nói chuyện xong với búp bê tóc xoăn màu nâu trên tay, cô lại quay qua nói chuyện với xe ô tô màu lam.

" Xe tải nhỏ, cậu có biết vì sao, chị gái không muốn chơi với mình không ?"

.......

Một lúc sau, con gái lớn liền mệt mỏi, Tần Thư Vân dỗ dành con gái ngủ xong, phát hiện Khương Khương vẫn luôn ở trong phòng của con bé đợi. Lúc đầu cô còn cho rằng con bé muốn chơi đồ chơi, nhưng lại phát hiện, Khương Khương đang oán giận với đồ chơi rằng chị gái không thích con bé.

Không ngờ hai chị em vừa rồi còn trông rất hòa thuận vậy mà lại xảy ra mâu thuẫn, trên môi nở nụ cười nhẹ, Tần Thư Vân bước tới, ôm lấy Khương Khương.

Đột nhiêm bị ôm lấy, Khương Khương quay đầu, nhìn thấy mommy.

Sau đó, cô bị xoay người lại, đối diện với mắt của mommy.

Trong đôi mắt xinh đẹp của mẹ, ẩn chứa ý cười.

" Bé con cùng với chị có mâu thuẫn sao ?"

Khương Khương xoắn xuýt do dự một hồi, lúc này mới gật gật đầu, gương mặt có chút buồn.

" Mommy, chị gái không thích con cho lắm. Hôm nay chị ấy đã từ chối con hai lần."

Khương Khương vừa nói vừa duỗi ngón tay ra đếm, trái tim cô rất đau.

" Con thích chị ấy như vậy, chị ấy lại không thích con."

Nhìn thấy biểu tình khổ sở của con gái, khiến cho Tần Thư Vân muốn vui vẻ cũng không được, để xoa dịu tâm tình con gái, cô vội vàng dỗ dành.

" Chị gái không phải là không thích con. Chỉ là con bé mới trở về, vẫn chưa thích ứng được, cũng chưa từng tiếp xúc với chúng ta, cho nên có đôi lúc sẽ không tiếp nhận được chúng ta. Khương Khương cho chị một chút thời gian để thích ứng, được không ?"

" Thật sao ?" Khương Khương được lời nói của mommy cổ vũ, đôi mắt sáng lên, giống như tràn ngập những viên ngọc,

xinh đẹp lại rực rỡ.

Tần Thư Vân chắc chắn gật đầu: " Đúng vậy."

Trong lòng cô cũng cho rằng như thế, Khả Khả vẫn còn nhỏ, mới về có chút xích mích với Khương Khương, chắc là do chưa thích nghi được với sự tồn tại cảu gia đình mới. Mà Khương Khương, trước giờ muốn cái gì là có cái đó, cho nên khi bị Khả Khả từ chối, trong lòng sẽ có chút khó xử và không được tự nhiên.

Nhưng Tần Thư Vân cho rằng đay không phải là chuyện gì lớn, bởi vì hai đứa trẻ còn nhỏ, ở chung với nhau, itnhf chị em có thể được bồi đắp.

Khương Khương

được lời của mẹ an ủi, cô không còn buồn nữa, trong lòng quyết định đối xử tốt hơn với chị gái để chị gái có thể thích cô nhiều hơn.

Suy nghĩ về điều này, Khương Khương

muốn nhìn thấy chị mình hơn nữa, giãy dụa

thoát khỏi vòng tay của mẹ mình:

"Mommy, con đi tìm chị ."

Tần

Thư Vân nói

: "Chị

đang ngủ."

Khương Khương

nghe vậy, cắn ngón tay út của mình

và hỏi "Vậy mommy, con có thể ngủ với chị gái của con tối nay được không?"

Tần Thư Vân cười khúc khích khi nghĩ đến con bé

hôm nay thức dậy trong phòng của mình, nhưng khi tỉnh dậy lại chạy đến phòng của ba mẹ để ngủ với chị gái.

Bảo bối nhỏ này cũng quá dính chị rồi.

"Chị gái

đang ở trong phòng của mommy. Con muốn đi thì đi đi, nhưng tuyệt đối không được đánh thức chị"

"Ừ, mommy, con yêu mẹ rất nhiều." Khương Khương

hạnh phúc đặt một nụ hôn thơm và mềm trên khuôn mặt của mẹ mình.

Đôi môi của con gái

ấm áp, mềm mại dính vào má cô, như mây và lông vũ, khiến lòng người mềm nhũn.

Tần Thư Vân mỉm cười, nắm tay cô đưa về phòng của bọn họ

.

Khi cô

đến phòng của bố và mẹ, chị gái đã ngủ.

Hai má nghiêng qua một bên, mắt nhắm chặt, chị ấy đã ngủ rồi.

Trong phòng đã bật điều hòa, đèn màu cam sáng.

Sau khi vào phòng, Khương Khương

nhẹ nhàng bước vào, cởi giày, lẳng lặng leo lên giường.

Lặng lẽ trèo lên giường, quấn chăn bông.

Mặt đối mặt với chị gái, cô nhìn hai má của chị,

lặng lẽ hôn lên má chị, sau đó quấn chặt chăn bông, chuẩn bị nhắm mắt đi ngủ.

“Thư Vân.” Một giọng nam trầm thấp vang lên. Một lúc sau,daddy

mặc vest bước vào từ cửa.

Daddy rất bận, vì công việc của ngày hôm nay đã làm trì hoãn lịch trình của ba, nên sau bữa tối. Daddy

tức tốc đến công ty họp, cuối cùng cuộc họp này cũng về.

Nghe thấy giọng nói của ba mình, vì sợ chị

mình bị đánh thức,Khương Khương vội vàng bật dậy và làm động tác im lặng với daddy, nhắc nhở

rất nhỏ.

“ Dad, đừng làm ồn

.” Cô

con gái nghiêm mặt nhắc nhở bản thân, đế giày của Khương Hành vừa định đặt trên mặt đất dừng lại một hồi mới để

xuống.

Sau đó, nhìn thấy con gái nhỏ của tôi đang ngồi trên giường của họ trong bộ váy ngủ .

Bên cạnh, thấp thoáng là một cô con gái khác đang say ngủ.

Khương Hành bận bịu đến choáng váng, lúc này mới phản ứng kịp, xế chiều hôm nay hình như bọn họ đón con gái lớn về.

Bây giờ họ có hai cô con gái.

Anh nhìn thoáng qua

vợ đang đứng cạnh giường, suy nghĩ một hồi, quyết định nghe lời nhắc nhở của cô con gái nhỏ, không được làm phiền bọn họ ở đây, liền sang phòng bên cạnh.

Daddy

đã ra ngoài.

Khương Khương

hài lòng, sau đó nói nhỏ với mẹ: “Mommy, con đi ngủ, lát nữa mẹ

nói với ba, đừng quấy rầy chúng ta ngủ, được

không?”

Tần Thu Vân ngây ngốc cười gật đầu: “Được.”

Khương Khương

thỏa mãn, lúc này mới hài lòng nhắm mắt lại

Cô bé

thậm chí không cần mẹ chuyện trước khi đi ngủ tối nay.