Tiểu Bảo Bối Ba Tuổi

Chương 7: Mặt dày đòi tiền

Chương 7: Mặt dày đòi tiền

Editor: Eric ( Tiểu Mộc Hinh)

Khương Khương nhìn thấy chú Triệu, vội vàng chạy qua, cơ thể nhỏ nhắn trong một đám người to lớn chạy ra, liền ôm chặt chân của hắn, hai mắt to sáng ngời lấp lánh: " Chú Triệu, chú thấy chị gái của con rồi sao ? "

Triệu Tử Duệ kéo cô bé quá, ôn hòa nói: " Đợi một lát nữa con sẽ thấy chị gái."

Sau đó nhìn về phía vợ chồng Khương Hành đang đi tìm Khương Khương.

Khương Hành nắm tay Tần Thư Ninh đi tới, nhìn thấy một đám người trong tay cầm cuốc còn có cả côn bổng, nhíu mày.

Thấy một nhà ba người bước đến, khí thế của đám người đó không biết bay đâu mất, đặc biệt cô bé kia rất giống cháu gái của Trương Phong, mọi người xung quanh kinh ngạc đến ngây người.

Một đám người trên mặt lộ vẻ khϊếp sợ khó

có thể tin tưởng.

Cái này, rõ ràng là một cặp song sinh a.

Nhìn đến cặp vợ chồng, một người mặc tây trang giày da, một người dung mạo thanh lịch mỹ lệ. Hai người này đều có phần giống cô bé.

Đây là có chuyện gì?

Trương

Phong cũng chấn kinh, giương miệng, đứng hồi lâu cũng không biết phải phản ứng như thế nào.

Hắn chỉ vào Khương Hành, mắt trừng lớn, môi dày run run: " Các người..."

Khương Hành bước đến bên đám người, dừng chân lại, mí mắt khẽ nâng, âm thanh lạnh lùng, làm cho người ta thấy không thể xâm phạm.

Hắn nói: " Tôi đến đem con gái của tôi trở về."

Trên thế giới này, không thể có khả năng có một chuyện trùng hợp như vậy. Khương Khương có thể

mơ thấy vị trí chính xác

của một đứa trẻ, hơn nữa lại biết cô bé đó ở trong này.

Chỉ có một khả năng.

Hai đứa trẻ này là chị em.

Cho nên, Khương

Hành tin tưởng, ở bé ở trong này, tất nhiên là con gái của hắn.

Trương Phong lập tức hoảng sợ.

Em gái hắn lúc trước tự sát, cuối cùng để lại một đứa con gái ném cho bọn họ. Vốn là điều kiện trong nhà không tốt lắm, bây giờ

lại thêm một đứa nhỏ, Trương Phong tự nhiên tức giận cực kỳ. Nhưng lúc em gái hắn còn sống cũng giúp đỡ gia đình hắn rất nhiều, đem đứa nhỏ này cho người khác, chỉ sợ em gái ở dưới kia sẽ oán giận hắn. Vợ hắn cũng khuyên ngăn nên hắn liền giữ lại đứa trẻ kia.

Lúc này, không nghĩ đến con bé kai vậy mà không phải con gái của em gái hắn. Như vậy người này không phải là nam nhân vứt bỏ em gái của hắn.

Nghĩ đến mười vạn kia có thể giống chú vịt bay bay, Trương Phong thiếu chút nữa cắn nát một ngụm răng vàng. ( Cũng không hiểu vì sao người ta lại để là răng vàng nữa, thôi thì cứ để vậy cho đủ nghĩa >_