Hàm Quang

Chương 51

[Topic hôm nay] Làm thế nào để bạn gái chủ động “dùng miệng” với mình?

[Chủ topic] [Miêu Miêu]: Như trên.

[Nước ép mật ong]: “Dùng miệng” là cái gì? Chủ thớt muốn bạn gái làm gì, nổ tung trái đất à?

[Miêu Miêu] trả lời [Nước ép mật ong]: Là làʍ t̠ìиɦ đó.

[Pinocchio không có mũi dài]: Ha ha ha, thương chủ thớt.

[NANA]: Chủ thớt phải nghiên cứu, phụ nữ vốn có nhu cầu thấp ở phương diện đó.

[Trăn]: Có thể là do bạn xấu xí. (chống cằm)

[Miêu Miêu] trả lời [Trăn]: Tôi không xấu.

[Trăn] trả lời [Miêu Miêu]: Thật á? Đẹp trai à?

[Miêu Miêu] trả lời [Trăn]: Ừ.

[Trăn] trả lời [Miêu Miêu]: Thật sự rất đẹp trai?

[Miêu Miêu] trả lời [Trăn]: Đẹp trai nhất thế giới.

[Trăn] trả lời [Miêu Miêu]: …

[Trăn] trả lời [Miêu Miêu]: Không có ảnh thì không tin được.

[Miêu Miêu] trả lời [Trăn]: (hình ảnh)

[Linh Dương]: Đệt, chủ thớt là đàn ông à?

[Miêu Miêu] trả lời [Linh Dương]: Ừ.

[Đám Mây Xa Cách] trả lời [Miêu Miêu]: Đàn ông mà lấy tên là “Miêu Miêu”?

[Miêu Miêu] trả lời [Đám Mây Xa Cách]: Ừ.

[Đám Mây Xa Cách] trả lời [Miêu Miêu]: ............

[Cô gái xinh đẹp] trả lời [Miêu Miêu]: (đổ mồ hôi) (đổ mồ hôi)

[Người qua đường] trả lời [Miêu Miêu]: (Phun máu ngã xuống đất)

[Miêu Miêu]: Cái tên này có ý nghĩa đặc biệt với tôi.

[Tử Nguyệt Thanh]: Nhưng mà dáng người chủ thớt rất đẹp mà, sao lại che mặt? Lộ mặt ra cho chúng tôi kiểm nghiệm nào (nuốt nước bọt).

[Thiên Nột Mộc Tử]: Đôi chân này nhìn cũng hoàn hảo. Chủ thớt, sao cứ phải mặc quần làm gì, cởi ra cho chúng tôi kiểm nghiệm một chút.

[Kẹo oải hương] trả lời [Thiên Nột Mộc Tử]: … Bạn thật cố chấp.

[Tôi làm đổ chai xì dầu]: Chủ thớt, có lẽ là bạn đang thiếu một người bạn trai.

[Đại Đại rất thích tôi zxy]: Đúng đúng. Chủ thớt hãy thành thật mà đối diện với chính mình, hôn nhân đồng tính đã được hợp pháp hóa 30 năm rồi.

[Miêu Miêu] trả lời [Tôi làm đổ chai xì dầu]: Tôi không phải gay. Tôi đã gặp mấy người gay rồi.

[Một Bát Nước Tương]: Chủ thớt, bạn gái anh có mắt không tròng, nếu phiền lòng hãy liên hệ với tôi 169XXXXXXXX.

[Miêu Miêu]: Trọng điểm của mấy người đều không đúng.

[Cúi chào gà đông lạnh]: Chủ thớt, bạn gái bạn có yêu bạn không?







[Một đời vui vẻ]: Chủ thớt đâu rồi?

[Bạn là ai]: Không thể nào? Topic này bị dừng lại rồi sao?

[Phương Nam Phương Bắc]: Đáp án đã rất rõ ràng, chủ thớt quá đau lòng nên bỏ đi rồi.

[Con mèo vẫn đang đợi tôi]: Mẹ nó, nói một thôi một hồi hóa ra lại là yêu đơn phương à?

[Tuyết phương Bắc chưa tan]: Anh đẹp trai Miêu Miêu ơi, chúc anh may mắn!







*******

Hà Điền Điền yêu mình không?

Vấn đề này hiện ra trước mặt, Hàm Quang đột nhiên cảm thấy hoang mang.

Yêu là gì?

Con người yêu như thế nào?

Người máy thì yêu như thế nào?

Con người và người máy yêu nhau thì như thế nào?

Không hiểu.

“Hà Điền Điền, cô có yêu tôi không?” Anh đột nhiên hỏi cô.

Hà Điền Điền đang chuẩn đồ đạc để về nhà ăn Tết, nghe anh hỏi thế thì giật mình quay ra nhìn anh, rất khoa trương cười thành tiếng: “Hàm Quang, đầu óc anh không bị sao chứ? Làm sao tôi có thể yêu một người máy chứ? Buồn cười chết mất!” Cô nói xong cũng không nhìn anh, tiếp tục vùi đầu vào thu dọn đồ đạc nhưng động tác lại bắt đầu lộn xộn.

Hàm Quang vẫn đứng ngây người nhìn cô. Ánh nắng mùa đông xuyên qua khung cửa sổ thủy tinh, chiếu vào những hạt bụi đang bay trong phòng. Một nửa người cô chìm trong ánh sáng ấy, sáng ngời chói mắt, giống như cô đang tỏa sáng.

Quần áo cô mua cho bố mẹ, đồ ăn, còn có quà Tết của công ty, tất cả đều được cô nhét vào va li.

Anh cũng không biết anh đã nhìn cô bao lâu, chỉ chậm rãi “à” một tiếng.

Đã hiểu.

Tìm hiểu tình yêu là gì không có ý nghĩa gì cả.

Những thứ hoang mang và khó hiểu đó cũng chỉ như những hạt bụi bay mà thôi.

Bởi vì ở trong mắt cô, anh chưa từng... trước đây chưa từng, sau này cũng không có quyền lợi... yêu và được yêu.