Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 76: Vị Trí Quốc Sư Thánh Tăng Chí Tôn

Trường An Thành, hoàng cung.

Lý Thế Dân lẳng lặng ngồi trên bảo tọa của mình, vốn, sự tình nạn châu chấu cuối cùng đã được giải quyết, đây là một kiện đại hỉ sự, thế nhưng, Lý Thế Dân lại không cao hứng nổi, tâm thần luôn luôn nhớ một màn Huyền Trang ôm Cao Dương rời đi.

- Aiz. . .

Sau một hồi lâu, trong lòng Lý Thế Dân thở dài một tiếng, âm thầm lắc đầu.

Đối với Đại Đường mà nói, mình có lẽ một Hoàng Đế hợp cách, thế nhưng đối với Cao Dương mà nói, mình không phải một phụ thân hợp cách?

- Bệ hạ! Bệ hạ! Đại Phật Tự bên kia, Phật Tổ hiển linh rồi!!

Thời điểm trong lòng Lý Thế Dân âm thầm áy náy ngồi thất thần, đột nhiên một thái giám vội vội vàng vàng chạy vào, hướng về phía Lý Thế Dân bẩm báo.

Tiên Phật nguyên bản vô cùng thần bí, Như Lai Phật Tổ cùng Ngọc Hoàng đại đế càng như là thần cao cao tại thượng, thời điểm bình thường, cho dù chỉ một thần tiên cỏn con hàng lâm cũng là sự tình đủ để oanh động, chớ nói chi là Như Lai Phật Tổ.

Nghe được lời ấy, Lý Thế Dân bỗng nhiên đứng dậy, đi nhanh ra hướng ngoài điện.

Quả nhiên, cho dù đang ở hoàng cung, cho dù hiện tại là thanh thiên bạch nhật, cũng có thể nhìn thấy Phật quang hạ xuống từ Tây Thiên, chiếu rọi Đại Phật Tự, dị tượng tiên âm mịt mờ, thiên hoa loạn trụy, cho người ta cảm giác trang nghiêm tường hòa.

Nhìn dị tượng bên phía Đại Phật Tự kia, trên mặt Lý Thế Dân cũng hiện ra thần sắc kinh hãi, chợt, sai người nhanh đi Đại Phật Tự tìm hiểu tình huống.

Nhận được mệnh lệnh của Đường Hoàng, tự nhiên có thái giám bước nhanh chạy tới hướng Đại Phật Tự.

Chẳng lẽ? Là bởi vì Giang Lưu sao?

Trông về phía cảnh tượng Đại Phật Tự xa xa, Lý Thế Dân đột nhiên nhớ tới lúc trước thân hình Giang Lưu ôm Cao Dương rời đi, tựa hồ chính là phương hướng Đại Phật Tự?

Có thể gây nên dị tượng như thế, cũng chỉ có lúc Giang Lưu đốt lên mười hai điểm Hương mới làm được, tên Giang Lưu này đến tột cùng là thần thánh phương nào! ?

Đối với sự sống chết của Cao Dương, trong lòng Lý Thế Dân vốn đã không ôm bất kỳ hi vọng gì, không chỉ là thủ đoạn thế gian vô dụng, mình thậm chí lấy thân phận Đường Hoàng khẩn cầu thần tiên trên trời, đều không có bất kỳ đáp lại gì.

Nhưng bây giờ, thấy cảnh này, trong lòng Lý Thế Dân lại có chút chờ mong, cũng có chút thấp thỏm không yên.

Rất nhanh, thiên địa dị tượng kia biến mất, đợi thêm chốc lát, người đến tìm hiểu quay lại, gấp rút chạy tới, quỳ gối trước mặt Lý Thế Dân.

- Khởi bẩm bệ hạ, Huyền Trang Pháp Sư tại phật điện cúi đầu cầu khẩn, cầu được Như Lai Phật Tổ hiển linh, ứng với sở cầu của Huyền Trang Pháp Sư, đã mang Cao Dương công chúa đi, nói là để cho công chúa đi theo Quan Âm Bồ Tát tu hành, mặt khác. .

Thái giám quỳ gối trước mặt Lý Thế Dân, một lời đến đây, có chút dừng lại.

- Ngoài ra còn có cái gì?

Nhìn thái giám nói đến đây, thế mà ấp úng, Lý Thế Dân trầm giọng quát.

Nghe ra được Lý Thế Dân không vui, thái giám này giật nảy mình, vội vàng dập đầu, nói:

- Mặt khác, Như Lai Phật Tổ chính miệng nói, nói Huyền Trang Pháp Sư cùng Cao Dương công chúa, sau này hữu duyên có thể gặp lại.

. . . Thần sắc Lý Thế Dân khẽ động, những lời này là có ý tứ gì, hắn đương nhiên có thể minh bạch.

Cao Dương được Như Lai Phật Tổ tự mình cứu sống, cái này tự nhiên là một đại hỉ sự, mà nàng có thể đi theo Quan Âm Bồ Tát tu hành, tuy nói không bỏ được, nhưng trong lòng Lý Thế Dân vẫn cảm thấy cao hứng thay cho nàng.

Thế nhưng Như Lai Phật Tổ lại chính miệng nói Huyền Trang Pháp Sư sau này còn có cơ hội gặp mặt lại Cao Dương? Cái này chẳng phải nói? Hắn sau này tất sẽ đi Tây Thiên Linh Sơn sao! ?

Người bình thường nói như vậy thì cũng thôi đi, nhưng Như Lai Phật Tổ tự mình mở miệng, phân lượng câu nói này đã khác rồi.

Huống chi, Huyền Trang Pháp Sư lại là tăng nhân đốt lên được mười hai điểm Hương, từ xưa đến nay chưa từng có.

- Truyền ngự đệ vào cung, gia phong Đại Đường Thánh Tăng, vị trí Quốc Sư, đồng thời chiêu cáo thiên hạ!

Lý Thế Dân trầm mặc một lát, mở miệng ra lệnh.

Xưng hô Thánh Tăng, địa vị được tôn sùng, xưng hô của Long Hải Thánh Tăng là do bách tính Đại Đường tự phát kêu ra, hắn là chủ trì Đại Phật Tự, lại là tăng nhân đệ nhất Đại Đường, xưng hô Long Hải Thánh Tăng, hoàn toàn xứng đáng.

Thế nhưng, cho dù hoàn toàn xứng đáng thế nào, cái này cũng không đạt được Đường Hoàng Lý Thế Dân chính thức sắc phong, thì thân phận cũng sẽ không được tính chính thức.

Ngày hôm nay, Lý Thế Dân lại quyết định trên cơ sở thu Giang Lưu là ngự đệ, lại chính thức sắc phong hắn làm Đại Đường Thánh Tăng, chức vụ Quốc Sư, ý nghĩa của nó không cần nói cũng biết.

- Tuân mệnh! Chỉ là, bệ hạ, Thánh Tăng hắn khẩn cầu Phật Tổ cứu công chúa xong liền mỏi mệt chìm vào giấc ngủ, không biết cần phải ngủ bao lâu.

Lời Lý Thế Dân tuy làm người ta kinh ngạc, thế nhưng thái giám này lại không có bất kỳ dị nghị gì, vội vàng gật đầu, rồi vội mở miệng nhắc nhở.

- Vậy ngươi thông tri Đại Phật Tự bên kia, Thánh Tăng tỉnh rồi thì bảo hắn tranh thủ thời gian đến hoàng cung nhận sắc phong

Lý Thế Dân nghĩ nghĩ một hồi, mở miệng nói.

- Thần đã rõ.

Sắc mặt tiểu thái giám này khó nén mà giật mình.

Đây thật là vinh hạnh đặc biệt lớn a, đây là lần đầu tiên bệ hạ phong thưởng người nào đó, vẫn còn phải chờ đích thân đối phương tỉnh dậy rồi mới phong.

. ..

Một bên khác, bên trong Đại Phật Tự, Giang Lưu ngủ một ngày một đêm, cuối cùng ngủ đủ, tinh thần cũng biến thành tỉnh táo hơn rất nhiều, sự tình liên quan tới tây hành sau này cũng có một mục tiêu rõ ràng.

Đánh quái thăng cấp, điểm kinh nghiệm cần thiết càng ngày càng nhiều, mà chư Thiên Thần phật nào không phải tu luyện mấy ngàn năm, thậm chí vài vạn năm? Mình phải trên hành trình tây hành vài chục năm, trưởng thành đến mức đủ để đối kháng chư Thiên Thần phật?

Cho dù có hệ thống trò chơi hack game bên trong người cũng khó như lên trời.

Thế nhưng, cho dù khó khăn thế nào, vì tự cứu bản thân hay Cao Dương cũng phải cố gắng tu hành, tuyệt không thể lười biếng tí nào.

Quyết định được mục tiêu, Giang Lưu kéo Bao Khỏa Không Gian ra trước mặt mình, mang lên từng kiện trang bị.

Minh Vương Miện, Kim Thiền Phật Y, Tử Đàn Phật Châu. ..

Trong đó, Kim Thiền Phật Y cần cấp 15 mới có thể trang bị lên, trước đó ẩn cư tại tiểu sơn thôn cùng Cao Dương chừng hai tháng, ngẫu nhiên tu hành công pháp Thiên Long Thiền Âm, đẳng cấp Giang Lưu cũng đã sớm tăng lên tới cấp 15.

Sự tình Tây hành còn chưa chính thức bắt đầu, thừa dịp bây giờ còn một chút thời gian, ta hẳn nên đi Trấn Ma Điện đề thăng một ít thực lực mới được!.

Đối với khát vọng đề thăng thực lực, mãnh liệt trước nay chưa từng có, Giang Lưu mang trang bị xong liền chuẩn bị khởi hành đi Trấn Ma Điện đánh quái thăng cấp.

Chỉ là, mới vừa đẩy cửa thiền phòng ra ngoài cửa ra vào sớm đã có đệ tử Đại Phật Tự đang chờ đợi.

- Huyền Trang Pháp Sư, Đường Hoàng có chỉ, sau khi người tỉnh dậy, đi hoàng cung tiếp nhận sắc phong vị trí Quốc Sư, Thánh Tăng chi tôn, ánh mắt tăng nhân này sùng bái nhìn chằm chằm Giang Lưu, mở miệng thông báo.

Nghe được lời này, Giang Lưu hơi hơi trầm ngâm chốc lát, tuy nói mình cũng không thèm để ý cái gọi là Quốc Sư chi vị, Thánh Tăng chi tôn, cộng lại có lẽ còn không trọng yếu hơn 100 điểm kinh nghiệm nữa, thế nhưng, mặt mũi Đường Hoàng Lý Thế Dân vẫn phải cho.

Nghĩ nghĩ, Giang Lưu gật đầu, trực tiếp đi về phía Hoàng Cung.

- Huyền Trang Pháp Sư, xen chờ một chút, Long Hải chủ trì đã phân phó, ngươi muốn đi ra ngoài thì hãy cưỡi phật liễn của người. . .,

Thấy Giang Lưu trực tiếp cất bước rời đi, tăng nhân này gấp giọng nói ra.

- Không cần, ta đi nhanh về nhanh thôi.

Chỉ là, đối với lời nói này, Giang Lưu cũng không quay đầu lại đáp.

Đúng vậy, từ giờ trở đi, mỗi một phút mỗi một giây đối với mình đều vô cùng trân quý, nào có thời gian để lãng phí khoe khoang?

Người mặc Kim Thiền Phật Y, đầu đội Minh Vương Miện, che khuất mười hai điểm hương trên đầu, bước nhanh mà đi, cũng không gây nên quá nhiều người chú ý, bộ pháp mau lẹ phóng thẳng đến hoàng cung.

Chỉ là, vừa đi được nữa đường, đột nhiên, bước chân Giang Lưu có chút dừng lại.

Trong thành Trường An, cách đó không xa có một quầy hàng, là quầy hàng đoán mệnh, một lão đạo ngồi yên lặng, nhìn dáng dấp hắn, lờ mờ giống Viên Thiên Cương đến bảy tám phần.

Chẳng lẽ? Hắn là. . .

Thấy dáng dấp Đạo Nhân này, trong lòng Giang Lưu hơi động.

Đúng vào lúc này, nguyên bản bầu trời sáng sủa trở nên tối sầm lại, bộ dáng phảng phất lúc nào cũng có thể sẽ bắt đầu mưa.

Cũng không lâu lắm, một nam tử tuổi chừng bốn mươi, khí độ bất phàm, trực tiếp đi vào trong quày hàng đoán mệnh này.