Xả thân một kích là kỹ năng La Hán Xử Giang Lưu đưa cho Đạo Tế, tiêu hao HP bản thân để đề thăng lực công kích, nói ngắn gọn, chính là chiêu số đả thương địch thủ một ngàn, tự tổn bản thân tám trăm.
Mắt thấy Giang Lưu trọng thương, sắp bị gϊếŧ, Đạo Tế cũng không lo nhiều như vậy, trực tiếp bắt đầu một chiêu này.
Sức mạnh cường hãn bạo phát, huyết dịch bốc hơi hóa thành sương mù màu máu quanh quẩn phảng phất như Ma Thần người đầy máu hung hăng va trên người Điện Quang Báo.
800% lực công kích tăng phúc, Đạo Tế một kích này có thể nói long trời lở đất.
Cho dù Điện Quang Báo có tu vi cấp độ Ma Soái cũng bị hung hăng đυ.ng bay ra ngoài, rơi trên mặt đất giãy dụa muốn đứng lên, hai lần đều không thành công.
Ở trong mắt Giang Lưu, Điện Quang Báo lúc đầu chỉ còn lại 20% HP lúc này nhìn càng thêm thê thảm, thanh máu HP mất đi một mảng lớn, chỉ còn lại một chút máu.
Bên trong Trấn Ma Điện, lúc này, hai người hai ma đều đang ở trạng thái trọng thương ngã gục.
Tiểu ma nữ chỉ còn lại 5% HP mà thôi, tựa hồ tùy tiện một chiêu liền có thể gϊếŧ nàng.
HP Điện Quang Báo nhìn cũng không kém tiểu ma nữ bao nhiêu, chỉ còn lại một chút máu, Đạo Tế vừa mới sài một chiêu xả thân một kích, kém chút gϊếŧ hắn.
Ngực Giang Lưu đã lõm xuống một mảng lớn, thanh máu HP trên đỉnh đầu cũng chỉ còn lại 10%, khó mà động đậy.
Còn như Đạo Tế? Nguyên bản hắn đã mang theo thương thế trên người, sau khi sử dụng xả thân một kích, nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích, hôn mê, trên đầu đồng dạng chỉ còn lại một chút máu.
Vùng vẫy hai lần, đều không đứng dậy được, trong lòng Điện Quang Báo âm thầm tuyệt vọng, mình hẳn sẽ phải chết.
Qua không bao lâu sau sẽ có hòa thượng càng thêm cường đại bởi vì bị tu vi Ma Soái của mình bị kinh động, tiến vào nơi này.
Giờ phút này, trong lòng Điện Quang Báo có chút hối hận, sớm biết hòa thượng này có thể liều chết phản kích, mình không nên quan tâm đến bọn hắn, chế phục mục tiêu, trực tiếp mang trở lại Ma Quật tốt hơn biết bao nhiêu?
Bất quá, cho dù trong lòng tuyệt vọng, nhưng trong lòng Điện Quang Báo cũng khơi dậy hung tính, cho dù chết, mình cũng phải kéo hai tiểu hòa thượng này chôn cùng.
Trên đầu hai tiểu hòa thượng này có nhiều điểm hương như vậy, có thể kéo bọn hắn chôn cùng, mình chết đi cũng không tính bị thua thiệt.
Đã đứng lên không nổi, Điện Quang Báo dứt khoát không đứng lên nữa, chậm rãi giơ tay, điều động một phần lực lượng cuối cùng, điện quang đang tụ lại giữa ngón tay nó.
Nhìn ngón tay Điện Quang Báo chỉ về phía mình, giữa ngón tay nó có điện quang đang tụ lại, trong lòng Giang Lưu cảm giác nặng nề.
Mình cũng không thể động đậy, căn bản bất lực tránh né.
Quan Âm Chú!
Bất quá, vào thời khắc này, Giang Lưu phát hiện 600 giây hồi chiêu của Quan Âm Chú cuối cùng đã tải xong.
Không nói nhảm, trực tiếp xử dụng kỹ năng này trên thân tiểu ma nữ.
Khôi phục 10% HP, mặc dù hiệu quả không tính quá mạnh, thế nhưng đối với tất cả mọi người chỉ còn tí xíu máu thì điểm khôi phục ấy, đã đủ trân quý.
Theo kỹ năng Quan Âm Chú rơi xuống, mắt trần có thể nhìn thấy, tiểu ma nữ chỉ còn lại 5% máu, thanh máu HP trên đỉnh đầu tiểu ma nữ trong nháy mắt khôi phục được một đoạn nhỏ.
- Bế Khẩu Thiền!
Cấp cho tiểu ma nữ một Quan Âm Chú, Giang Lưu dùng một chiêu kỹ năng Bế Khẩu Thiền trên người Điện Quang Báo, để cho điện quang tụ lại đầu ngón tay hắn trong nháy mắt tiêu tán vô hình.
Miễn cưỡng khôi phục một chút thương thế, mặc dù thương thế tiểu ma nữ vẫn nghiêm trọng như cũ, thế nhưng động thủ vẫn có thể làm được.
Nhìn Điện Quang Báo nằm rạp trên mặt đất không động được, tiểu ma nữ tay giơ lên, một đóa hỏa diễm đen như mực, bắt đầu cháy rừng rực, bay về hướng Điện Quang Báo.
Mặc dù lực lượng yếu ớt, ngọn lửa này chỉ như hạt đậu nành, thế nhưng, rơi trên người Điện Quang Báo, lại lan tràn ra.
Điện Quang Báo Chỉ còn lại một tia máu, chỉ có thể trơ mắt nhìn hỏa diễm lan tràn, thôn phệ chính mình, giữa tiếng kêu gào thê thảm, hóa thành một bộ xác chết cháy.
Điện Quang Báo Chết, cũng trở về nguyên hình là một con báo to lớn.
“Nhắc nhở: Thu được điểm kinh nghiệm 1680.”
Theo Điện Quang Báo bị gϊếŧ, tiếng hệ thống trò chơi nhắc nhở vang lên.
Quả nhiên, bởi vì không thể tổ đội, Ma Soái chết đi, giá trị kinh nghiệm thu được cũng chỉ hơn 1600 mà thôi.
Phải biết, lúc trước gϊếŧ chết, Yêu Tướng Lang Yêu thụ thương cũng đã cho mình trọn vẹn 2800 điểm kinh nghiệm.
Bất quá, có thể còn sống đã rất tốt, Giang Lưu cũng không hi vọng xa vời như vậy, lấy ra một bình dược thủy trị liệu từ Bao Khỏa Không Gian, uống xuống, lực lượng ấm áp du tẩu một vòng trong thể nội, thương thế lập tức khôi phục một đoạn.
Miễn cưỡng đứng dậy, Giang Lưu đi đến trước thi thể Điện Quang Báo lật qua lật lại một chút.
Quả nhiên, dưới thi thể này đè một vài thứ, có trang bị, có sách kỹ năng, cũng có dược thủy.
Quái vật mình gϊếŧ chết, có lẽ kể cả tổ đội gϊếŧ chết, trang bị rơi ra sẽ tự động xuất hiện trong Bao Khỏa Không Gian của mình.
Thế nhưng, người khác gϊếŧ chết quái vật, điểm kinh nghiệm vẫn dựa theo độ cống hiến để phân phối, hơn nữa đồ vật rơi ra, cũng chỉ xuất hiện dưới thi thể, ai nhặt được thì sẽ thuộc về người đó.
Chẳng qua nhìn lướt qua, thuộc tính những đồ vật rơi ra này thì liền hiện lên ở trước mặt Giang Lưu.
“Cường hiệu dược thủy trị liệu: Phục dụng xong, trong nháy mắt khôi phục HP 20%, thời gian dược thủy hồi phục 60 giây.”
“Pháp lực dược thủy: Phục dụng xong, khôi phục pháp lực lớn nhất giá trị 10%, dược thủy hồi phục 60 giây.”
“Kim Thiền Phật Y (phẩm chất hoàn mỹ): Cần cấp 15, phòng ngự + 400, kỹ năng bị động (Kim Thiền Thoát Xác): Tao ngộ công kích trí mạng, chuyển dời tổn thương sẽ nhận đến phật y, tiêu hao độ bền 5, độ bền 14/15.”
“« Phục Ma Chú », sách kỹ năng hòa thượng, cần cấp 15.”
“Già Lam Quan (phẩm chất hoàn hảo): Cần cấp 20, phòng ngự +220, kỹ năng bị động (phổ độ chúng sinh): Tiêu hao 10% HP tự thân, khôi phục 20% HP cho mục tiêu, thời gian hồi chiêu 60 giây, độ bền 18/20.”
Không hổ là quái vật cấp bậc Ma Soái, đồ vật rơi ra không ít, ngoại trừ dược thủy ra, còn có một bản sách kỹ năng, hai kiện trang bị.
Không nói nhảm, Giang Lưu giơ tay lên, thu tất cả những vật này nhập Bao Khỏa Không Gian.
Đúng vào lúc này, mơ hồ trong đó có thể nghe được thiền âm xa xăm truyền đến, nghĩ đến là cao tăng Đại Phật Tự cứu viện tới.
Từ lực lượng Ma Soái Điện Quang Báo thể hiện ra lại đến hiện tại nó tử vong, mặc dù phát sinh không ít sự tình, cho dù trước trước sau sau cộng lại cũng bất quá hai phút mà thôi, cao tăng Đại Phật Tự cứu viện liền đến, cái tốc độ cứu viện này rất nhanh.
Bất quá, nhìn nhìn tiểu ma nữ trên mặt đất giãy dụa lấy đứng lên, nhưng cố gắng thế nào cũng đứng không vững, Giang Lưu hơi hơi trầm ngâm chốc lát, từ Bao Khỏa Không Gian ném dược thủy trị liệu cường hiệu vừa rơi ra qua.
- Uống nó, đi mau, nếu ngươi không đi, chờ cao tăng khác tới, ngươi sẽ không đi được.
Tiếp nhận dược thủy trị liệu cường hiệu Giang Lưu ném qua, tiểu ma nữ nhìn chằm chằm Giang Lưu một chút, không chần chờ, trực tiếp uống hết bình dược thủy này vào trong bụng.
Trong nháy mắt, thương thế nàng lại khôi phục một đoạn, thanh máu HP trên đỉnh đầu, cũng khôi phục được trình độ 35%.
Mặc dù vẫn thụ thương như cũ, thế nhưng hành động lại không có ảnh hưởng quá lớn.
- Huyền Trang ca ca, ngươi thật là một người tốt
Cảm giác được thương thế chính mình khôi phục, tiểu ma nữ nói với Giang Lưu.
- Đừng, tại quê hương của chúng ta, bị phán là người tốt đều là người đáng thương
Ai được nói là người tốt thì giống như bị mắng chửi cùng với trớ chú, cho nên khi nghe tiểu ma nữ nói, Giang Lưu tức giận chửi ầm lên.
Nghe những tiếng thiền âm càng ngày càng gần, tiểu ma nữ đột nhiên cổ linh tinh quái cười cười, chuyển thân chạy mất, thế nhưng thanh âm lại xa xa truyền đến.
- Như vậy thì thật trùng hợp, tại Ma Quật chúng ta, cũng có ý tứ mắng chửi cùng nguyền rủa, Hi hi ha ha. . ..
- Cho nên nói, tiểu hài tử đều rất đáng ghét a!
Ở chung được vài ngày, đây là lần đầu tiên thấy dáng dấp tiểu ma nữ cổ linh tinh quái kia, Giang Lưu âm thầm lắc đầu.
Đương nhiên, Giang Lưu cũng minh bạch, trải qua trận này, tiểu ma nữ cũng triệt để tiêu trừ cảnh giác với mình, mới có thể như thế.
Theo tiểu ma nữ rời đi cũng không lâu lắm, Phật quang rực rỡ, chí cương chí dương.
Long Hải Thánh Tăng tự mình xuất hiện tại trước mặt Giang Lưu. . .