Trấn Ma Điện, đêm đã khuya.
Tiểu ma nữ lẳng lặng nghỉ ngơi một bên, lặng lẽ mở hai mắt ra, nhìn về phía hai người Giang Lưu cùng Đạo Tế đang khoanh chân tĩnh tọa một bên.
Đi theo hai hòa thượng đầu trọc này đã mấy ngày, dần dần, mọi người tựa hồ cũng quen thuộc một phần, cho nên, tiểu ma nữ có thể rõ ràng cảm giác được mấy ngày gần đây, tên hòa thượng trọc đầu này cơ hồ hoàn toàn không giám thị mình.
Lúc mới bắt đầu, tiểu ma nữ còn cảm thấy bọn hắn cố ý làm như vậy, chỉ đang khảo thí chính mình có đào tẩu hay không, một khi mình đào tẩu, bọn hắn nhất định sẽ xuất thủ bắt lấy mình, dù sao phụ thân đã nói rất nhiều lần, hòa thượng đầu trọc đều âm hiểm xảo trá.
Cho nên, mấy ngày nay tiểu ma nữ đều nhẫn nại, không có hành vi vượt khuôn khổ.
Thế nhưng, một mực quan sát mấy ngày, nàng phát hiện hai hòa thượng này, tựa hồ thật không còn giám thị mình.
Lặng yên vô tức, tiểu ma nữ bò người lên, rón rén rời đi về phía nơi xa.
Quan sát mấy ngày thời gian, tiểu ma nữ chuẩn bị dò xét một lần nữa, nếu bọn họ gọi mình lại, mình chỉ nói đi tiểu tiện. ..
Cẩn thận mỗi bước chân, thấy Giang Lưu có không có mở mắt ra, thế nhưng, thẳng đến đi ra ngoài rất xa, thậm chí đã không thấy được bóng dáng hai người, cũng không thấy bọn Giang Lưu đuổi theo.
Điều này làm cho trong lòng tiểu ma nữ mừng rỡ, quả nhiên mình đoán không sai? bây giờ mình có thể trốn sao?
Mở rộng bước chân chạy vội, tiểu ma nữ cảm giác được trên thân trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Đây là cảm giác tự do, có nghĩ mình muốn đi nơi nào thì đi nơi đó.
Chẳng qua, mở bước chân mới chạy được mấy bước mà thôi, đột nhiên, bụng tiểu ma nữ kêu rột rột lên.
Dừng lại, vuốt vuốt bụng nhỏ của mình, nàng cảm thấy đói bụng, đồng thời, trong đầu phản xạ nghĩ đến đồ ăn phi thường ngon mấy ngày nay Giang Lưu chuẩn bị.
Cái này, ta thật muốn đi sao? Thời gian này tiếp xúc, hai người bọn họ tựa hồ cũng không có ý tứ muốn hại ta, chẳng lẽ, bọn hắn đều là người tốt trong truyền thuyết sao? Buồn cười người tốt, nếu như hiện tại ta đi mà nói, có phải sau này sẽ không ăn được đồ ăn ngon như thịt nướng rồi hay không?
Không được, ta nhất định phải rời đi, thịt nướng tuy mỹ vị, nhưng tự do giá cao hơn, quả nhiên hòa thượng đều âm hiểm xảo trá, lại muốn dùng thịt nướng dụ hoặc ta, để ta không thể rời hắn? Thế nhưng hắn quá coi thường ta, vì tự do, cho dù sau này không thể ăn thịt nướng cũng được?
. ..
- Sư huynh, nàng đã đi rất lâu, ngươi không sợ nàng trốn sao?
Một bên khác, Đạo Tế nhắm hai mắt đột nhiên mở mắt ra, nói khẽ với Giang Lưu.
Bộ dáng tiểu ma nữ mặc dù rất dể lừa gạt, nhưng dù sao có được tu vi cấp bậc Yêu Tướng, Đạo Tế ở trước mặt nàng tự nhiên phải cảnh giác một phần, cho nên, đối với động tác tiểu ma nữ vừa rồi, hắn cũng đã nhận ra.
- Mặc dù ta muốn độ hóa nàng, nhưng nếu thái độ cường ngạnh áp bức nàng, vậy làm sao có thể để cho nàng thực tâm nhận độ hóa? Phật độ người hữu duyên, nếu như nàng có thể trở về, đã nói lên còn có một tuyến cơ duyên, nhưng nếu rời đi, vậy duyên phận gãy mất.
Giang Lưu mở hai mắt ra, bộ dáng cao thâm mạt trắc, yên lặng đáp.
Nhưng thật ra, chính Giang Lưu đương nhiên minh bạch, mình nói những lời này, hoàn toàn là đang nói nhảm.
Đây là duyên phận gì? chẳng qua lấy cớ mà thôi, trước đó giữ tiểu ma nữ ở bên người, bất quá vì muốn để cho nàng mang mình đánh quái thăng cấp.
Hiện tại xác định không thể cùng nàng tổ đội, tự nhiên Giang Lưu không có ý nghĩ giữ nàng lại, tục ngữ nói phong hiểm cao có hồi báo cao, bây giờ lại chỉ có phong hiểm cao, không có hồi báo, chọn thế nào thì tự nhiên đơn giản rồi.
Nếu không phải đánh không lại nàng, có lẽ Giang Lưu đã động thủ đuổi nàng đi.
Đợi ba ngày, cố ý không hạn chế nàng hành động, cám ơn trời đất, cuối cùng nàng đã rời đi.
- A Di Đà Phật, sư huynh thật có đại trí tuệ, sư đệ bội phục!
Đạo Tế cúi người chào, chỉ cảm thấy thời gian đi theo bên cạnh Giang Lưu này, mình được ích lợi không nhỏ.
Đối với lời Giang Lưu nói, tất nhiên hắn tin tưởng không nghi ngờ, suy nghĩ lúc trước Giang Lưu nói mình muốn hoàn tục, nhưng sư phụ muốn lưu hắn tại Đại Phật Tự, thực sự không có sử dụng thủ đoạn cường lực trấn áp, hành vi như thế, chẳng phải có cùng công hiệu như Long Hải sư phụ sao?
Giang Lưu dễ bị dụ như vậy sao?
Thấy Đạo Tế hành lễ đối với mình từ đáy lòng, dáng dấp khâm phục không thôi, khóe miệng Giang Lưu hơi hơi co quắp, hay là mình không biết lúc mình xuyên việt, cái miệng của mình đã được nâng đầy điểm kỹ năng?
Trong lòng kinh ngạc, Giang Lưu âm thầm lắc đầu, cảm thấy hẳn là do mười hai điểm Hương trên đầu này, cho nên nói cái gì thì người ta cũng tin phục cả?
Có chút hương vị giống như lời trích danh nhân, nếu như người bình thường nói cho dù đúng thì cũng chẳng ai tin nhưng chỉ cần có người có thân phận nói thì cho người ta cảm giác tin tưởng mười phần. hoàn toàn khác biệt.
Trong lòng âm thầm chửi bậy, nhưng mặt ngoài Giang Lưu lại bất động thanh sắc, khẽ vuốt cằm, tiếp tục ngồi xuống tu luyện, chỉ cảm thấy lúc này có thể thở nhẹ nhõm một cái thật dài, sau đó có thể ngủ an giấc.
Đạp đạp đạp!
Nhưng mà, ý nghĩ này Giang Lưu mới xuất hiện, đột nhiên, một trận bước chân vang lên, trong đêm yên tĩnh vô cùng rõ ràng.
Mở mắt ra, vừa lúc có thể nhìn thấy một tiểu nữ hài bốn năm tuổi đi trở về, không phải tiểu ma nữ là ai?
Nàng, vì sao nàng trở lại? Chẳng lẽ nàng không muốn rời đi sao? Nhìn tiểu ma nữ quay lại, Giang Lưu trợn tròn mắt.
- Sư huynh quả nhiên lợi hại, sư đệ bội phục đầu rạp xuống đất.
Cùng lúc đó, Đạo Tế thấp giọng tụng niệm, biểu lộ sùng bái nhìn Giang Lưu, phảng phất biến thành fan cuồng.
Giang Lưu: . . ..
- Giang Lưu, ngươi đang ngủ hay sao? Bụng ta có chút đói, ngươi còn thịt nướng hay không?,
Đi tới bên cạnh Giang Lưu, tiểu ma nữ nhẹ mở miệng lên tiếng.
Phảng phất để ấn chứng nàng nói, bụng nàng lại ùng ục ục vang lên.
- Sư huynh, nói đến thịt nướng, bụng ta cũng có chút đói.
Đạo Tế bên cạnh cũng mở miệng, hai mắt tỏa ánh sáng.
Thời gian mấy ngày ngắn ngủi, từ vừa bắt đầu Đạo Tế bài xích thịt nướng, hiện tại đã biến thành hòa thượng không thịt không vui.
- Được, các ngươi đã quen ăn khuya rồi đúng không?. . .
Nhìn dáng dấp hai người tiểu ma nữ cùng Đạo Tế, sắc mặt Giang Lưu đen một chút, ngừng tu luyện, chuẩn bị từ Bao Khỏa Không Gian lấy thịt nướng ra.
- Tiểu thư, nguyên lai người ở chỗ này, quả thật khiến cho ta tìm kiếm thật mệt.. . ..
Nhưng ngay lúc này, một đạo thanh âm hơi có vẻ hung ác nham hiểm đột nhiên vang lên.
Đồng thời có thể nhìn thấy một mảnh điện quang màu lam, không ngừng lấp lóe trong Trấn Ma Điện đen nhánh.
Bọn Giang Lưu theo tiếng nhìn lại, có thể nhìn thấy một bóng người bên trong màu lam điện quang, đi từng bước một đi tới.
Đợi bóng người này đi vào, lúc này mới phát hiện, nguyên lai là một con báo có bộ lông màu tím đứng thẳng hành tẩu, trên người mang theo điện quang.
Có thể ngự sử lực lượng thuật pháp? Ma vật cấp bậc Ma Tướng! ? Nhìn điện quang màu lam trên toàn thân con báo này, trong lòng Giang Lưu có cảm giác nặng nề.
- Tiểu thư, lão chủ nhân để hạt giống Tam Muội Ma Hỏa ở trên thân thể ngươi, ngươi có thể trả lại hay không, tức vị tân vương, không có Tam Muội Ma Hỏa thì không thể được. . .
Điện Quang Báo này nhìn chằm chằm tiểu ma nữ, nhếch miệng nói ra, lộ ra răng nanh um tùm.
- Sư huynh, chúng ta đi thôi, nhìn con báo xuất hiện, tu vi rõ ràng là Ma Tướng
Đạo Tế thấp giọng nói.
Ác ma bên trong Ma Quật nội đấu, tu vi đều mạnh đến mức đáng sợ, không cần góp cả chính bản thân mình vào.
Giang Lưu cũng đồng ý gật đầu, tiểu ma nữ cũng có tu vi cấp bậc Ma Tướng, nghĩ đến hẳn có thể ứng đối, hơn nữa cũng không thể tổ đội, lưu lại cũng không thu hoạch được gì.
Thu hoạch cùng nguy hiểm lại không có tương quan, tự nhiên rời đi là tốt nhất.
Chẳng qua, theo thân hình hai người di chuyển, ánh mắt Điện Quang Báo này lại quét tới.
- A? Nơi này còn có hai tiểu hòa thượng! ? Tê, chín điểm Hương! ? .