Giang Lưu đang ngồi trên một tảng đá, mặc một thân tăng bào màu xám trắng cũ nát, cầm mộc côn trên tay nướng gà, bên cạnh có một thiếu nữ thanh xuân mỹ lệ đang ngồi.
Vừa ăn mặn, vừa sắc giới, nếu bị tăng nhân khác nhìn thấy, sẽ bị coi là tửu sắc hòa thượng, chắc chắn bị thanh lý môn hộ.
Ngọn lửa như nhảy múa, tắm mình trong ngọn lửa, trên thân gà rừng được bôi lên gia vị, chậm rãi dung nhập vào trong thịt gà, lại hỗn hợp mùi thịt vốn có, để cho không khí tràn ngập mùi thơm kỳ dị.
Thiếu nữ Cao Dương bên cạnh hơi hơi run run mũi hít hít một chút, yên lặng nuốt một ngụm nước bọt.
- Hắc hắc hắc, thịt thơm quá a. . .
Chỉ là vào thời khắc này, đột nhiên, một đạo âm thanh hơi có vẻ hung ác nham hiểm cùng khàn khàn vang lên.
Giang Lưu theo tiếng nhìn lại, đã thấy đến một yêu lang màu xám tro cường tráng như trâu từ trong bụi cỏ đi ra.
Thân thể yêu lang màu xám tro này rất cường tráng, bất quá trên thân lại mang theo không ít vết thương, hơn nữa mắt trái có một vết sẹo do móng vuốt lưu lại, hiển nhiên bị mù một con mắt, đây là độc nhãn Lang Yêu.
- Vừa rồi là con yêu lang này nói chuyện sao?
Giang Lưu giật mình.
Tuy biết trên thế giới này có yêu, cũng biết đây là một thế giới huyền huyễn, nhưng vô luận là lễ thụ hương, hay là yêu ma, hắn đều chỉ được nghe thấy, chưa hề thấy tận mắt, thậm chí Tuyết Thỏ mấy ngày trước tập kích Kim Sơn Tự cũng bất quá là tương đối lớn thôi.
Mà mà độc nhãn yêu lang trước mắt này thế mà có thể nói tiếng người?
Giang Lưu giật nảy cả mình, đầu tiên là bị yêu lang xuất hiện dọa, thứ hai, cũng là bởi vì yêu lang này có thể nói tiếng người dọa.
- Hừ, chỉ là yêu quái, lại dám công khai xuất hiện? Ngươi không sợ bị trừ ma vệ đạo sao?,
Khác với Giang Lưu đang kinh hãi, thiếu nữ Cao Dương ngược lại không bối rối chút nào.
- Hắc hắc hắc, thịt gà mặc dù thơm, nhưng thịt người vẫn ngọt ngon nhất, ăn hai người các ngươi, thương thế ta chẳng những có thể khỏi hẳn, tu vi còn có thể tiến thêm một bước. . ..
Ánh mắt Yêu lang quét qua gà rừng, cuối cùng, rơi trên thân hai người Giang Lưu và Cao Dương.
- Lại dám ăn thịt người? Tội lỗi đáng chém!
Yêu lang nói như vậy để Cao Dương giận dữ, bỗng nhiên đứng dậy, ngọc thủ vừa nhấc, hai đạo hàn mang chợt hiện lên bắn tới yêu lang, hóa ra là hai thanh phi đao.
Chỉ là, yêu lang thả người nhảy vọt, thân hình phi thường linh hoạt, dễ như trở bàn tay tránh thoát hai thanh phi đao, đồng thời, đánh tới Cao Dương, thế như mãnh hổ.
Phản ứng Cao Dương thực sự rất nhanh, hất lên roi da bên hông, ba một tiếng, thế như Giao Long hung hăng đánh về hướng yêu lang đang lao lên.
Thiếu nữ cùng yêu lang, ngươi tới ta đi, tình hình chiến đấu phi thường kịch liệt.
Mặc dù không xen tay vào được, thế nhưng Giang Lưu nhìn ra, vô luận là yêu lang, hay là Cao Dương đều mạnh hơn Tuyết Thỏ cùng Huyền Không sư huynh một phần.
- Ta nhúng tay thế nào đây?
Dưới trạng thái tổ đội, khung hình tượng trước mắt Giang Lưu đã hoàn toàn biến hóa, nhìn yêu lang xám cùng Cao Dương đang chiến đấu, trong lòng âm thầm vội vàng.
Nhìn bề ngoài, yêu lang xám cùng Cao Dương chiến đấu khó phân trên dưới, ngươi đập một móng vuốt, ta quất ngươi một roi, thế nhưng Giang Lưu lại có thể thấy rõ, yêu lang này mặc dù nhìn như không chịu nổi nhưng tốc độ thanh máu nó hạ xuống cực chậm.
Ngược lại là Cao Dương, chỉ đấu trong chốc lát, thanh máu đã giảm xuống khoảng một phần ba.
Trong lòng vội vàng, tự nhiên Giang Lưu muốn ra tay hỗ trợ.
Mặc dù yêu quái đáng sợ, nhưng nào có đạo lý để cho nữ nhân xuất thủ, chính mình một đại nam nhân lại núp ở phía sau?
Chỉ là, dù muốn ra tay hỗ trợ, nhưng Giang Lưu lại hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
Dạng chiến đấu kịch liệt này, mình hiện tại chỉ có cấp một, không hề khác người bình thường, nếu thật xông lên, đoán chừng cũng chỉ có thể vướng víu mà thôi.
Từ mặt ngoài mà xem, rất có khả năng là yêu lang này mang theo thương thế trên người, cho nên mới chiến đấu khó phân trên dưới với Cao Dương.
Thậm chí, theo thời gian chuyển dời, tựa hồ có dấu hiệu bị thua.
Thế nhưng, ánh mắt Giang Lưu lại có thể nhìn thấy, thanh máu của yêu lang chỉ có bảy tám phần HP, bây giờ đã hạ xuống hơn sáu phần, nhưng tốc độ HP hạ xuống cũng không quá rõ rệt.
Cao Dương thì trái lại, đã có chút thê thảm, rất nhiều nơi trên người bị vuốt yêu lang xẹt qua, máu me đầm đìa, đặc biệt là thanh máu trên đầu nàng chỉ còn lại phân nửa. . .
Tình huống như vậy để Giang Lưu cảm thấy hơi kinh ngạc, nhìn bề ngoài, Cao Dương tựa hồ thắng lợi, thế nhưng từ thanh máu, Cao Dương hoàn toàn bị áp chế, đây là tình huống như thế nào?
Kinh ngạc, trong đầu Giang Lưu đột nhiên lóe lên ý nghĩ trước kia.
Yêu lang đang phát huy vô cùng tinh tế sự quỷ kế đa đoan của mình.
- Cao Dương, cẩn thận, yêu lang này kỳ địch dĩ nhược (*)!
[DG: Cố ý tỏ ra mình yếu thế]
Trong đầu Giang Lưu lóe lên linh quang, ý thức được cái gì, cao giọng hô to.
Cao Dương bị thương, tay cầm roi da, như nữ tướng quân đang tắm máu hưng phấn chiến đấu, nghe Giang Lưu hô to, thần sắc khẽ biến.
Hai con ngươi của yêu lang cũng lóe lên tinh quang, tinh thần lúc đầu có chút uể oải, đột nhiên đại chấn, thậm chí đứng thẳng người lên.
Một đôi vuốt yêu lang hung hăng cào xé về hướng Cao Dương.
- Có thể đứng thẳng hành tẩu? Ngươi là Yêu Tốt?
Nhìn yêu lang đứng dậy, Cao Dương giật mình kêu lên.
Xoẹt một tiếng, máu tươi vẩy ra, bả vai thiếu nữ bị vuốt yêu lang hung hăng xé mở mấy lỗ hổng, cả người cũng bị yêu lang đánh bay ra ngoài, rơi bên cạnh Giang Lưu.
Vuốt yêu lang nhuốm đầu máu tươi, yêu lang đi từng bước một hướng phía Cao Dương cùng Giang Lưu.
Trong lúc hành tẩu, lè lưỡi liếʍ liếʍ máu trên móng vuốt, hai mắt tỏa sáng, vẻ tham lam bên trong ánh mắt càng sâu.
Quả nhiên, yêu lang này quỷ kế đa đoan! Thấy cảnh này, trong lòng Giang Lưu trầm xuống.
Yêu quái, đây chính là yêu quái sao? Có thể đứng trên hai chân hành tẩu giống như người, còn có thể mở miệng nói chuyện, nhìn Lang Yêu, Giang Lưu xem như thật sự thấy được bộ dáng thật sự yêu quái.
Hô một tiếng, một đoàn bóng đen đột nhiên đập tới về phía Lang Yêu.
Duỗi móng vuốt ra, Lang Yêu chuẩn xác bắt lấy đoàn bóng đen này, nguyên lai chính là gà nướng mới vừa rồi Giang Lưu đang xử lý.
Ánh mắt Lang Yêu hiện lên một vệt vẻ khinh thường, vốn định vứt bỏ gà nướng này, thế nhưng mũi hơi hơi run run một chút, Lang Yêu chợt lè lưỡi liếʍ liếʍ.
Nếm một lúc sau, nhãn tình Lang Yêu sáng lên.
- A... Tiểu hòa thượng làm gà quay này có hương vị rất tốt, thiếu nữ kia có thể ăn để khôi phục thương thế, còn tiểu hòa thượng này? Không vội gϊếŧ, để hắn mỗi ngày làm gà quay cho ta, chờ ăn chán, lại ăn hắn cũng không có muộn. . .
Ném gà quay ra cản trở Lang Yêu một chút, Giang Lưu đỡ Cao Dương, quay người chạy đi.
- Giang Lưu, vô dụng thôi, tốc độ Lang Yêu rất nhanh, chúng ta trốn không thoát đâu. . .
Cao Dương được Giang Lưu đỡ lấy, nhưng vì mất máu, sắc mặt tái nhợt, thanh âm cũng có chút suy yếu, lắc đầu nói.
- Ta đương nhiên biết chạy không thoát, thế nhưng cũng không thể ngồi chờ chết?
Giang Lưu dìu Cao Dương, gấp giọng nói.
Nhìn thân ảnh Giang Lưu cùng Cao Dương tập tễnh trốn xa, Lang Yêu cũng không vội truy đuổi, thuần thục ăn gà, lúc này mới hạ thân thể xuống, bốn chân chạm đất, giống như một tia chớp đuổi theo.
Tốc độ, tự nhiên nhanh hơn Cao Dương cùng Giang Lưu rất nhiều. . .