Từ sau khi đáp ứng Tô Hoàn Thanh, A Chấp liền suy tính biện pháp rút lui an toàn, chỉ là hiện giờ nàng gây thù chuốc oán quá nhiều, muốn toàn thân mà lui sợ là không có khả năng, trừ phi mình chết, nghĩ đến cái chết, A Chấp linh cơ vừa động, thầm nghĩ chết giả liệu có thành sự không? Cũng từ lúc không cần Triệu Dịch tiếp tục làm con rối trong tay, A Chấp bắt đầu hạ thủ giải cổ độc trên người hắn, chẳng qua loại cổ này cũng không dễ dàng đuổi đi như vậy, ít nhất yêu cầu thời gian ba tháng.
Như vậy, A Chấp cần chờ ba tháng trôi qua, đến thời điểm hoàn toàn hóa giải cổ độc trên người Triệu Dịch, để Triệu Dịch hạ chỉ ban cho mình cái chết, sau đó lại dùng kế ve sầu lột xác thoát thân, về phần tiếp theo an bài thế nào, tự nhiên không thể qua loa.
Thời điểm Tô Hoàn Thanh ở ngoài cung xem bệnh, lại lần nữa gặp nam nhân lúc trước.
“A Chấp đã đáp ứng ta, sẽ buông bỏ quyền thế cùng ta rời khỏi nơi này, cho nàng một chút thời gian được không?” Tô Hoàn Thanh hỏi người nọ.
“Tô đại phu, tình hình có biến, kế hoạch cũng theo đó mà thay đổi.” Người nọ khó nén vui mừng, khe khẽ nói nhỏ vào tai Tô Hoàn Thanh.
“Ta có thể giúp các ngươi, nhưng các ngươi cần phải chừa lại đường sống cho A Chấp, ta cùng nàng đến lúc đó đều sẽ rời khỏi kinh thành.” Sau khi Tô Hoàn Thanh nghe hắn nói, sắc mặt có chút ngưng trọng.
“Tuyệt đối không thành vấn đề.” Người kia lập tức đáp ứng, chỉ cần có thể giúp Hoàng Thượng một lần nữa đoạt được đế vị, điều kiện thế nào hắn đều có thể thương lượng.
“Đúng rồi, Tô đại phu, đây là tín vật Hoàng Thượng giao cho ngài.” Người kia từ trong tay áo lấy ra một túi thuốc đưa cho Tô Hoàn Thanh.
Tô Hoàn Thanh tiếp nhận, vật này xác thật là túi thuốc chứa dược hoàn bảo mệnh nàng từng đưa cho hắn.
Thời điểm Tô Hoàn Thanh hồi cung, A Chấp lập tức nói với nàng tính toán của mình.
Tô Hoàn Thanh nghe xong, trong lòng lộp bộp một chút, nàng biết tính toán đó là có thể thực hiện được. Nếu tiến hành theo kế hoạch của A Chấp, Hoàng đế tương lai vẫn là Triệu Dịch, nhưng nàng lại cũng đã đáp ứng Triệu Tập bên kia.
Triệu Tập bởi vì không thể bỏ xuống thiên hạ bị A Chấp làm cho chướng khí mù mịt nên mới trở về, theo lý mà nói, thiên hạ vốn dĩ thuộc về Triệu Tập, hắn mới là Hoàng đế danh chính ngôn thuận, Triệu Dịch vốn đoạt vị bất chính, chuyện này chỉ là vật quy nguyên chủ mà thôi. Nàng và Triệu Tập từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Triệu Tập luôn đối đãi mình không tệ, ân nghĩa đều có, về tình về lý, nàng hẳn là nên giúp Triệu Tập. Nàng tin tưởng Triệu Tập tính tình ôn hòa nhân nghĩa, nếu hắn đã đáp ứng mình thì nhất định sẽ để lại đường lui cho A Chấp. Chẳng qua nàng biết A Chấp từng tính kế hại chết Triệu Tập, khẳng định sẽ không muốn Triệu Tập một lần nữa có được đế vị. Nếu mình giúp Triệu Tập, A Chấp nhất định thập phần thương tâm, nàng có chút không đành lòng thương tổn A Chấp.
“A Thanh, ngươi sao vậy, kế hoạch này có gì không ổn sao?” A Chấp thấy thần sắc nàng hơi bất thường, liền mở miệng hỏi.
“Không phải, ta cũng cảm thấy kế hoạch này khả thi.” Tô Hoàn Thanh khôi phục tâm tình.
A Chấp thấy Tô Hoàn Thanh khôi phục, tưởng rằng chính mình đa tâm liền không tiếp tục nghĩ nhiều nữa, nàng tin tưởng A Thanh cũng sẽ không thương tổn mình.
Một đêm trước khi A Chấp nghiêm túc an bài chuyện rời khỏi hoàng cung, là khoảng thời gian nàng hạnh phúc nhất, nàng cảm giác mình sắp chân chính có được Tô Hoàn Thanh.
Sau khi Tô Hoàn Thanh trúng tình cổ, đến đêm trăng tròn thứ năm, một đêm này dường như tình cổ phát tác cực mạnh, Tô Hoàn Thanh thập phần nhiệt tình, A Chấp cùng nàng mọi kiểu triền miên, mãi đến khi kiệt sức mới ngủ. Tình độc trong người Tô Hoàn Thanh kỳ thật sớm đã giải hơn phân nửa, chỉ là nàng không cho A Chấp biết, tối nay nàng là cố ý làm A Chấp lơi lỏng đề phòng.
Thời điểm A Chấp thϊếp đi, Tô Hoàn Thanh kéo lê thân thể vừa rồi bị A Chấp lăn lộn hết sức mệt mỏi, đứng dậy cởi xuống thẻ bài đeo bên hông A Chấp, ăn mặc chỉnh tề liền rời khỏi tẩm cung.
Sau khi Tô Hoàn Thanh rời khỏi, A Chấp mở mắt, nàng biết dựa vào dược lý thiên phú của người kia, muốn giải tình độc cũng không khó, A Thanh tối nay khác thường như vậy, sao nàng có thể không biết đây. Từ trước đến giờ bản thân đều không sợ chết, A Thanh muốn mình chết, vậy liền để nàng toại nguyện. Có điều cũng muốn khiến A Thanh một đời này đều phải đem mình ghi nhớ trong lòng, mãi mãi không quên!