Thiện Cơ

Chương 42

Bên trong Cao Lệ quốc phát sinh phản loạn, Cao Lệ vương liền cầu viện triều đình.

Cao Lệ là thuộc quốc, triều đình đương nhiên sẽ không nhắm mắt làm ngơ, đáp ứng phái binh đi trấn áp phản loạn. Hán Vương Triệu Dịch tự đề cử mình dẫn binh tới Cao Lệ trấn áp, Triệu Tập liền đáp ứng.

“Bệ hạ, Cao Lệ loạn cục nhưng không đáng lo, phương Đông mới chân chính là căn nguyên của tai họa, nhất định không thể để Hán Vương cầm binh, miễn cho đến lúc đó, Hán Vương hợp binh sẽ lớn mạnh quá mức.” Sau khi Triệu Tập hồi cung, Thiên Cơ Tử lập tức can gián.

“Trẫm đã đáp ứng đại hoàng huynh, việc này không cần khuyên nhủ lần nữa, ta tin tưởng đại hoàng huynh không có tâm tư khác.” Triệu Tập trả lời.

“Hoàng Thượng!” Thiên Cơ Tử vẫn muốn tiếp tục khuyên can. Đương kim bệ hạ nhân nghĩa rộng dày, nếu có thể trường thọ, nhất định sẽ trở thành minh quân, chỉ là trời sinh dị tượng, sao Tử Vi yếu nhược, tràn ngập biến số.

“Ngươi lui ra đi.” Triệu Tập đem Thiên Cơ Tử khiển lui, sắc mặt ngưng trọng vài phần.

“Tuyên Hán Vương vào cung.” Triệu Tập lệnh cho một thái giám đứng bên.

“Đại hoàng huynh, ngươi đã đến rồi.” Triệu Tập nhìn thấy Triệu Dịch, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng.

“Hoàng Thượng triệu thần vào cung, không biết có chuyện gì quan trọng?” Triệu Dịch hành lễ xong liền hỏi.

“Huynh đệ chúng ta đã lâu không cùng tâm sự, trẫm nhớ trước đây, đại hoàng huynh chiếu cố cùng bảo hộ cho ta, nhất thời có chút cảm thán.” Triệu Tập bày ra vẻ mặt hoài niệm.

“Ngươi đã là Hoàng đế mà còn đa sầu đa cảm như vậy, không hay.” Triệu Dịch nghiêm trang thuyết giáo tựa như trước kia, nhưng chỉ có mình hắn biết, Triệu Tập nói chuyện quá khứ lại làm bản thân mất tự nhiên.

“Trẫm nhớ rõ, mệnh này của ta chính là đại hoàng huynh cứu, ta vẫn luôn nợ đại hoàng huynh một mạng.” Triệu Tập cảm thán.

“Chuyện đã lâu như vậy, còn nhắc lại làm gì.” Triệu Dịch nhíu mày.

“Khi đó ta nghĩ, ngày sau vô luận đại hoàng huynh muốn cái gì, chỉ cần ta có, ta đều sẽ cho hoàng huynh, bao gồm cả đế vị, chỉ cần đại hoàng huynh nói một lời……” Triệu Tập nhìn Triệu Dịch nói tiếp.

“Hoàng Thượng nói như vậy, chiết sát* vi thần, thần tuyệt không hai lòng.” Nội tâm Triệu Dịch thầm chấn động, sau khi bình ổn liền ra vẻ trấn định trả lời.

*折煞: Ý chỉ người hưởng thụ quá mức mà giảm phúc giảm thọ, cũng có nghĩa là không thể tiếp nhận nổi

“Ta nói chính là sự thật.” Triệu Tập nhìn phản ứng của đối phương, trong lòng có chút ảm đạm, hắn cùng Triệu Dịch không phải ngày đầu tiên quen biết, hắn quá hiểu vị đại hoàng huynh này, càng là giở giọng quan, càng là chứng tỏ chột dạ. Hắn nguyện ý chắp tay nhường lại ngôi vị Hoàng đế, không quan tâm ngai vàng nhưng là để ý Triệu Dịch phản bội, một khi đã có vết rách, sẽ rất khó khâu lại.

Triệu Dịch nhìn dáng vẻ Triệu Tập chân thành tha thiết, hắn ý thức được lời của Triệu Tập có thể là sự thật, bất quá giờ phút này, hắn làm sao có thể thừa nhận bản thân đã từng muốn đế vị kia.

“Ngươi mới là đích tử do Hoàng hậu hạ sinh, người mà phụ hoàng lựa chọn nối nghiệp, ngươi là quân, ta là thần, cả đời cũng sẽ không thay đổi.” Trước đây Triệu Dịch cũng vẫn luôn nhận định như thế, giờ phút này, tâm hắn lại bắt đầu dao động.

“Đại hoàng huynh……” Triệu Tập còn muốn nói thêm gì, hắn có thể cảm giác được đại hoàng huynh luôn có khát vọng với ngôi vị Hoàng đế, chỉ là lúc trước, phụ hoàng lại khăng khăng muốn truyền ngôi cho mình.

“Nếu Hoàng Thượng không còn việc gì, thần đi về trước.” Kỳ thực trong lòng Triệu Dịch cũng đã nghiêng ngả, hắn có dã tâm đoạt vị nhưng về phương diện khác, mẫu tử Triệu Tập đối xử với hắn xác thật không tồi, ân nghĩa này làm hắn rất khó lựa chọn.

Triệu Dịch được phong đất ở phương Đông nhưng hiện giờ hắn đã mang theo A Chấp đi vào kinh thành, lưu tại Hán Vương phủ, nơi mà Triệu Tập đặc ban.

Trở lại Hán Vương phủ, Triệu Dịch liền tới tìm A Chấp. A Chấp thập phần thông tuệ, hắn chưa từng gặp qua nữ tử nào thông tuệ như nàng, bởi vì nhàn rỗi nhàm chán cho nên A Chấp bắt đầu học tập cầm kỳ thi họa, thiên tư cực cao, ngắn ngủi mấy tháng đã có chút tạo nghệ. Một A Chấp dung mạo tuyệt thế, thông minh hơn người lại càng khiến Triệu Dịch trầm mê đến mức khó có thể tự kìm nén bản thân.

“Triệu Tập triệu ngươi vào cung làm gì?” A Chấp dừng lại động tác gảy đàn, giọng điệu không chút để ý.

Triệu Dịch liền đem những lời của Triệu Tập nói cho nàng.

“A Chấp, ta ngẫm lại, hay là thôi đi, suy cho cùng thì mẫu tử Triệu Tập vẫn luôn đối với ta không tệ, ta không thể lấy oán trả ơn……” Dao động trong lòng khiến Triệu Dịch khó hạ quyết tâm.

“So với ngươi, Triệu Tập lợi hại hơn nhiều, hắn rắp tâm bày kế, ngươi lại cố tình ngu xuẩn, nuốt trọn mồi nhử.” A Chấp cười lạnh.

Triệu Dịch bị A Chấp cười nhạo, sắc mặt có chút không vui.

“Nếu hắn thật sự không thèm để ý đế vị, vì sao không trực tiếp hạ chiếu truyền ngôi cho ngươi, ta cũng không tin hắn không hề biết tâm tư này của ngươi, còn thử ngươi như vậy, rõ ràng là ỷ vào ân nghĩa để bức bách ngươi mà thôi. Triệu Tập cả ngày bệnh tật buồn bã, nhìn như quỷ đoản mệnh nhưng kỳ thực tâm cơ thập phần thâm trầm, khó trách lúc trước phụ hoàng ngươi nhất định phải truyền ngôi cho kẻ bệnh tật như hắn, mà lại không phải ngươi.” A Chấp chính là cố tình châm ngòi ly gián.

Triệu Dịch nghe xong, sắc mặt càng thêm khó coi, hắn vẫn luôn để tâm chuyện ở trong cảm nhận của phụ hoàng, bản thân kém hơn Triệu Tập, giờ phút này A Chấp châm ngòi ly gián, tựa như cái gai đâm vào tâm Triệu Dịch. Hắn chưa bao giờ cảm thấy mình kém hơn Triệu Tập điểm nào, chỉ có duy nhất chính là mệnh hắn không tốt như Triệu Tập, không thể từ trong bụng Hoàng hậu sinh ra.

“Chẳng phải ngươi muốn làm Hoàng hậu sao? Ngươi thấy Triệu Tập lợi hại thì có ích gì, trong lòng hắn chỉ có Tô Hoàn Thanh, mà chướng mắt ngươi.” Triệu Dịch vẫn rất để ý, ở trong cảm nhận của A Chấp, mình không bằng Triệu Tập.

Thời điểm A Chấp nghe đến ba chữ Tô Hoàn Thanh, trái tim liền nhói đau một chút.

“Tô Hoàn Thanh ở trong cung?” Giọng điệu A Chấp vẫn không chút để ý. Nàng ngây người ở lại đất phong của Triệu Dịch mấy tháng qua, theo hắn vào kinh thành bất quá mới hơn mười ngày, kỳ thực nàng biết Tô Hoàn Thanh ở trong cung để giúp Triệu Tập điều dưỡng thân thể.

“Triệu Tập mấy tháng nay không khỏe, Tô Hoàn Thanh vẫn luôn lưu lại hoàng cung giúp hắn điều dưỡng.” Triệu Dịch trả lời.

“Dù sao thì nàng cũng là tỷ muội tốt, ta tới kinh thành, sao có thể không đến hỏi thăm nàng được đây?” A Chấp mỉm cười hỏi lại.