Yêu Nhầm Bạn Thân

Chương 17: Ngoại truyện 2

Cả một đêm trằn trọc suy nghĩ,tôi cũng quyết định ra thêm Hà Nội lần nữa.

Hà nội vào mùa hạ rồi nên nóng lực đôi chút,tâm trạng hơi khó chịu.Tôi chạy qua nhà mợ và cậu,nhanh chóng thu xếp đồ đạc mà 1 năm trứoc tôi bỏ lại,tiện thể gửi ít quà.Cái Hoài bảo cậu mợ đi ăn cỗ chưa về nên tôi cũng chưa kịp nói gì với cậu mợ.Chỉ dặn cái Hoài vài điều.Mới 1 năm không gặp mà nó đã lớn phổng phao không nhận ra.Nó cứ bám chân bắt tôi ở lại không cho tôi đi,khó khăn lắm,tôi mới đi được.

Lễ cứoi của Quân và Ngọc được tổ chức ở khách sạn lớn.Thấy tôi xuất hiện,hai người đó ngạc nhiên lắm.Ngọc trông đầy đặn ra,sắc mặt tươi hơn mà đẹp hết phần người khác.Tự nhiên tôi lại cảm thấy ghen tị vô cùng.Tôi bước đến.Tay chìa ra một hộp quà

"Quà cho cô dâu,chúc hai người hạnh phúc đến đầu bạc giang long"

Quân thấy thế liền nói

"Không có quà chú rể à"

"Không"

Tôi cười nói.Tôi không đi phong bì vì nếu đi họ cũng chẳng nhận nên mua tặng Ngọc chiếc vòng cổ bằng vàng khoảng 3 triệu thôi,vì tôi cũng nghèo mà"

Chúng tôi cũng không có thời gian nói chuyện nhiều do Quân và Bích Ngọc còn bận tiếp khách.Mà có nói cũng chẳng phải biết bắt đầu từ đâu.Cứ bình thường như vậy e rằng sẽ tốt hơn.

Sau một lúc

Thấy tôi đứng một mình một góc,trên tay cầm thêm li rượu vang,Ngọc bước đến,khẽ cụm li một cái rồi nói:

"Cảm ơn cô đã từ bỏ anh"

Tôi nhẹ nhàng nhấp một ngụm

"Không,là do tình cảm của cô đã cảm động được anh ấy đấy chứ"

"Thực sự cũng cảm thấy có lỗi với cô lắm"

"Bích ngọc mà tôi từng biết đâu rồi.Chuyện cũ trong ngày vui như vậy thì đừng nên nhắc lại.Tình cảm của cô thực sự tôi vô cùng ngưỡng mộ.Hi vọng cô và Quân có thể nắm tay nhau mà đi hết cuộc đời này"

Bích Ngọc nghe xong,ôm chầm tôi rồi nói

"Cảm ơn cô"

"Cứ yên tâm hôm nay làm cô dâu thôi,tôi không đến phá đám cưới đâu mà lo"

"Cô tưởng muốn phá là được à"

Tôi và Ngọc cùng cười phá lên.Chưa bao giờ,tôi nghĩ tôi và cô ấy có thể cùng nhau cười,cùng nhau nói chuyện và hoà bình sống cùng nhau trên một bầu trời

Bích Ngọc và Anh Quân cùng nhau bước vào lễ đường.Tôi ngồi ở hàng ghế đầu,quay lưng nhìn xuống.Khoảnh khắc thiêng liêng của cả đời con gái này làm tôi xúc động đôi chút

Quân nhìn ngọc mỉm cười,một nụ cười hạnh phúc mãn nguyện với những gì mình đang có.Từng ấy năm,ngọc âm thầm bên anh,cuối cùng cũng làm trái tim anh rung động mà đi đến kết quả mĩ mãn như ngày hôm nay

Quân quay sang nhìn tôi,hai chúng tôi cười.Một nụ cười chúc phúc cho người bạn thân lâu năm.Tôi đang tưởng tượng nếu người đang cầm tay cậu ấy là tôi,người đang mặc chiếc váy cô dâu lộng lẫy là tôi thì có lẽ sẽ hạnh phúc biết mấy.Chẳng hiểu sao tôi lại rơi nước mắt.Giọt nước mắt hạnh phúc,cuối cùng chàng trai tôi tưởng như yêu điên cuồng mà chết đi sống lại ấy đã tìm được tình yêu đích thực của đời mình

Còn tôi,có lẽ giống một cơn bão nhỏ lướt qua bầu trời yên bình của cậu ấy.Quân đã từng là bạn thân,là mối tình đầu,là người đàn ông tôi coi trọng nhất.Nhưng từ giây phút này,những thứ đó sẽ được tôi chôn chặt vào dĩ vãng,mở ra một trang mới trong cuộc sống của mình

Tôi đặt tay lên trái tim mình.Nhắm mắt lại và cảm nhận.Tôi biết mình đã thực sự hết yêu Quân.

Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, bên cạnh niềm vui là nỗi buồn và những giọt nước mắt đan xen lẫn nhau. Trong cuộc đời mỗi người không ai là chưa từng trải qua một nỗi đau, nhất là nỗi đau tinh thần trong tình yêu. Tình yêu luôn có những khoảnh khắc đáng nhớ và được xem là đẹp nhất trong đời người, thế nhưng lắm lúc lại có những giọt nước mắt đau buồn tuôn rơi vì nhau.

Tôi và bạn hãy yêu cuộc sống muôn màu và sẵn sàng đón nhận những bất ngờ mà nó mang lại, giống như thông điệp tác giả nhắn gửi: "Đừng vì hoàn cảnh mà đánh cược trái tim mình sai chỗ.Sai ở đâu thì có thể đứng lên ở đó.Yêuai,thích ai hay ghét ai đều phải nói.Thanh xuân chỉ có một lần,Vậy nên hãy sống và yêu thật can đảm nhé"

Có một cuốn tự truyện đẹp mang tên "Yêu nhầm bạn thân""...và tôi sẽ chính thức khép lại trang sách ấy,gấp lại và gấp giữ nó để lại một góc nhỏ nào đó trong quá khứ

Thanh xuân ai rồi cũng phải trải qua..nó là một cuốn tự truyện kể lại những cảm xúc,những phần kí ức ngắn ngủi đó。Thanh xuân ai chẳngai một lần lầm lỡ?Tuổi thanh xuân là nơi tôi đã gặp gỡ,nhớ nhung,hoài niệm..trải qua biết bao nhiêu sóng gió của tuổi thanh xuân 17 đầy hoài bão.Lúc còn trẻ ta đã vô tình từ bỏ những thứ mà chúng ta nghĩ không quan trọng,nhưng rồi một lúc nào đó nhìn lại,thực ra "việc không quan trọng ấy hoá ra là cả một cuộc đời"

Ai cũng có tuổi trẻ với những khát khao,ước mơ,hoài bão,tình yêu và cả những câu chuyện của riêng mình.Trong những câu chuyện ấy,đều có những hồi ức đẹp mãi đến tận sau này ta không thể quên,kèm theo cả sự tiếc nuối mãi in sâu nơi trái tim..lúc ấy,ta vẫn còn mơ hồ về tương lai của bản thân mình?Cứ quẩn quanh với suy nghĩ thực sự không biết bản thân muốn gì?Rồi đến khi chúng ta biết được câu trả lời,thì "ừ,thanh xuân đã qua một cách vội vàng như vậy"

Thanh xuân của tôi là như vậy..nơi đó có một trái tim thổn thức mà mãi không thể nào quên?Anh vĩnh viễn là một phần kí ức đẹp nhất trong thanh xuân của tôi.

Đáng tiếc cậu bạn thân ấy đã không cùng tôi nắm tay mà đi đến hết cuộc đời này..

Cảm ơn các bạn đọc đã bỏ thời gian theo dõi bộ tr ngắn"Yêu nhầm bạn thân" gồm 15 đoạn và 2 ngoại truyện.Mong các bạn vẫn ủng hộ Nguyễn Phương Linnh ở những dự án tiếp theo.