Tai nạn
Hạnh phúc đối với tôi mà nói chỉ như một giấc mộng, như một câu chuyện cổ tích của những cô bé thơ. Cả đời người này, kiếp này chỉ có sự thống khổ tôi đã phải trải qua, từ thể xác lẫn tinh thần đều đau đớn đến tột cùng. Chưa hết, cả những bi thương trong tương lai đang chờ tôi phía trước. Số phận là vậy, cuộc đời tôi như là trò đùa của thượng đế mặc người an bày
(Phong Lam Nhu)
Phong Tịnh âm trầm nhìn về màn hình tv. Khắp nơi ai cũng biết mối quan hệ giữa Phong Lam Nhu và Vương Dật Hàn. Ngày đó, khi Vương Dật Hàn bỗng xuất hiện tại hoàng cung của nước G, hắn đã có linh cảm sẽ không có chuyện gì tốt đẹp nhưng thật không ngờ là Mộc Cung lại đồng ý hôn ước này 1 cách dễ dàng hay là do Phong Lam Nhu muốn? Hắn nắm chặt con nhện điện tử, bản báo cáo 3D hiện lên, rốt cuộc hắn đã biết được đáp án. Hắn không thể hiểu tại sao Phong Lam Nhu lại muốn đính hôn cùng Vương Dật Hàn, kẻ vốn xem thường cô, chê cô dơ bẩn kia mà?
- Phong Lam Nhu, em đi quá xa rồi đấy
Phong Tịnh bóp nát con nhện trong tay, ánh mắt lạnh lẽo hừ lạnh, chợt hắn nở nụ cười tà mị
.
Hạ Tử Sở đang phải chịu sự trách mắng, nỗi tức giận của Hạ gia. Hắn đã để vụt mất 1 cơ hội vô cùng quan trọng, hôn ước đã bị hủy, hắn đã không thể cùng Phong Lam Nhu đính hôn rồi kết hôn. Mọi thứ đã trở về con số 0, từ quyền lực đến Phong Lam Nhu đã chính thức không còn bên hắn mà sẽ bên cạnh Vương Dật Hàn
Hạ Tử Sở bóp nát điện thoại trong tay, âm tàn nhìn ra ngoài cửa sổ khẽ hừ lạnh
.
Phong Lam Nhu hiện đang ngồi bên ven hồ của hoàng cung, cô ngẩn người
Một bóng người tiến đến gần Phong Lam Nhu, bộ tây trang trắng phẳng phiu, trên vai là 4 ngôi sao tượng trưng cho cấp bậc tướng quân, trên ngực áo là những huy hiệu vinh danh quý giá. Làn da trắng không tì vết, đôi đồng tử vàng cam như những viên đá quý, bạc môi dày khẽ cong. Ngũ quan quả thật tuấn tú, ấm áp như ánh mặt trời. Mái tóc vàng ngắn gọn gàng được vuốt ra sau. Khí chất cao qúy của kẻ quyền thế, anh ta như vị thần mặt trời bước ra từ thần thoại cùng với chất giọng trầm ấm vang lên bên tai cô
- Em là... Phong Lam Nhu?
Phong Lam Nhu quay người nghi hoặc, người đàn ông trước mặt cô là ai?
Như nhớ ra cô không biết mình là ai, anh ta gượng cười
- À, chắc em chưa biết anh là ai, anh là Mộc Vinh, là con trai của Mộc Tử La đồng thời là tướng quân David
Phong Lam Nhu cau mày, tướng quân? David? Anh ta là anh cô?
Phong Lam Nhu thầm quan sát hắn, cô thầm giật mình trong lòng, cô nhớ ra rồi, người trước mặt chính là nam phụ trong truyện, anh ta yêu Phong Ninh SƯơng như mạng sống. Đồng thời có thể là vị vua sau này của đất nước này, đáng tiếc cuối cùng lại mọi danh tiếng tiền tài mất trắng vì Hạ Tử Sở âm thầm giở trò, lại chết trong tay của Dương Hàn Minh mà nước G cuối truyện đành phải giao nộp anh ta cho mấy bọn nam chủ
Nhưng cái cô ghét nhất ở anh ta là anh ta lợi dụng Mộc Tử La. Tuy trong nguyên tác không nhắc đến nước G nhiều nhưng chuyện nội bộ trong hoàng cung thì lại rất rõ ràng, anh ta dám bắt ép Mộc Cung soái vị, Mộc Tử La bị anh ta lợi dụng không còn gì, tất cả chỉ vì một nữ nhân tên "Phong Ninh Sương" mà phản bội lại cả đất nước lẫn người thân
Mộc Vinh nhận ra ánh mắt của Phong Lam Nhu càng ngày càng lạnh, còn có sự chán ghét nồng đậm khiến anh không thể hiểu được. Chẳng phải đây là lần đầu anh ta gặp Phong Lam Nhu sao?
- Xin thứ lỗi về sự thất lễ này, không nhận ra là anh thưa tướng.quân
Phong Lam Nhu lãnh đạm xoay người, Mộc Vinh cau mày níu lấy vạt áo cô
- Anh đã làm gì sai sao?
Mộc Vinh không biết cô đang nghĩ gì nhưng anh ta muốn cô đừng nên như vậy với anh ta
Phong Lam Nhu bày tỏ thái độ bài xích anh, cô kéo tay áo nhưng Mộc Vinh nắm càng chặt
- Tôi có thể đi... A
Phong Lam Nhu vẫn kéo mạnh tay áo nhưng có vẻ như nó không chịu được lực cả hai bên nên bị toạc một mảng nhỏ, Phong LAm Nhu theo quán tính ngã về phía sau. Mộc Vinh giật mình, nhanh nhẹn kéo cô về phía mình. Kết quả mặt Phong Lam Nhu đập vào lòng ngực rắn chắc của anh ta làm cô khẽ rên. Phong LAm Nhu cau mày ngước đầu lên trừng anh ta, Mộc Vinh hiện tại ngẩn người
Phong Lam Nhu càng khó chịu, vùng vằng trong ngực anh, đẩy mạnh anh ra. Vì sử dụng lực quá nhiều lại thêm một lần cô ngã về sau, Mộc Vinh lùi hai bước lúc này mới định thần lại nhưng đã không kịp, cô bị rơi xuống hồ, đầu bị đập vào tảng đá cảnh bên cạnh. Mà Phong LAm Nhu như một con vịt cạn, cô không hề biết bơi!!
Mộc Vinh hốt hoảng, cởi áo khoác cùng mũ qua một bên nhanh chóng nhảy xuống đưa cô lên bờ
-----------------------------
NAm phụ đã xuất hiện rồi :>>>>>
Anh này như một tờ giấy trắng, ngoài việc nc còn lại chả bk gì. Có ai tò mò Phong LAm Nhu đã qên j k nào? VÀ a Đông bị j nào :>>>........................
.
.
.
Chap sau nhóe :)
À hiện tại mình vừa ra truyện "Giấc ngủ vĩnh hằng" á, mong các bạn ủng hộ và đón đọc :>>>
*Trailer:
- Anh là ai?