Chương 37: Valentine ? Nó có vị ngọt hay đắng ? (1)
Lúc đó , Kim Ngưu đã di cư ra nước ngoài được gần hai tháng. Không chút tin tức , không cuộc điện thoại , tin nhắn càng không , như là đã bốc hơi. Ngày ngày Thiên Yết vác cái bộ mặt không cảm xúc tới lớp , không nói không rằng , quãng thời gian này phải nói là rất khó khăn với anh. Dù thế nào cũng không chịu nổi đả kích bị bạn gái bỏ rơi , ăn chơi sa đọa , thay bạn gái như thay áo , tới mức Song Tử cũng bái anh là sư phụ được rồi.Sau đó , lại tới chuyện của Thiên Bình và Sư Tử. Vụ tai nạn đó đã để lại một di chứng , anh mắc mất trí nhớ tạm thời vì bị chấn động não nhẹ , không thể nhớ rõ mọi người là ai. Sư Tử khi đó , đau lòng muốn ngất, cũng may em gái ngăn lại , chứ không cũng chả biết ra sao. Ngày ngày kiên trì bầu bạn với anh , nói chuyện thường xuyên , nhắc tới vô số kỷ niệm , nhưng cuối cùng vẫn không có chút thành tích nào ? Tuy đã xuất viện được hơn tuần rồi nhưng sức khỏe của Thiên Bình cũng chỉ đang trong thời gian hồi phục.
- Mai là 14 tháng 2 rồi thì phải , hay là Sư Tử , cậu dẫn Thiên Bình đi chơi đi. - Xử Nữ hào hứng đề nghị.
Sư Tử chỉ chán nản lắc đầu.
- Biết đâu có thể tìm lại chút ký ức , tuy giờ anh ấy lạnh nhạt với chị nhưng về sau thay đổi thì sao ? Như là tiểu thuyết ý ! - Cự Giải mơ mộng nói.
- Tỉnh lại đi ! - Bạch Dương gõ vào đầu cô một cái.
Không để ý tới ai , Sư Tử lại lăn ra ăn vạ. Cuộc đời cô thật lắm sóng gió mà !
- Có gì mai tính tiếp , chuyện của hai cậu , chúng tớ không thể xen vào nhiều. - Ma Kết nói.
Cả lũ cũng đồng loạt chán nản bỏ đi.
...................
Dù cho giờ đã là giữa tháng hai nhưng nhiệt độ vẫn không hề tăng chút nào. Rét ! Lại còn có tuyết rơi lất phất. Thời tiết như vậy , dù bên ngoài có phồn hoa tươi đẹp tới đâu cũng chẳng muốn chui ra khỏi chăn đi ra ngoài dạo phố. Mà ... Nhân Mã là điển hình của thể loại như vậy.
Trời thực sự rất lạnh , mà cô cũng rất lười , cô không muốn ra khỏi chăn vào lúc này , chả thà đánh chết cô đi cũng không ra. Cố sống cố chết vẫn bám lấy cái giường.
- Nhân Mã , Song Tử ở ngoài đợi cậu gần ba mươi phút rồi. Cậu không ra , cậu ấy sắp tức phát điên tới nơi rồi. - Song Ngư chán nản lôi bạn dậy.
Nếu nói tới việc dính giường , chắc chắn con nhỏ này phải đứng thứ nhất !
- Ưm , tớ muốn ngủ. - Nhân Mã lại chùm chăn lên mặt.
- Không phải hôm nay là valentine sao ? Không phải hôm qua cậu nói quyết tâm sẽ hẹn hò với cậu ấy sao ? Giờ còn ngủ nướng được. - Song Ngư than vãn , thực không muốn để ý tới Mã nữa.
Thấy cô không có phản ứng gì nữa , Song Ngư nghĩ chắc cô nàng lại ngủ. Vậy thôi đành đi chia buồn với Song Tử. Chỉ là không đành lòng nhìn cậu ấy nghe tin này xong sẽ khóc ngất trong nhà vệ sinh nguyên ngày mất.
Bỗng , Nhân Mã bật dậy làm Song Ngư tí thì giật mình tim muốn bay ra ngoài. Không phải đã ngủ rồi sao ?
- Cậu kêu Song Tử chờ tớ 10 phút nữa , sắp xong rồi ! - Nhân Mã tá hỏa chạy vào nhà vệ sinh.
Cô hơi lơ mơ không hiểu , cứ đứng ngây như phỗng tại chỗ gần ba mươi giây mới có phản ứng , chậm chạp đi tìm Song Tử ở phòng ngoài.
Đúng là gần tới mười phút sau Nhân Mã đã xong xuôi mọi thứ. Mái tóc buộc đuôi ngựa. Áo len cao cổ màu trắng sữa cùng áo khoác phao bên ngoài màu đỏ. Quần jeans dày ôm trọn lấy đôi chân cô.
- Xin lỗi , xin lỗi , tớ quên mất ! - Nhân Mã gãi đầu.
Mặt mày Song Tử lập tức đen như đáy nồi , không nói không rằng đi thẳng ra khỏi cửa. Cô nàng thấy vậy hoảng quá , nhanh chóng đuổi theo.
Họ cũng thật quá trẻ con đi ! Song Ngư lắc đầu nghĩ ngợi.
Hôm nay là valentine , cô cũng nên có cái gì đó tặng cho Bảo Bình nhỉ ?
.......................
Đọc full tại : https://azbooks.vn/12-chom-sao-va-hoc-vien-ngan-ha-p5917501.html