Tại quán ăn Sapan.
Trời bây giờ đang mưa rất lớn. Kim Ngưu nhìn về phía những hạt mưa rơi nặng hạt, đưa tay ra hứng mưa. Sư Tử than:
- Xui ghê á, đi ăn mà ko mang theo dù. Giờ nó mưa tầm tã luôn rồi, làm sao mà về ký túc xá đây trời?
Song Ngư nói:
- Ừ, mưa to thiệt. Ủa mà…sao nãy giờ vẫn chưa thấy Cự Giải tới ta?
Kim Ngưu sực nhớ:
- P…phải rồi! Mà chắc là mưa nên cậu ấy mới ko tới được đó.
Xử Nữ đáp:
- Ko hẳn đâu. Lúc chúng ta gọi điện cho Cự Giải là cách đây nửa tiếng, nhưng trời thì chỉ vừa mới mưa thôi. Nếu Cự Giải định tới đây ngay lúc đó thì chắc chắn cậu ấy đã đi ngay vào lúc trời còn chưa mưa. Hơn nữa, trong cặp của Cự Giải cũng có mang dù mà. Vả lại, nếu như trời mưa mà cậu ấy ko tới được thì ít nhất cũng phải gọi điện cho chúng ta một tiếng chứ.
Nhân Mã cười:
- Lỡ đâu điện thoại của Giải hết tiền thì sao?
Xử đáp:
- Nếu tớ nhớ ko lầm thì ngày hôm qua cậu ấy vừa mới đóng tiền điện thoại, nên rất có khả năng bây giờ điện thoại của Cự Giải vẫn có thể gọi điện.
Đang ngồi nói chuyện, điện thoại của Sư Tử chợt reo lên vài hồi chuông. Cô rút điện thoại ra từ trong túi, nhìn số điện thoại thì phát hiện đó là số lạ, nhưng cô vẫn bắt máy:
- Alo, cho hỏi ai đang gọi vậy?
Một giọng nói từ đầu dây bên kia vang lên:
- Cô là Bạch Sư Tử?
Sư đáp:
- Phải, là tôi. Nhưng cô là ai? Sao lại có số của tôi?
- Tôi là ai cô ko cần biết – Giọng nói đó lại vang lên – Cô chỉ cần biết, Thiên Cự Giải bạn cô…đang nằm trong tay tôi!
Hai con mắt của Sư Tử bỗng chốc trợn tròn:
- C…Cái gì?! Rốt cuộc thì cô là ai mà dám nói như vậy hả?! TÔI KO TIN!!!!!
Tiếng cười đáng sợ lại vang lên:
-Cô muốn tin hay ko là chuyện của cô. Hiện tại tôi đang ở địa điểm XXX, tới đó và thoả thuận một điều với tôi, nhớ là chỉ được đi một mình. Lúc đó, tôi lập tức sẽ thả bạn cô ra~
Hai bàn tay Sư Tử liền siết chặt:
- Đ…được! Đợi đó! Tôi tới ngay!! Cô nhớ đừng làm gì bạn tôi!!!!!
Nói rồi, Sư Tử chạy vụt đi, mắt bỗng hé ra một giọt lệ trong suốt:
“ Cự Giải, mình xin lỗi, lại ko bảo vệ được cho cậu rồi! Thật sự xin lỗi!!!! “
Thấy Sư Tử ngang nhiên chạy đi, Nhân Mã liền đứng dậy, hét:
- Ê ê nhỏ kia, mày chạy đi đâu đấy?! Mày bảo hôm nay sẽ bao bọn tao ăn mà! Sao lại chạy về trước chớ!! ĐỊNH TRỐN HẢ CON SƯ KIA, QUAY LẠI COIII!!!!!!
Mã Nhi hét to tới nỗi tất cả các khách hàng trong quán đều quay lại và dành cho cô những con mắt đầy kinh ngạc. Nhân Mã cười trừ rồi xin lỗi mọi người vì đã làm ồn, sau đó cô ngồi cái “bộp” xuống ghế, thầm nguyền rủa Sư Tử.
- Tại sao trông Sư Tử lại có vẻ gấp gáp như thế nhỉ? – Kim Ngưu thắc mắc.
- Đừng hỏi nhiều nữa, mau chạy theo đi!!- Xử Nhi đứng bật dậy, mượn chị phục vụ một chiếc ô rồi vội vã chạy theo Sư Tử.
Nhân Mã làm mặt ngu ngu:
- Hai cái người này bị gì vậy trời? Đang mưa lớn mà bay ra đường như điên, nhỏ Sư lại còn ko cầm dù nữa mới ghê chứ!
Song Ngư khẽ mím môi, rồi rời khỏi ghế ngồi:
- Tớ cũng ko thấy an tâm, mau chạy theo thôi!
Mã nhăn mặt:
- Gì chớ? Cả cậu cũng vậy hả Ngư?
Kim Ngưu đi về phía của Ngư, đáp:
- Chẳng lẽ cậu ko cảm thấy lo lắng sao Nhân Mã?
- Ơ…tớ…có thấy lo lắng gì đâu? Mà lo lắng về chuyện gì mới được? – Mã trưng ra cái mặt ngu ngơ nhất hành tinh.
Cậu ko đi thì ở đây, bọn tớ đi đây – Song Ngư căng cái ô mới mượn được ra, rồi cùng Ngưu chạy ra ngoài trời mưa tầm tã.
Trong khi đó, Nhân Mã vẫn thản nhiên ngồi uống nước chanh, nghĩ thầm:
“ 4 cái đứa này bị điên hả ta? Tự nhiên trời đang mưa lớn, sấm chớp đùng đùng mà lại chạy ra ngoài. Ủa, mà khoan! Tụi nó đi hết rồi, lấy ai trả tiền đồ ăn cho mình đây?!”
Mã Mã khóc ròng, tiêu thật rồi, cô đâu có đem theo tiền đâu chứ. Mà bây giờ gọi điện cho 4 đứa kia quay lại trả tiền giúp thì lại sợ tụi nó ko bắt máy.
Trong đầu bỗng chốc loé ra một ý tưởng. Cô liền rút điện thoại ra, gọi điện cho một người:
- Alo.
- A, Song Tử, chào cậu. Chuyện này thì hơi bất tiện nhưng mà tôi chỉ còn biết nhờ vào cậu thôi, cậu giúp tôi nhé?!