Liễu Song Ngư – một cô gái xinh đẹp dễ thương, thích tò mò và khám phá đủ thứ. Và cũng bởi vì cái tính cách nôn nóng và thích mạo hiểm ấy đã đem lại ko ít cái kết thê thảm cho Ngư. Ví dụ như sáng hôm nay…
Lúc 6:10 sáng tại trường HaiKing Star:
Song Ngư và đám bạn của mình tới trường khá sớm. Xử Nữ chạy xuống phòng hội học sinh gấp vì có công việc quan trọng cần phải xử lý, Sư và Mã kéo nhau xuống căn tin ăn sáng, Kim Ngưu và Cự Giải thì ghé vào một quán nước trước cổng trường ngồi tám chuyện. Chỉ có Ngư là một mik đi vào lớp.
Ngư Nhi vừa rảo chân trên hành lang sân trường vừa ngân nga bài hát mà mik yêu thích. Cô dừng chân tại lớp 11Z, dùng tay đẩy nhẹ cánh cửa rồi bước vào. Lớp học cũng khá yên tĩnh, hình như mới chỉ có một người tới thôi thì phải.
“ Còn có cả người đến lớp trước mình nữa sao? “ – Ngư nghĩ thầm.
Người tới lớp trước Song Ngư là một cậu bạn sở hữu một mái tóc màu xanh dương nước biển, mắt màu vàng mật và mặc một chiếc áo hoodie màu xanh lá. Tên cậu ấy là Doãn Bảo Bình, đang ngồi chế một loài thuốc màu xanh xanh đỏ đỏ.
Ngư Nhi khá tò mò, cô chầm chậm tiến về phía của Bảo Bình:
- Nè, cậu đang làm gì thế?
Bảo Bình ngước mặt nhìn Song Ngư, trả lời:
- Tôi có quen cậu à?
Song Ngư bĩu môi:
- Ko quen thì giờ quen! Tôi là Liễu Song Ngư. Còn tên cậu thì tôi biết rồi, Doãn Bảo Bình chứ gì. Mà cậu đang làm gì vậy?
Bảo Bình trả lời một cách trống rỗng:
- Chế thuốc.
- Thuốc gì vậy? – Song Ngư tò mò.
- Thuốc giúp cho người ta cao thêm đó mà. – Bảo Bình lắc lắc lọ thuốc đó vài cái – Hoàn thành rồi nè!
Song Ngư hí hửng:
- Ý, cậu chế xong rùi hả? Cho tôi uống thử được ko? Coi như tôi làm chuột bạch cho cậu cũng được! Nha?
Bảo Bình nhìn Song Ngư với ánh mắt khó hiểu:
- Cậu muốn cao lên tới vậy sao? Nhưng tôi ko chắc là nó có hiệu nghiệm đâu, tại trước đây tôi cũng từng thất bại nhiều lần rồi…
Anh chưa kịp kịp nói xong, cô gái Liễu Song Ngư có tính khí nôn nóng kia đã giật lấy chai thuốc từ tay anh, uống ừng ực cho tới khi cạn chai. Bảo Bình bất ngờ ko kịp ngăn lại. Anh hỏi Song Ngư bằng chất giọng có chút lo lắng:
- A…Cậu cảm thấy thế nào?
Ngư Nhi trả lời, mặt tỉnh bơ:
- Ngon mà, có sao đâu.
Nhưng ngay sau đó, nét mặt của Ngư có phần bị kém đi. Cô dùng hai tay ôm chặt lấy bụng của mik:
- Ai da, đ…đau bụng…quáaaa!
Bảo Bình khó xử:
- Nè nè, có sao ko? Tôi đã cảnh cáo trước rồi mà cậu ko nghe. Bây giờ lãnh đủ hậu quả rồi đó!
Song Ngư liếc nhìn Bảo Bình rồi đáp trả:
- Tôi sẽ tính sổ sau với cậu! – Nói rồi, cô bay thẳng vào nhà vệ sinh.
Bảo Bình nghĩ thầm:
“ Cô gái này đúng là quái lạ! Rõ ràng mik đã cảnh cáo trước rồi, giờ lại còn quay sang trách mik, còn bảo là sẽ tính sổ với mik nữa chứ! Cô ta nghĩ cô ta là ai vậy!? “
Song Ngư chạy một cái vèo vào nhà vệ sinh, lúc chạy đi cô có va vào Song Tử. Anh xoa xoa vai của mik, rồi nhăn mặt trách Ngư:
- Đi đứng phải cẩn thận chứ!
Song Ngư trả đũa:
- Anh làm ơn tránh ra giúp tôi! Tôi đang bị tào tháo rượt đây nè, hổng thấy hả!? Với lại anh về nhà nói lại với cái cậu Doãn Bảo Bình bạn anh giùm tôi cái! Tại uống thuốc mà cậu ta chế ra nên bây giờ tôi phải lãnh đủ thứ hậu quả đây nè!
Vừa nói xong thì phát hiện bụng của mình lại càng đau dữ dội, cô vội vàng xô Song Tử qua một bên, rồi thẳng tiến tới nhà vệ sinh.
Song Tử nhìn theo bóng dáng khuất dần từ xa của Song Ngư một cách khó hiểu. Anh bước vào lớp, thấy Bảo Bình đang ngồi đó thì thuận miệng hỏi:
- Ê, lại có thêm một nạn nhân bị thuốc của mày hành à? Mà mày thuyết phục thế nào mà cái cô Liễu Song Ngư ấy lại chấp nhận dùng thuốc của mày thế?
Bảo Bình vừa cất dụng cụ chế thuốc vừa trả lời:
- Rõ ràng là tao ko hề dụ dỗ cô ta, là cô ta tự nguyện uống. Tới khi bị tào tháo rượt thì lại bảo là sẽ tính sổ với tao, đúng là một con nhỏ khó hiểu!
Song Tử cười, anh ko nói gì thêm. Chỉ im lặng để đón xem chuyện hay tiếp theo của hai người này…