Yêu Lại

Chương 10

- Diệp Băng Tâm , cô đâu rồi !

Anh bước vào căn phòng ngủ tối om không chút ánh sáng nào . Bật đèn lên thì không thấy bóng dáng cô đâu , mọi thứ được xếp gọn ngăn nắp . Duy chỉ có đồ của cô là không còn , quần áo cũng không .

Anh thấy trên mặt tủ là đơn ly hôn đã có chữ ký của cô kèm với đó là một lá thư . Anh liền nhanh chóng mở thư ra đọc :

" Chắc hẳn lúc anh đọc bức thư này em đã đi xa rồi , em sẽ đến một nơi không có anh và sống một cuộc sống không có trói buộc bởi hôn nhân , tình cảm .

Nhưng em muốn kể cho anh nghe một câu chuyện mà em nhớ mãi không thể quên được trong suốt 13 năm qua .

Vào năm em 9 tuổi , lúc đó còn là một cô bé nghịch ngợm hay trốn khỏi Diệp gia đi chơi . Một lần đi qua một con hẻm nhỏ , em thấy có một cậu bé bị 4 người bắt nạt . Em lừa được bọn chúng cứu cậu bé đó rồi rời đi .

Sau khi về nhà , em phát hiện mình bị rớt mất sợi dây chuyền có khắc chữ Tâm nhi . Lúc đó em khóc nhiều lắm , ba em phải sai người làm một sợi khác cho em . Và trên đời này chỉ có một đôi dây chuyền duy nhất đó .

Khoảng thời gian gần đây , em đã nhận ra sợi dây chuyền đó đang ở trong thư phòng của anh . Em nghĩ anh chính là cậu bé năm xưa mà em đã cứu .

Em cứ nghĩ sau khi anh biết được chỉ sợi dây chuyền đó là em thì anh có vui không nhỉ . Và em cứ đinh ninh rằng anh sẽ rất vui .

Trong lúc vui mừng thì anh lại dẫn tình nhân về khiến niềm vui của em vừa nở đã tàn ngay tức khắc . Vì thế , em định chôn vùi chuyện này nhưng anh lại muốn li hôn ...

Em muốn anh biết em là cô bé đó , em nói ra không phải là muốn anh yêu em hay dành cho em chút thương hại mà em mong anh đừng đối xử tàn nhẫn với em . Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ sống được như các cặp vợ chồng khác ...

Em xin lỗi anh vì đã trói buộc anh trong cái hôn nhân không có kết quả này . Để anh không đến được với người anh thương , không thể lấy người đó làm vợ .

Từ giờ chúng ta không là gì của nhau nữa , em cũng mong anh sống thật tốt . Sau khi em đi , anh nhất định phải lấy người anh yêu , chăm sóc cô ấy và làm đúng nghĩa vụ là một người chồng .

Suốt năm năm qua , em yêu anh rất nhiều em cứ đê mê vào thứ tình cảm viển vông đó , cứ nghĩ em sẽ làm ấm được trái tim , dần dần chiếm được vị trí quan trọng trong trái tim anh . Nhưng không , em sai rồi .

Là em tự mang đau khổ đến cho mình , tự mình nhảy xuống một cái hố không đáy của tình yêu mù quáng . Để rồi người đau khổ vẫn chính là em ...

Trong hai ngày ít ỏi ở cùng anh , em thấy khoảng cách giữa chúng ra rất lớn ... Anh chủ động hôn em và ôm em đi ngủ . Những thứ đó càng khiến em muốn rời xa anh hơn bởi có thể đó là sự thương hại anh cho em .

Em ước được anh yêu thật lòng một lần thôi , nhưng ước vẫn là ước nó chẳng thành hiện thực . Giây phút anh đề nghị li hôn thì tâm em chết rồi anh ạ . Cuộc đời này làm gì có hai từ " giá như " .

Nhưng giả sử có hai từ đó thì muốn nói rằng " giá như em không gặp anh , giá như em không yêu anh , giá như không có bản hôn ước và giá như em không cố chấp đến ngu ngốc .

Có xin lỗi rồi thì em cũng cám ơn anh vì đã cho em biết yêu nó như thế nào . Tạm biệt anh , thanh xuân của em ...

Diệp Băng Tâm     "

Anh đọc xong lá thư thì mặt tối sầm lại , anh sai rồi sai thật rồi . Anh làm tổn thương người con gái mình tìm kiếm suốt bao nhiêu năm qua .

Anh cầm lá thư chạy xuống nhà lấy xe . Nhưng vừa vào xe điện thoại anh đổ chuông

" Reng reng "

- Có chuyện gì ?

- Giám đốc Hàn , Liễu tiểu thư rút 2/3 cổ phần của anh bỏ trốn rồi . Anh mau đến công ty nhanh lên , chủ tịch đang rất tức giận

" ..... "

Chủ định của anh là đi tìm cô nhưng sau cuộc điện thoại anh lại đi thẳng đến Hàn thị để giải quyết mớ hỗn độn do cô tình nhân " yêu quý " của anh gây ra .

Về phía cô thì đã về đến Diệp gia . Đường từ thành phố C đến thành phố A rất xa nên cô ngủ luôn trên vai chị . Cộng thêm việc khóc nhiều quá nên mệt .

Tới nơi , chị đánh thức cô dậy :

- Em lên phòng ngủ một lát đi , chị bảo bác Chu nấu cháo cho em rồi . Giờ chị phải đến công ty giải quyết một số công việc rồi chị về với em .

Cô gật đầu đồng ý , đến khi xe chị cô khuất bóng mới lên phòng nghỉ ngơi .

Khoảng 30 phút sau , bác Chu mang một tô cháo lên cho cô . Nhưng vừa mở cửa bước vào đã thấy cô nằm bệt dưới sàn cạnh giường .

Bà vội vàng đặt khay cháo xuống rồi đỡ cô lên giường nằm . Xong xuôi bà gọi điện cho bác sĩ đến nhà rồi mới báo cho chị cô :

- Băng nhi , con về nhà đi Tâm nhi ngất xỉu rồi .

#Còn

#Na