Edit by Vân Hi
Triệu Dận: "......"
Mới sáng sớm, thái dương hắn dường như đã bắt đầu nổi nổi gân xanh.
Hắn cười lạnh: "Tư thế ngủ của ta từ trước đến nay luôn rất tốt, ngủ cả đêm chăn cũng không có lôn xộn chút nào. Thật ra ta cũng muốn hỏi một chút, Vương phi như thế nào lại ngủ trong l*иg ngực của ta?"
Triệu Dận không có nửa điểm chột dạ.
Bởi vì sự thật là A Chiêu ngủ rồi lăn vào l*иg ngực hắn.
Hắn chẳng qua không có đẩy người ra mà thôi. →_→
A Chiêu nghe thấy Triệu Dận nói như thế, trong lòng cũng không khỏi hoài nghi có phải nguyên nhân là do mình hay không.
Nhưng mặc kệ nguyên nhân có phải do mình hay không, vào lúc này, không thể yếu thế.
Nàng lời lẽ chính đáng: "Không có khả năng, tư thế ta ngủ vẫn luôn rất tốt."
Triệu Dận nhớ tới nàng tối qua giống như con bạch tuộc ôm chặt mình không buông, lâm vào trầm mặc.
A Chiêu vẫn còn đang nói: "......Là ngươi không đúng, còn nói không có ý tưởng không an phận với bổn vương phi......"
Triệu Dận không biết phải làm sao, ngọn lửa trong lòng hắn lập tức bùng lên.
Hắn nhìn A Chiêu, khuôn mặt đối phương trắng nõn, đôi môi hồng hồng không ngừng đóng mở, phun ra những lời nói không xuôi tai chút nào.
A Chiệu đột nhiên dừng lại.
Bởi vì nàng cảm nhận được ánh mắt của nam chủ.
Bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, ánh mắt như lửa đốt, làm cô đột nhiên có chút xấu hổ.
A Chiêu ngốc ngốc nói: "Ngươi cũng không đến mức vậy đi, ta chỉ nói ngươi hai câu thôi mà, ngươi cũng không phải muốn đánh......"
Hai chữ "đánh người" cũng không có cơ hội nói ra.
Bởi vì Triệu Dận đột nhiên nhảy dựng lên.
Không có bất kỳ khúc dạo đầu nào, trực tiếp cúi đầu, bịt kín cái miệng nhỏ đang lải nhải kia.
Thật ngọt! Một lúc sau Triệu Dận vươn đầu lưỡi liếʍ một chút, trong lòng nghĩ như vây.
Sau đó liền không khống chế được.
Yến Vương điện hạ không có chút kinh nghiệm hôn môi nào.
Nhưng là đa số nam nhân ở phương diện này, có thiên phú trời sinh.
Hắn chỉ có một ý muốn, chính là bá chiếm và tấn công.
Hắn cắn nhẹ lên cánh môi non mềm kia, đầu lưỡi mạnh mẽ cậy hai hàm răng của A Chiêu khiến nàng không nhịn được mà mở ra kêu ra tiếng, rồi sau đó.....
Điên cuồng đoạt lấy.
A Chiêu bị hôn làm cho mơ mơ hồ hồ, ở chóp mũi nều là hơi thở của nam nhân này, cả người đều mềm nhũn, mềm mại ghé vào l*иg ngực hắn.
Khó khăn lắm, Yến Vương điện hạ mới thoáng cảm thấy thỏa mãn.
Hắn lui về sau một chút, nhìn đôi môi đỏ của A Chiêu bị mình hôn đến sưng lên, một tia sáng vụt qua, ánh mắt hắn thoáng chốc sâu thẳm.
A Chiêu mở miệng thở hổn hển, không thể tin được nhìn hắn: "Ngươi...... Ngươi ngươi ngươi......"
Nhưng lại không thể nói ra ngươi như thế nào.
Triệu Dận nhắm đôi mắt lại, muốn kiềm chế du͙© vọиɠ đang đến một lần nữa.
Hắn nhẹ giọng cười: "Ta chỉ là muốn cho Vương phi biết, nếu ta thực sự có ý nghĩ không an phận gì, căn bản không cần buổi tối làm mấy cái hành động nhỏ đấy."
Hắn vươn tay tới, nhẹ nhàng vuốt ve môi A Chiêu: "Ta có thể, quang minh chính đại, làm như thế này, hiểu không?"
A Chiêu ngơ ngác nhìn hắn đứng dậy mặc quần áo, đi ra ngoài.
Chờ đến khi Triệu Dận đi khỏi chỗ này, nàng mới che mặt mình lại: "Kẹo Bông Gòn, ta ta ta ta bị nam chủ hôn!"
Hệ thống rốt cuộc tức giận cả đêm xong, rồi giờ lại biến thành tiểu khả ái mềm mại, nghe vậy hỏi: "Hôn thoải mái không?"
A Chiêu: "......"
Trọng điểm là cái này sao!?
Nàng bị vấn đề này hỏi đến ngây người một giây mới phản ứng lại, cẩn thận nghĩ nghĩ, trên mặt nhịn không được đỏ ửng: "Khá thoải mái."
Hệ thống vì thế vui vẻ bắn pháo hoa nhỏ.
A Chiêu lắc lắc đầu: "Nhưng mà, nam chủ hắn, hắn có người mình thích!"
Nàng thế nhưng nhớ rõ Tần Chiêu cùng nam chủ vì sao lại bắt đầu chiến tranh lạnh.
Người kia rốt cuộc là ai?
--
Lời tác giả:
Hôm nay canh bốn.
Đoán xem người kia là ai?
Cầu phiếu phiếu đề cử, rạng sáng ngày mai chúng ta tái kiến (づ ̄3 ̄)づ╭?~