Năm Năm Sau Kéo Em Lên Giường

Chương 8

Chương 8
Có lẽ là do nguyên nhân có một người cha phong lưu, vì vậy từ nhỏ Đinh Chấn không dễ dàng thân thiết với người khác, khó có thể nhớ là từ lúc nào, có lẽ là lúc mẹ anh muốn ly hôn với cha anh, có lẽ là từ lúc ấy, anh liền có thói quen nở nụ cười che dấu đi cảm xúc thật của mình, nhìn qua có vẻ như anh rất thân thiết, nhưng thật ra anh đều không quan tâm đến họ

Điền Mật nhi là người đầu tiên có thể bước vào tim anh, cô là người đặc biệt, đối với Đinh Chấn mà nói thì cô tồn tại càng thêm quan trọng

Cho dù cha mẹ nào khi nghe những lời nói đó, cũng sẽ bị dao động, bà suýt chút nữa thì bị cậu ta thuyết phục , nhưng bà vẫn lo lắng, sợ cậu ta tuổi còn nhỏ, không biết cái gì gọi là yêu thật lòng, vì vậy, bà muốn cho cậu ta một thử thách

" Đinh Chấn, xin cậu tha thứ vì hiện tại tôi không thể tin tưởng cậu, tôi rất cảm kích cậu vì đã đến đây thăm Mật nhi, nhưng bây giờ tôi không thể để cho Mật nhi gặp cậu được". Đinh Chấn im lặng chờ bà nói hết câu

" Đinh Chấn nếu như cậu thật lòng thích Mật nhi, nếu tình cảm của cậu đối với Mật nhi không thay đổi, như vậy thì cậu đi về đi, đợi đến khi Mật nhi trở về, cậu có thể theo đuổi Mật nhi một lần nữa, đến lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản cậu". Bà đã tính kỹ, sẽ để cho Mật nhi ở Mĩ 5 năm

Thời gian 5 năm, đủ để khảo nghiệm tình cảm của cậu ta

Nếu cậu ta có thể chờ, nếu cậu ta thích thật lòng, cũng như lời cậu ta nói, sẽ không vì thời gian mà thay đổi, nếu cậu ta không thể đợi, chuyện hôm nay cậu ta tới đây, bà sẽ giữ bí mật vĩnh viễn với con gái

Bà muốn bảo vệ con gái thật tốt, bà là mẹ , nên muốn loại bỏ tất cả những gì có thể tổn thương con

" Con đồng ý chờ". Điền Dụ Liên nhìn anh không nói gì thêm

Chờ hay không chờ, không phải chỉ là lời nói xuông, mà là do thời gian kiểm chứng

Bà sẽ luôn bảo vệ con gái, nhưng mà, trong lòng bà lại hi vọng, Đinh Chấn có thể đợi được con gái bà

Là một thanh niên, đến khi cậu ta trưởng thành, nhất định có thể là cái đình, bảo vệ thật tốt con gái bà, ở trong lòng cậu ta, sẽ không để cho bất ai có thể tổn thương con bé

Bà, chỉ là một người mẹ ích kỷ mà thôi

Anh biết lần này Điền Dụ Liên mang Mật nhi trở về là để thực hiện lời cam kết

Anh cúi xuống nhìn người đang mất hồn ở dưới

Anh đợi! Cuối cùng anh cũng đợi được rồi!

Ngực anh như núi lửa muốn dâng trào tình cảm, khiến anh không thể không hôn cô, gọi hồn cô trở về, nếu anh đã chờ được, vậy thì đừng mong anh buông tay nữa

Điền Mật nhi là của anh, hoàn toàn là của anh, tất cả của cô đều là của anh, anh không cho phép những người khác mơ ước

Nụ hôn nóng bỏng khiến cô sắp không hít thở nổi, khiến cô từ trong trí nhớ trở về với hiện tại, cô vẫn có ý nghĩ muốn giãy giụa, nhưng cổ tay của cô bị anh hung hăng nắm chặt, anh cố kiềm nén sức lực để không làm đau cô, nhưng vẫn khiến cô không thể thoát khỏi

Cô không cách nào chối bỏ, qua nhiều năm như vậy cô vẫn nhở anh

Cô nhớ anh, cho dù thời gian hai người bên nhau không nhiều lắm, nhưng cô luôn khắc sâu hình dáng của anh , nhớ bộ dạng anh trong thư viện đọc sách, nhớ hình dáng anh chạy băng băng trong sân bóng, nhớ hình dáng thỏa mãn của anh khi ăn bánh ngọt cô tự tay làm, cô không thể ngừng nhớ về anh

Có người từng nói qua, tình đầu thật khó quên, cô cũng vậy , lần đầu tiên thầm yêu một người, khiến cô lại càng không thể quên

Áo ngực thình lình bị cởi ra, cô kinh ngạc mở miệng muốn la lên, đúng lúc này anh lấy lưỡi của mình chạm vào lưỡi cô, khiến cho cô không thể la lên, môi lưỡi cùng nhau dây dưa không rỗ

Làm mất đi tác dụng bảo vệ của áo ngực , nhanh chóng gỡ ra và ném nó lên mặt đất, bàn tay anh xoa nhẹ lên bộ ngực mềm mại của cô, một bàn tay không cách nào nắm hết bộ ngực đầy đặn kia khiến cho anh thở dài thành tiếng:" Mật nhi của anh, em thật đẹp, thật mê người". Cô kinh ngạc thở gấp ra tiếng , cảm giác anh bắt đầu xoa nắn bộ ngực của mình, cảm giác chân thực truyền đến, cô muốn vặn vẹo thân thể, vẫn có ước muốn chạy khỏi anh

" Còn muốn chạy trốn sao?". Bàn tay anh sờ khắp nửa người trên sau đó di chuyển xuống chiếc mông đang vểnh cao của cô, sau đó dùng lực một chút, muốn cô có thể cảm nhận được cây gậy nóng bỏng anh:" Dưới tình huống này anh làm sao có thể cho em đi đây? Đúng không, Mật nhi?" cô khó tin nhìn chằm chằm anh, không thể tinđược đối mặt với thân hình mập của cô anh lại nổi lên phản ứng lớn như vậy

" Anh.....anh rõ ràng có thể thấy,, em.... Em rất mập.......". Cô run rẩy nói, nhưng không ngờ tới hành động tiếp theo của anh là mò lên trên eo mềm mềm của cô, xấu xa mà bóp:" A"

" Em không mập, cực kỳ vừa vặn , anh cực kỳ thích". Trong tay anh là da thịt trơn nhẵn, mềm mại, lại mang theo mùi hương ngọt ngào của cô, quả thực khiến anh yêu thích không thể buông tay, anh chỉ muốn coi cô thành món điểm tâm, một ngụm, một ngụm ăn vào trong bụng

Mặt cô càng ngày càng đỏ, nhưng trong lòng không nhịn được mà mừng rỡ, anh thích thân thể cô

Đinh Chấn thoáng nâng eo cô lên, để cho nam tính có thể thâm nhập giữa hai chân cô, từng chút một chiếm cứ không rời

Thân thể cô phản ứng cứng ngắc, động cũng không dám động

" Mật nhi ngoan, cho anh có được không?". Anh cắn cắn môi cô, sau đó nhẹ nhàng thổi khí vào tai cô, khẽ liếʍ liếʍ cùng nói nhỏ

Cô hoàn toàn không thể suy nghĩ, cô quá khẩn trương, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, đầu óc cô như biến thành một hồ nước

Cô không gật đầu cũng không lắc đầu, mang theo vẻ mặt không biết làm sao, cô không biết rằng vẻ mặt này của cô thật đáng yêu, khiến Đinh Chấn lại có phản ứng mạnh mẽ hơn, nhẹ nhàng húc phải nam vào đùi cô, sau đó dừng lại ở trước nụ hoa

Cô run rẩy dựa vào người anh, không thể trốn thoát cũng không muốn trốn, giờ phút này cử chỉ vô cùng thân mật , khiến cho cô xấu hổ nhắm mắt lại, cảm giác nhạy biến nói cho cô biết giữa hai chân cô dần dần ướt

Người trong ngực không hề phản kháng, Đinh Chấn càng thêm xúc động ,ôm lấy thân thể của cô, buộc cô phải tách hai chân ta, vòng lên eo của anh, cái tư thế dạng chân này, khiến cô không thể chống đỡ chỉ có thể lấy hai tay ôm chặt anh

.............

Bị đi vào khiến cô vô cùng đau, cô thở dốc ra tiếng, cô lắc lắc eo, muốn né tránh cảm giác này, nhưng cô giãy giụa lại khiến anh lầm tưởng là nghênh đón anh, anh động ngón tay, muốn vào sâu hơn, thân thể nhạy cảm, không chịu được sự xoa bóp của anh, cô liền nhanh chóng đạt cao trào, nằm ở dưới thân thể anh

Anh không lập tức rút đầu ngón tay ra, mà ở trong đó hưởng thụ thủy triều, cảm giác ướt đẫm kia có thể nói cho anh biết khi anh thật sự tiến vào có bao nhiêu vui thích

" Mật nhi, em có khỏe không?", để cho cô nghỉ ngơi một chút, anh mới từ từ rút ngón tay ra, nhìn thân thể mẫn cảm của cô chỉ vì một động tác nhỏ của anh mà run rẩy một cái

Cô mở mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú tươi cười, sau đó mới chậm rãi suy nghĩ xem hai người đã làm gì " A!" cô vội vã nghiêng người, co lại ôm lấy thân thể, tránh đi cảnh xuân bi phơi bày

" Mật nhi, anh chẳng những thấy hết mà còn hôn qua, bây giờ còn che gì chứ?". Môi anh từ từ dán lên lưng cô, khẽ hôn , liếʍ

Trước đây luôn nghĩ da cô giống hệt con nít, bây giờ anh càng tin , hơn nữa còn yêu thích không buông tay, cô rất thẹn thùng, xoay mặt đi đáng thương cầu xin tha"" Không nên nhìn em như vậy..........". Mặc dù anh nói thích thịt trên người cô, nhưng cô không có thói quen phơi bày thân thể, hơn nữa qυầи ɭóŧ nhỏ, vô cùng ướŧ áŧ vẫn mặc trên người

Cô không nghĩ, mình sẽ ướt đến như vậy, nếu như không phải cô còn mặc qυầи ɭóŧ nhỏ, cô sẽ đem ga giường làm ướt

Nghĩ đến đây, cô càng xấu hổ, thân thể lại càng co lại chặt hơn

" Thật đáng yêu". Anh thở dài nói, thình lình bế cô đến phòng tắm

" Làm gì vậy? Thả em xuống........."

" Mật nhi ngoan, chúng ta tắm rửa trước" anh lấy giọng dụ dỗ con nít nói với cô, không hề để ý đến sự giãy giụa của cô

Tắm, hai người không mặc đồ cùng tắm!

" Không, không, không.........không thể". Đôi tay cô bắt lấy khung cửa trước phòng tắm''

Ánh sáng lờ mờ có thể che đi da thịt của cô, nếu như đi vào phòng tắm, nói này đèn rất sáng, sẽ đem tất cả thịt của cô phơi bày ra ngoài

" tại sao không thể? Mật nhi, anh và em đều cần tắm, trên người chúng ta toàn mồ hôi, hơn nữa, giữa hai chân của em bây giờ còn ướt, em không cảm thấy khó chịu sao?". Giọng nói anh tươi cười, có thể thấy anh vô cùng thích bộ dạng thẹn thùng này của cô

Cô dĩ nhiên cảm thấy khó chịu, nhưng lại không cho phép mình buông tay ra, để tránh bị anh ôm vào:" Không thể! Bởi vì..... Bởi vì mẹ nói, cô gái ngoan không được về nhà muộn, em hiện tại phải về nhà nha!". Cô sợ hãi đến mức phải lấy mẹ làm lá chắn

Anh dừng lại không lôi kéo cô nữa, lại còn gật đầu, đồng ý với cô:" Cũng đúng, cô gái ngoan không nên về nhà trễ"

Cô vui mừng:" Đúng cho nên em.....". Cô vừa buông khung cửa quay mặt lại nói chuyện cùng anh

" Chỉ là, Mật nhi". Anh nhanh chóng ôm cô lên, kéo cô vào phòng tắm, cũng lấy chân đóng cửa lại:" Anh tin tưởng em sẽ vì anh, đồng ý làm cô gái hư một đêm". Cô thật vì anh, mà trở thành cô gái hư

Nằm ở trên giường, thân hình uyển chuyển phối hợp cùng anh, nhô lên hạ xuống, hoàn toàn bày ra tư thế xinh đẹp nhất, nghênh đón những đợt tấn công dồn dập của anh

Mời vừa ở trong phòng tắm, anh đúng là tắm cho cô, trong quá trình cô xấu hổ đến mức không dám mở mắt, chỉ có thể tùy ý anh ở trên người cô lau lau, chà chà

Nhưng sao anh có thể nhịn được cơ chứ, nhìn người phụ nữ mình yêu mến đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ , da thịt trắng nõn lộ ra, anh hôn hôn , sờ sờ lại còn cố ý để lại những dấu hôn chói mắt

.........................

Trong phòng họp im ắng không hề có một tiếng động, yên tĩnh đến mức cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy

Trên bàn hội nghị, ngồi là các phóng viên, biên tập, chủ biên, chỗ ngồi cao nhất, người ra quyết định chính , người mà ngày thường chỉ cần nói một tiếng là nhóm nhân viên ngay cả hít thở cũng không dám, bọn họ không dám quấy rầy đến quyết định xuất bản của tổng biên tập

Tổng biên tập của bọn họ , Đinh Chấn, rõ ràng là tuổi còn trẻ hơn so với mấy chủ bút, hơn nữa lúc nào cũng nở nụ cười yếu ớt, giống như là người vô cùng thiện lương, vậy mà bọn họ đối với Đinh Chấn lại vô cùng kính sợ, co cảm giác sợ hãi như chuột thấy mèo

Những năm gần đây, bọn họ có vài người chừng kiến Đinh Chấn từ một vị trí nho nhỏ là biên tập viên, chỉ trong một thời gian ngắn đã leo lên đến vị trí tổng biên tập, nhờ anh có thể đem nhà xuất bản " Thịnh Hướng" đang xuống dốc, ngày càng phát triển, hơn nữa mỗi lần Thịnh Hướng phát hành sách báo, số lượng tiêu thụ ngày một tăng lên, khiến những người mới ban đầu còn coi nhẹ anh , mà rớt mắt ra nhìn

" Ở đây". Bỗng dưng, giọng nói đăng im lặng vang lên, các vị chủ bút ( biên tập) vểnh tai lên, sợ mình nghe lọt những cải thiện cùng phân phó

Trong màn hình khổng lồ, Đinh Chấn chỉ tay vào một chuyên mục:" Đem bản thảo này đổi lại, bản này phân tích thị trường không tường tận, hơn nữa quan điểm còn cực đoan, không phân tích trọng tâm, nếu như đăg, nhất địn độc giả sẽ chỉ trích chúng ta". Nhàn nhạt nói mấy câu, khiến mấy chủ bút muốn giải thích phải im miệng , ngay cả phản bác cũng không có

Anh để bản thảo xuống: " Gọi bộ phận in ấn,bắt đầu in ấn, chỉ là nói cho bên in ấn kia, nói cho bọn họ biết, nếu như thời gian này, chúng ta còn phát hiện bên in ấn in sai, hoặc lỗi, chúng ta sẽ đổi người"

Phụ trách quản lý in ấn ngẩng đầu lên:" chúng ta đã hợp tác với họ hơn 10 năm, nếu như đổi.......". Vội vàng nói, nhưng nhìn khuôn mặt đang tươi cười kia, ông cảm thấy chột dạ, sau đó im lặng

" Cũng là vì đã hợp tác 10 năm, nên bọn họ biết chúng ta không thể trì hoãn việc xuất bản, hơn nữa, nếu như in 10 bản , có 3 bản có lỗi, có vấn đề, ,nhưu vậy nói lên những máy in của họ đã lỗi thời, mà không biết cải thiện"

" Được, tôi sẽ đến thương lượng với bọn họ". Lén lút lau mồ hôi lạnh chảy ra mà nói