Môi lưỡi quấn quýt dưới làn mưa dày đặc đến ngộp thở Vương Nhất Bác mới chịu rời khỏi. Sau đó không nghĩ ngợi gì một tay vác hẳn anh lên vai mang vào xe .
- Ướt hết rồi Nhất Bác !
Vương Nhất Bác lặng lẽ ra cốp xe lấy hai túi giấy lại , thì ra là quần áo mới . Tiêu Chiến ngạc nhiên đến mức không nói lên lời , sao Vương Nhất Bác có thể biết mà chuẩn bị cả quần áo mới thế này.
- Xe của A Thành , hôm qua em nhờ A Thành mua thêm ít đồ , ai bảo mấy hôm nay anh cứ ăn vạ sang nhà em mà lấy đồ của em .May là cậu ấy quên chưa cầm lên nhà !
Tiêu Chiến và cậu vừa thay xong quần áo, Tiêu Chiến còn tham lam lấy thêm một chiếc áo mới nữa để lau tóc .
Nhìn Tiêu Chiến lúc này, Vương Nhất Bác không nhịn được mà khẽ nuốt nước bọt xuống, sau đó nhìn chằm chằm vào anh.
- Để em giúp anh!
Vương Nhất Bác cẩn thận giúp Tiêu Chiến lau tóc , Tiêu Chiến vui vẻ mà hưởng thụ , còn gì vui hơn khi anh và Vương Nhất Bác đã làm hoà rồi chứ . Vương Nhất Bác lau tóc cho anh, nhìn vài giọt nước nhỏ xuống cánh môi non mềm kia , nốt ruồi dưới môi như di chuyển mà mời gọi , Vương Nhất Bác kiềm chế không nổi , kéo áo đang lau tóc cho Tiêu Chiến bịt mắt anh lại, sau đó đè anh ra mà hôn mãnh liệt .
Tiêu Chiến ngoan ngoãn đón lấy nụ hôn của cậu . Vương Nhất Bác mơn trơn cánh môi anh đến sưng đỏ , thuần thục đưa lưỡi tiến vào khoang miệng anh mà mơn trớn , đùa giỡn . Tiêu Chiến hô hấp hỗn độn , thuỷ quang trong miệng theo khoé miệng chảy xuống dọc yết hầu càng khiến anh trở nên vô cùng hấp dẫn trong mắt Vương Nhất Bác .
Tiêu Chiến vội vàng ném chiếc áo đang trùm lên đầu mình xuống, thở dốc nhìn Vương Nhất Bác. Với Tiêu Chiến lúc này, ánh mắt của Vương Nhất Bác chính là dụ hoặc cực hạn .
Tiêu Chiến đem tất cả chân tình của mình vào ánh mắt nhìn cậu, đưa tay vuốt ve khuôn mặt cậu :
- Vương Nhất Bác , bao năm qua cái gì em cũng muốn đem giấu đi mà chịu đựng một mình , thật đau đớn , thật khổ tâm . Anh không cần vẽ ra điều gì lớn lao viển vông cả , chỉ cần em đồng ý để anh bên cạnh em , sẻ chia với em , đau khổ thế nào anh cũng cùng em vượt qua , được không ?
Vương Nhất Bác nhìn anh thật lâu , khoé mắt rưng rưng như sắp khóc .
Lời cần nói đã nói , chân tình cũng bày tỏ hết rồi ,Tiêu Chiến lúc này cũng chẳng thể nhịn thêm được , gắt gao luồn tay vào mà lột áo Vương Nhất Bác ra :
- Vương Nhất Bác .. thao anh đi!
Vương Nhất Bác như một con sư tử đói đã phải kìm nén tạp niệm này với Tiêu Chiến từ lâu , hung hăng xé rách áo anh , một tay cố định hai tay anh lên cửa kính mà hôn anh , một tay hư hỏng mà trượt xuống dưới .
Vương Nhất Bác thành kính hôn lên vành tai anh, còn khẽ cắn cắn nhẹ cho vành tai đỏ lên rồi trượt xuống cái cổ đầy mẫn cảm của Tiêu Chiến , hôn đến thành từng vết đánh dấu chủ quyền tím đỏ hết cổ , rồi nhẹ nhàng chơi đùa với yết hầu của anh . Yết hầu của nam nhân cực kì gợi cảm , ngay từ khoảnh khắc đầu lưỡi Vương Nhất Bác chạm vào yết hầu của anh, du͙© vọиɠ lấp đầy thân thể khiến Tiêu Chiến khẽ run lên từng đợt .
"Aa... cún con em thật biết cắn người ..." - Tiêu Chiến thấp giọng rêи ɾỉ
Vương Nhất Bác hung hăng trượt xuống mà ra sức cắn , nhào nắn hải hạt đậu nhỏ đến dựng đứng lên .
"Chiến Chiến thân thể anh thật đẹp"
Ma sát da thịt với thân thể Vương Nhất Bác khiến Tiêu Chiến đầy kɧoáı ©ảʍ mà run rẩy .
Quần và qυầи ɭóŧ của anh đã bị cậu kéo xuống sạch sẽ . Lúc này cậu mới đem anh nằm lật lại trên đùi mình, khẽ đánh vào bờ mông căng tròn , thấp giọng thì thầm vài tai anh :
"Bảo bối, anh xem anh hư như thế , để em phải chờ đợi lâu như vậy , còn dám hôn người khác trước mặt em, có đáng bị ăn đòn không ?"
"Ưʍ.. đáng ..."
Tiêu Chiến run rẩy nắm chặt vào dây an toàn trước mắt , tiểu Tiêu Chiến bị ma sát vào đùi cậu , khiến nơi tư mật đã không ngừng co rút mà ẩm ướt không thôi .
Vương Nhất Bác luồn tay xuống , bắt đầu giúp anh xoa nắn tiểu Tiêu Chiến vì kɧoáı ©ảʍ đã cương lên từ lâu .
Lần này khác hoàn toàn như lần đầu hai người đã làm với nhau , lúc đó Tiêu Chiến còn chẳng nghĩ ngợi gì , chỉ nghĩ muốn giúp Vương Nhất Bác , sau đó vì đau còn có chút ghê sợ Vương Nhất Bác . Thế nhưng lần này thì khác , Tiêu Chiến ngoan ngoãn như một chú thỏ con trong lòng của Vương Nhất Bác , người khẽ run rẩy lên cầu được yêu thương , mái tóc cùng đôi môi ướŧ áŧ đầy mị hoặc , không một chút bài xích .
Vương Nhất Bác dù vậy vẫn hết sức cẩn trọng , sợ Tiêu Chiến có chút sợ hãi hoặc căng thẳng.
Cậu cắn nhẹ vành tai anh, thì thầm :
- Yên tâm , đừng căng thẳng , em luôn nhẹ nhàng với anh !
Vương Nhất Bác dùng tay mơn trớn hậu huyệt của anh , ngón tay chậm rãi vào thăm dò trước .
Vách thịt mẫn cảm ngay lập tức co rút , bóp chặt lấy ngón tay cậu. Cậu khẽ hôn lên môi anh, xoa xoa đầu anh trấn an :
- Bảo bối ngoan , thả lỏng một chút !
Tiêu Chiến thở dốc , hai tay bấu chặt vào người cậu, người khẽ run lên từng đợt, mồ hôi khẽ chảy xuống càng làm dáng vẻ anh thêm mị hoặc . Vương Nhất Bác nhanh chóng nuốt trọn lấy cánh môi đang run rẩy kia , lấp đầy nỗi căng thẳng sợ hãi của anh. Đồng thời ba ngón tay không ngừng ma sát quấy phá , khiến hậu huyệt của anh càng thêm phần ướŧ áŧ trơn tru .
Dù ở đây không có gel bôi trơn , nhưng hậu huyệt của anh lại mị hoặc ngoan ngoãn như vậy, Vương Nhất Bác sớm đã nhịn không nổi , trực tiếp tiến vào .
Vách thịt vừa gặp phải tính khí to lớn kia của cậu, lập tức mạnh mẽ ôm chặt lấy . Cảm giác này, lại không khác gì lần đầu tiên , toàn thân Tiêu Chiến đau như muốn bị xé làm hai mảnh . Nhưng cái miệng đáng yêu kia chỉ khẽ rên ưm ưm lên được vài tiếng đã bị Vương Nhất Bác thô bạo khoá chặt , đầu lưỡi linh hoạt mà trêu đùa với đầu lưỡi non mềm ngọt ngào của anh .
Vương Nhất Bác ra sức âu yếm , an ủi thân thể Tiêu Chiến , khiến anh đỉnh đến run lên , côn ŧᏂịŧ ma sát vào ra khiến người anh tê dại nóng như muốn nổ tung .
Vương Nhất Bác vừa tìm được điểm mẫn cảm, đã ra sức cọ sát tính khí vào khiến kɧoáı ©ảʍ dồn dập ập đến với anh, móng tay anh đã ghim lại thành vết trên lưng cậu , lúc này mới thở hổn hển mà nói :
- Anh muốn ra...
Vương Nhất Bác dịu dàng vuốt ve tiểu Tiêu Chiến , Tiêu Chiến yếu ớt ngước lên nhìn cậu , cuối cùng tiểu Tiêu Chiến cũng không khỏi run rẩy mà phát ra từng cỗ bạch trọc vương vãi lên tay Vương Nhất Bác .
Khoé miệng Vương Nhất Bác khẽ cong lên nhìn Tiêu Chiến , thì thầm :
- Bảo bối anh xem , lại có thêm chất bôi trơn rồi .
Nói rồi Vương Nhất Bác lấy chút bạch trọc của Tiêu Chiến bôi lên tiểu Nhất Bác , thêm phần chăm sóc hậu huyệt của Tiêu Chiến , sau đó khẽ tách đùi anh ra thêm một lần nữa .
Tiểu huyệt không ngừng co rút mà bóp chặt lấy tính khí kia , khiến cả Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác không ngừng thoả mãn mà rêи ɾỉ . Tiêu Chiến vươn tay ôm chặt lấy cổ cậu , tiểu Tiêu Chiến đã cương lên sưng to tự lâu lại hư hỏng cọ liên tục vào bụng dưới Vương Nhất Bác , đỉnh đầu còn vương vãi chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhớp nháp , thật sự khiến cậu sung sướиɠ đến run rẩy .
Mặc kệ ngoài trời vẫn mưa như trút nước , hai thân ảnh vẫn áp sát vào nhau trong khoang sau chiếc xe nhỏ hẹp . Cửa kính ô tô vốn dĩ đã không thể nhìn được từ bên ngoài , nay thêm màn mưa trắng xoá dày đặc càng thêm kín đáo .
Tiêu Chiến bị cậu thao đến thất điên bát đảo , lại được chăm sóc vùng nhạy cảm cẩn thận , thân thể bị kɧoáı ©ảʍ lấp lấy đến run rẩy , toàn thân chìm trong du͙© vọиɠ hô hấp thêm phần khó khăn ... "aa ... ưʍ..
- Tiêu Chiến , em thật sự rất yêu anh...
- Vương Nhất Bác , ưʍ... yêu em... muốn em...
Vương Nhất Bác thêm một lần bị những câu nói của Tiêu Chiến làm tâm tình vừa bồi hồi vừa xúc động . Có lẽ đây chính là cùng cực niềm vui của tình yêu , khi Tiêu Chiến đã hoàn toàn chấp nhận cả tình yêu , cả con người của cậu một cách tuyệt đối .
Vương Nhất Bác khẽ hôn lên trán anh , sau đó thêm một lần nữa lật ngược anh lại , còn lấy dây lưng mà kéo hai tay anh lên cột lại tăng thêm phần tình thú .
Sau đó ôm chặt lấy eo cậu, đôi môi khẽ hôn dọc từ gáy xuống sống lưng của anh , đem tiểu Nhất Bác đang run rẩy vì trướng khí trực tiếp tiến vào nơi nhạy cảm nhất , lấp đầy mọi cơn đau của anh bằng kɧoáı ©ảʍ đỉnh điểm .
Tiểu Nhất Bác chôn sâu vào trong vách tràng mà ra sức ma sát khuấy đảo , khiến hậu huyệt không ngừng rỉ nước đầy dâʍ đãиɠ , còn bên trong vách thịt từng tầng từng tầng đã nóng bỏng như có lửa đốt . Tính khí căng trướng đến nổi gân xanh cứ ra sức đâm chọc , tuy thô bạo hung hăng mà lại khiến anh sung sướиɠ đến tột cùng , miệng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ vô cùng da^ʍ mỹ :
- Aa... Nhất Bác...
Vương Nhất Bác hung hăn cắn tiếp vào cánh môi sưng đỏ của anh ,kéo thuỷ quang thành từng vệt chảy dài từ khéo miệng xuống tận bụng Tiêu Chiến , không ngừng hôn lên . Từng cơn đỉnh lộng khiến Tiêu Chiến mềm nhũn , không còn chút sức lực nào , cuối cùng cậu cũng đem tinh hoa ấm nóng như núi lửa phun trào mà bắn vào vách tràng của anh.
Cảm nhận được luồng chất lỏng ấm nóng, Tiêu Chiến càng thêm run rẩy . Vương Nhất Bác khẽ mân mê hai hạt hồng đậu đã bị nút đến sưng đỏ mà trấn an , sau đó mới từ từ đem tiểu Nhất Bác rời khỏi hậu huyệt . Chất lỏng màu trắng khẽ chảy ra , ướt nguyên một mảng ghế sau .
Vương Nhất Bác hài lòng nhìn cơ thể tuyệt mĩ của anh đã phiếm hồng lên , cơ hồ từ cổ đến bụng toàn là vết hickey đánh dấu chủ quyền của mình , cánh mông khẽ sưng đỏ còn in nguyên năm ngón tay của cậu , vui vẻ tháo dây lưng ra khỏi tay anh :
- Tiêu Chiến , anh đã bị em đánh dấu , từ giờ và sau này anh mãi mãi là người của em .
Nói rồi giúp cậu mặc quần áo cẩn thận rồi không tiếc lấy áo Uông Trác Thành mới mua mà lau dọn đống hỗn tạp ban nãy.
Trời lúc này cũng đã gần sáng , Vương Nhất Bác xoa xoa mái tóc đen của Tiêu Chiến , sau đó thủ thỉ :
- Về nhà thôi!
- Anh... còn xe của anh ở đây!
- Anh gọi anh Vỹ đến mang về đi !
Tiêu Chiến ngoan ngoãn gật đầu mà gọi anh Vỹ .
- Con mẹ nó em lại đi linh tinh rồi bắt anh mang xe về , anh sắp bị Tiêu Sở đuổi việc rồi đây!
Vừa nghe điện thoại anh Vỹ còn đang ngái ngủ đã tức giận mà mắng Tiêu Chiến .
- Anh lấy xe lúc nào cũng được, chìa khoá dự phòng em để ở ngay trong phòng .
Nói rồi Tiêu Chiến vui vẻ tắt máy . Vương Nhất Bác cẩn thận giúp anh cài dây an toàn , ôn nhu nhìn anh rồi lái xe về thành phố .
Vương Nhất Bác cẩn thận thu quần áo bẩn và hỏng vào một túi lớn , sau đó ném gọn vào thùng rác dưới hầm gửi xe rồi mới lên nhà sau . Dù sao cũng về thành phố rồi, chỉ cần ở ngoài thì hai người nên tránh tiếp xúc thân mật thì hơn .
Về đến thành phố cũng hơn bảy giờ sáng , lúc này Uông Trác Thành đã đi làm rồi , Tiêu Chiến thầm thương cho chiếc xe của Uông Trác Thành, có lẽ hôm nay cậu đã phải bắt taxi đi làm .
Bụng anh đang reo lên nhiệt tình vì đói , dù thân thể đã vô cùng mệt mỏi , Tiêu Chiến vẫn vào bếp nấu mì cho mình và Vương Nhất Bác , vì biết chắc hẳn Vương Nhất Bác cũng rất đói.
Tiêu Chiến vui vẻ lấy mì ra tô , vừa ăn vụng được một miếng thì Vương Nhất Bác đã ôm chặt anh từ phía sau , sau đó khẽ xoay người anh lại, thì thầm :
- Anh đang ăn vụng gì đấy ...
- Anh... ăn mì ... anh có lấy mì cho em mà ... lại đây ăn đi Vương Nhất Bác . - Tiêu Chiến có phần luống cuống bê tô mì ra trước mặt Vương Nhất Bác .
Vương Nhất Bác nhẹ đặt tô mì xuống bàn , sau đó kéo sát anh lại hôn anh , đầu lưỡi mạnh bạo cạy khoang miệng anh ra , sau đó khoé môi khẽ cong lên :
- Tiêu Chiến , em muốn ăn mì như thế này!
Tiêu Chiến ngại ngùng nhìn Vương Nhất Bác , hai má đã ửng hồng lên , lắp bắp :
- Anh... emm... em còn không mau ăn đi không đói .
Nhìn bộ dạng ngại ngùng đến phát ngốc của Tiêu Chiến , Vương Nhất Bác tâm tình lại càng vui vẻ , sau đó cúi xuống ăn một miếng mì , lại kéo sát anh lại gần hôn anh thêm một cái nữa:
- Hay anh muốn ăn như thế này!
Mặt Tiêu Chiến lại càng thêm đỏ , Vương Nhất Bác xoa xoa đầu anh , ôn nhu :
- Đùa anh một chút, anh ăn đi , em chuẩn bị nước nóng trong bồn rồi. Ăn xong nghỉ ngơi một chút rồi tắm rửa cho sạch sẽ .
Tiêu Chiến ăn xong Vương Nhất Bác cũng nhanh nhẹn dọn dẹp rửa bát giúp anh , sau đó trực tiếp bế bổng anh vào nhà tắm :
- Để em giúp anh tẩy rửa cho sạch sẽ !
Tiêu Chiến ngoan ngoãn gục đầu vào ngực cậu để cậu bế vào trong phòng tắm . Kiểm tra nước ấm vừa rồi, Vương Nhất Bác mới nói.
- Được rồi, anh cởϊ qυầи áo ra đi , rồi ngâm mình trong đây một lát cho dễ chịu
Tiêu Chiến có chút ủy khuất mà dụi dùi vào cánh tay cậu, nũng nịu:
- Anh muốn em cởi giúp anh .
Vương Nhất Bác có chút ngạc nhiên , sau đó đem ánh nhìn đầy nguy hiểm nhìn anh:
- Được!
Vương Nhất Bác khẽ nhếch môi rồi đặt Tiêu Chiến lên thành bồn rửa mặt, sau đó chậm rãi cúi xuống, dùng răng để lột áo anh lên .
Tiêu Chiến khẽ run rẩy. Người anh vẫn còn ê ẩm đau nhức vì trận cuồn hoan tối qua , bây giờ còn lỡ miệng nói với Vương Nhất Bác câu đó , đúng là đùa với sư tử mà.
Vương Nhất Bác khéo léo dùng miệng kéo áo anh lên , thậm chí còn kéo cả quần trong lẫn ngoài của anh một cách dễ dàng , sau đó bế anh xuống bồn tắm .
Tiêu Chiến có chút thả lỏng dễ chịu, nhưng vừa nhìn thấy hầu kết của Vương Nhất Bác đã cảm thấy phần bên dưới của mình nóng ran, đã rỉ nước đến nơi rồi. Tiêu Chiến khẽ nuốt nước bọt , kéo tay Vương Nhất Bác lại :
- Vương Nhất Bác anh muốn.
Vương Nhất Bác vừa định ra ngoài để anh thoải mái một chút , nghe được câu nói của anh, lập tức quay đầu lại, trong tức khắc quần áo cũng được lột sạch sẽ .
Hơi nước nóng hổi phả ra mờ mờ ảo ảo lên cửa kính. Vương Nhất Bác cúi xuống mãnh liệt hôn lên đôi môi ẩm ướt ấm nóng của anh , Tiêu Chiến toàn thân ở trong nước , hô hấp hỗn độn, ôm chặt lấy cậu . Vương Nhất Bác hôn Tiêu Chiến đến ngộp thở cũng khẽ đẩy anh nằm dịch lên, đầu gối lên thành bồn tắm , sau đó trực tiếp bước vào bồn tắm , vừa vặn mà ngồi xuống gắt gao cắn chặt lấy cánh môi căng mọng , sau đó trượt miệng xuống cổ , thân người anh ngập nước mà cắи ʍút̼ ,sau đó mới ngẩng lên mà nói:
- Anh thấy lâu rửa thế này có sạch không?
Tiêu Chiến sung sướиɠ khẽ rêи ɾỉ :
- Sạch... a ....
Vương Nhất Bác giúp anh xoa nắn phần dưới , lại thấy tiểu Tiêu Chiến lại không chịu yên vị mà cương lên , phần dưới hậu huyệt đã chảy ra chất nhày mị hoặc , anh càng bám chặt lấy cậu mà rêи ɾỉ , khiến Vương Nhất Bác càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hung hăng mà tiến vào.
Hậu huyệt sau trận hoan ái đêm qua còn chưa khép hẳn lại được , thêm việc cọ sát dưới nước khiến việc đi vào thêm dễ dàng , Tiêu Chiến không cảm thấy đau nữa , chỉ thấy toàn thân bị kɧoáı ©ảʍ lấp đầy đến run rẩy.
Thân nhiệt hai người lúc này còn nóng bỏng hơn làn nước , Vương Nhất Bác thô bạo vào ra liên tục , đầu côn ŧᏂịŧ chảy ra dâʍ ɖị©ɧ liên tục cọ sát vào điểm nhạy cảm , khiến sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong Tiêu Chiến dâng lên vô hạn.
Tiêu Chiến ngước lên nhìn mái tóc , gương mặt và thân thể ướt nhẹp đầy quyến rũ của Vương Nhất Bác , anh gắt gao thèm muốn mà kéo chặt cậu lại gần mình, bám chặt vào cổ cậu, đầu lưỡi linh hoạt nhanh chóng tách miệng cậu ra mà khao khát được lấp đầy. Tay Tiêu Chiến cũng thèm khát mà đi khắp cơ thể Vương Nhất Bác , sau đó miệng vội vàng trượt xuống cổ cậu, có chút ghen tuông mà cắи ʍút̼ chặt tạo nên từng dấu đỏ hồng :
- Ưʍ... anh ... đánh dấu lại em rồi... aa . ... em là của anh Vương Nhất Bác ...
Vương Nhất Bác vào ra liên tục không ngừng nghỉ , cuối cùng tính khí căng trướng của anh một lần nữa cũng bắn ra , yếu đuối ôm chặt Vương Nhất Bác mặc kệ cậu tiếp tục cho tính khí to lớn của mình đùa giỡn khuấy đảo trong vách thịt .
Tiêu Chiến thêm một lần nữa bị Vương Nhất Bác thao đến ngất xỉu , ôm chặt cậu mà gục đầu ngủ thϊếp đi trên vai cậu.
Lúc này Vương Nhất Bác mới hài lòng bắn dịch ấm nóng vào trong thêm một lần nữa , sau đó bế anh lên thay nước rồi tẩy rửa sạch sẽ cho cả hai rồi bế thân thể đã mềm nhũn vào phòng .
———————————
Mỗi lần viết H+ cảm giác như não phải suy nghĩ đến nổ tung. Viết xong tự đọc còn thấy đỏ mặt =))