Anh Đã Yêu Một Ngôi Sao Cô Đơn [Bác Chiến]

Chương 25

- Tiêu Chiến ! Ngày mai em muốn được đi chơi! Được không ?

- Đi chơi? - Tiêu Chiến suy nghĩ một hồi.

Làm sao anh quên được ngày mai phải đến cổ vũ cho Tracer 85 - vệ sĩ tài ba của mình chứ .

- À cái đó ... ngày mai anh bận rồi. Đi chơi , thí đi lúc nào chẳng được !

Bận bận bận , Tiểu Cách đã đoán được , ngày mai Vương Nhất Bác tham gia giải đua toàn thành phố , Tiêu Chiến nói bận , chỉ có thể là đi cổ vũ cho cậu ta . Không biết từ bao giờ Tiêu Chiến lại tốn thời gian của mình cho một tên vệ sĩ quèn như thế, Tiểu Cách đang lo sợ , nếu Tiêu Chiến thật sự động tâm với cậu ta , cô sẽ thế nào đây . Điều đó càng làm cho cô nôn nóng muốn hại cậu ở giải đua ngày mai .

- Tiêu Chiến nhưng chúng ta ngày nào cũng bù đầu vào công việc , hết quay phim, chạy show, đi event, anh có chút thời gian nào dành cho em sao ?

- Anh xin lỗi , nhưng việc kia đối với anh rất quan trọng .

- Quan trọng hơn em ?

Tiêu Chiến ghét nhất là bị đưa vào thế khó xử . Bởi anh tự biết cân nhắc hành động của mình . Biết được quá khứ của Vương Nhất Bác khiến anh thấy thương cậu nhóc nhiều hơn , muốn làm một chút gì đó cho cậu nhóc đó , muốn cho cậu nhóc đó hiểu rằng, trên trường đua đó, vẫn có người và ủng hộ dõi theo , sẽ có người xót xa khi thấy thằng nhóc lảo đảo khi không may xe hỏng , khi thua cuộc, sẽ có người chạy đến an ủi nó , vỗ về nó khi nghe thấy tiếng nấc nghẹn ngào trốn trong mũ bảo hiểm , sẽ tung hô chúc mừng khi nó giành chiến thắng . Vương Nhất Bác yêu mô tô như thế, giải đấu này cả năm mới có một lần, thực sự anh không muốn để cậu một mình . Tiêu Chiến sớm đã xem Vương Nhất Bác như người nhà của mình, giống cách anh đã xem anh Vỹ hay Tiểu Cách vậy .

- Anh sẽ bù cho em sau.

Tất cả là tại Vương Nhất Bác , tại Vương Nhất Bác hết, nếu cậu ta không xuất hiện , có lẽ quan hệ của cô và anh sẽ không phải là "yêu thử" đến mức nhạt nhẽo thế này .

Tiểu Cách thoát Wechat, tức tối ném điện thoại vào một góc .

Điện thoại bỗng dưng đổ chuông liên hồi , mà cô đang tức tối , cũng chẳng tối tâm trạng để nghe, Tiểu Cách cảm thấy , bản thân uất ức đến phát khóc mất rồi .

-Tiểu Nguyên , mọi việc xong xuôi chưa mà đã trở về ? - Tiểu Cách nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn Tiểu Nguyên.

- Cô làm sao thế ?

- Không sao ? Tôi hỏi anh làm xong việc chưa kìa? - Tiểu Cách gắt gỏng

-Tại tôi gọi điện thoại cô không nghe . Thật sự tôi đã qua đó với tư cách là một người bạn của một trong số những tay đua để thám thính . Nhưng trong gara đó rất nhiều camera, vả lại còn có bảo vệ .

-Anh không biết nhét tiền vào miệng lũ bọn họ sao ? Lúc đó thì trăm cái camera cũng như mù thôi!

-Họ nói trước khi đua, tay đua và cả chuyên gia sẽ kiểm tra xe rất cẩn thận để tránh gian lận và an toàn cho họ , nên chắc chắn cậu ta sẽ biết thôi , tôi nghĩ cô nên bỏ suy nghĩ này đi thì hơn !- Tiểu Nguyên từ từ giải thích .

- Khốn kiếp! Aaa tức chết mà!!! Tôi muốn hắn cút đi !!!

- Tôi thấy cậu ta có làm gì cô đâu ? Sao lại gay gắt thế ?

- Thằng khốn đó ! Không thấy nó cứ lởn vởn bên Tiêu Chiến sao ? Đã đưa nó về đây rồi , lại lấy cớ chuẩn bị giải đua để gần cận bên anh ấy ?

- Sợ cậu ta cướp bạn trai?- Tiểu Nguyên nhịn không được cười lớn thành tiếng .

- Thì sao ? Lo việc của cậu đi ! Đáng cười à ?

- Cô cũng nên giải quyết mọi chuyện cho xong xuôi với Diệp Ngôn đi , không lại rước rắc rối vào người .

- Biết rồi!

Thực ra , cả ngày hôm nay , Tiểu Nguyên hắn chỉ ở nhà ngủ , sau đó gọi cho Tiểu Cách không được nên mới đến . Hắn không đến trường đua , cũng chẳng biết có bao nhiêu camera hay bảo vệ ở đó , chỉ biết lí do của Tiểu Cách muốn hắn làm chuyện đó vừa ấu trĩ vừa ngốc nghếch , hắn làm vệ sĩ cho cô bao nhiêu năm , cũng không nghĩ cô sẽ không ngần ngại nói muốn gϊếŧ là gϊếŧ như vậy được , thực sự hắn thấy , Vương Nhất Bác cậu ta chẳng có tội tình gì cả .

Vương Nhất Bác đến trường đua chuẩn bị từ sáng sớm .Vừa khởi động , vừa kiểm tra lại xe thêm một lần nữa .

Thỉnh thoảng, Vương Nhất Bác cố ngước lên khán đài , hoặc cố để ý xem Tiêu Chiến đã đến chưa . Nhưng mãi cậu vẫn chưa thấy bóng dáng thân thuộc ấy .

- Đến giờ khởi động chạy thử vài vòng rồi , các vận động viên chuẩn bị sẵn sàng đi !

Vương Nhất Bác khẽ mím môi , có lẽ hôm nay Tiêu Chiến không thể xin nghỉ được , hoặc có lẽ anh bận đột xuất thôi .

Vương Nhất Bác đội mũ, cài quai cẩn thận, giống như những tay đua còn lại khởi động chân tay một chút .

Trên khán đài, bỗng xuất hiện một đám người tầm vài chục người đủ nam nữ , tay cầm baner rất lớn in ảnh cậu - Vương Nhất Bác - Tracer 85, còn có slogan : "Vương Nhất Bác là tuyệt nhất !-Tracer 85 là tuyệt nhất !" "Tracer 85 là nhà vô địch của chúng em !" Sau đó còn hô dõng dạc , đồng đều theo nhịp điệu :"Vương Nhất Bác , Vương Nhất Bác !"

Bỗng nhiên len lỏi giữa bọn họ là anh Vỹ , Uông Trác Thành , còn có cả Tiêu Chiến đang cầm baner , gào thét chẳng kém gì những người kia .

Vương Nhất Bác có chút mơ hồ . Tự tát mình một cái xem là mơ hay thật. Trên khán đài kia có người cổ vũ cho cậu, có người cầm baner , ảnh của cậu , có người gọi tên cậu . Có người bạn thân nhất , có đàn anh đáng kính, có cả người cậu thương nhất trên thế giới này. Tiêu Chiến chẳng ngại ngùng đám đông , liên tục hét:

- Tracer 85 Vô địch ! Tracer 85 vô địch !

Vương Nhất Bác khẽ bật cười! Bản thân chính là fan hâm mộ lão làng của Tiêu Chiến , không ngờ cũng có một ngày được Tiêu Chiến với tư cách giống như một fan hâm mộ đến cổ vũ mình trên đường đua này . Cảm giác có người quan tâm mình , sưởi ấm trái tim của mình, thật sự rất tốt. Vương Nhất Bác không còn cảm thấy tủi thân , khi những mùa giải trước, chỉ có Uông Trác Thành hét đến khản cổ, cũng chẳng nghe thấy .

—————-

Các cô ơi vào page BJYX-Trạm Phản Hắc và làm theo hướng dẫn của admin để dập hotsearch cho anh Chiến nha . Thương Chiến Chiến lắm đang yên đang lành cứ bị dính tai vạ không đâu . Ai có weibo nhớ dập hotsearch nhé , ai không có thì share bài để nhiều BXG biết nha !

Cảm ơn mn ạ