Thị Trấn

Chương 6: Làm bẩn

“Thật tuyệt!” Tay của bệnh nhân nắm hai bầu vυ' to tròn, mềm mập, trắng muốt của cô y tá, thỉnh thoảng xoa bóp hai đầu núʍ ѵú, kéo hai bầu vυ' sang hai bên, xoay tròn xung quanh, rồi vặn đầu ti, ép hai bầu vυ' lại với nhau, mồm của hắn liếʍ láp, ngậm hai bầu vυ' vào trong miệng, mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để, tiếp đó, hắn đột nhiên cây côn ŧᏂịŧ to của mình ra, xoay người cô y tá lại, để cho cô ta ghé vào trên giường bệnh, để cho hai tay của cô đỡ lấy đầu giường, bờ mông trắng như tuyết nhếch lên, lộ ra cái l-n và c̠úc̠ Ꮒσα ở ngay trước mắt bệnh nhân, chờ cây côn ŧᏂịŧ to đ-t vào.

“Nén chặt lại, biết không?” ‘Phốc phốc’ , c̠ôи ŧɧịt̠ to hung hăng dập vào lỗ l-n. Trong nháy mắt, cô y tá bị dươиɠ ѵậŧ thô to cắm vào, cô ta run rẩy kẹp chặt hai chân, toàn bộ khuôn mặt chôn vùi ở trong chăn, rêи ɾỉ không ngừng, thừa nhận những cái dập mãnh liệt của bệnh nhân, cái mông mềm mại, đung đưa trước sau phối hợp bệnh nhân đút vào.

“Aaaa...... Thật tuyệt......” Y tá như si, như say rêи ɾỉ, mỗi một lần đều bị c̠ôи ŧɧịt̠ to đ-t cho mê muội, sướиɠ chết mất, “Lại đến...... Thêm...... Thêm nữa đi .....”

“Lẳиɠ ɭơ!” Bệnh nhân hung hăng tát vào cái mông đang đung đưa kia, để lại vết hắn đỏ tươi hình bàn tay, đút cây côn ŧᏂịŧ đến chỗ sâu nhất, như là muốn đút cả hai viên bị vào trong khe l-n vậy, đầu cu gắt gao chà xát vào bên trong từng thớ thịt mềm của âʍ đa͙σ, đầu cu nhắm ngay lỗ nhỏ, dập vào trong hung ác hơn, cô y tá xinh đẹp ở dưới thân kẹp chặt đầu cu, rồi lại kêu rên, tiết ra một đợt dâʍ ɖị©ɧ lớn, chính mình cũng sướиɠ đến tê người.

“Aaaa..... Thật sâu...... Chịu không nổi...... Thật tuyệt ......” Một đường kiểm tra, mỗi một gian phòng bệnh, bệnh nhân ở trong đó đều đang không ngừng hành hạ cái l-n của cô y tá, ở đây đã là cái thứ ba, ngắn ngủi hai giờ, đã có sáu c̠ôи ŧɧịt̠ nhét vào l-n của cô, bệnh nhân này đ-t cô vừa thô bạo, lại mãnh liệt, kɧoáı ©ảʍ lêи đỉиɦ để cho toàn thân cô y tá như nhũn ra, bị đ-t đến nỗi không phân biệt được Đông Tây Nam Bắc, chỉ banh hai chân ra thật rộng, để cho cây côn ŧᏂịŧ to khỏa kia ra vào không ngừng, dâʍ ŧᏂủy̠ ở bên trong bị cây côn ŧᏂịŧ to đ- cho chảy ra, mỗi một lần ra vào đều phát tiếng nước ọp ẹp.

“Aaaa...... Ra rồi...... Sắp bắn ra rồi.....” Cô y tá hét rầm lên, hai chân căng cứng thẳng tắp, cái mông gắt gao ép chặt vào trên phần bụng của bệnh nhân, nuốt trọn c̠ôи ŧɧịt̠ của người kia vào trong.

“Bệnh nhân còn không có bắn tinh chính mình lại ra, làm sao có thể như thế cơ chứ? Cô y tá, tôi thật sự sẽ đi khiếu nại đó nha!” Bệnh nhân cười tà ác, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ của c̠ôи ŧɧịt̠ đang bị cái l-n ép chặt lại.

“Không...... Đừng khiếu nại! Xin anh..... Bắn ra...... bắn cho tôi...... Tôi bị anh đ-t sắp không chịu nổi rồi......” Cô y tá làm bộ đáng thương, khẩn cầu, nhưng chính mình lại chủ động nhún nhún cái mông, khuấy động con c-c to kia.

Hana nắm thật chặt cái chăn, bưng kín đầu, thật giống như vậy thì có thể cô lập tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ ở xung quanh, Kim Tỉnh nhìn Hana co thành một cục ở trong chăn, cười ra tiếng, động tác nhu hòa nhưng không thể cự tuyệt, xé cái chăn kia ra, kéo cô từ trên giường xuống đến chỗ rèm cửa.

“Đừng sợ như vậy Hana-chan, chỉ cần quen thuộc, cô sẽ phát hiện, đây chuyện vô cùng tuyệt vời, đến đây, để tôi cho cô thấy, cái thế giới tràn đầy du͙© vọиɠ này!” Cánh tay cường tráng, nổi gân xanh, kéo cái rèm ra, Hana trừng mắt thật to, quá kinh hãi để cho cô quên nhắm mắt lại.

“Bắn cho ngươi! Nuốt hết vào, không được rỉ ra một giọt nào!” Bệnh nhân gầm nhẹ, kéo hai tay của cô y tá ra sau lưng, giống như cho đực phát tình với cho cái, c̠ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng đút vào mấy chục cái thật nhanh ở trong cái l-n, trong tiếng khóc cầu của cô y tá, đâm đến chỗ sâu nhất, lỗ tinh mở ra, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đặc vài.

“Aaaaa...... Thật nóng...... Bắn ra ......” Cô y tá run rẩy, hai cái cái vυ' vung ra đường cong mê người, thét lên, đón nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bệnh nhân thứ chín của ngày hôm nay.

Nhìn hai cơ thể đang quấn quýt với nhau, Hana cảm thấy bụng cồn cào, cô ngã quỳ ở trên mặt đất, hai ngày nay chưa từng ăn qua cái gì, vì vậy cô ta cũng không nôn ra được cái gì, chỉ là giữ lấy ngực nôn khan. Kim Tỉnh ngồi xuống bên cạnh, cười nhẹ nhàng vỗ lưng của cô.

“Thật đáng thương nha Hana-chan, tôi mềm lòng rồi, nhưng mà, hợp đồng chính là hợp đồng, nếu như cô không tuân theo, trả phí bồi thường hơn 50 triệu yên tiền vi phạm hợp đồng nha, cho nên, chính mình nên mau chóng thích ứng nơi này đi.” Nụ cười trên mặt Kim Tỉnh biến mất, mang theo vô hạn thương hại, nhìn Hana-chan không ngừng nôn khan.

Lần thứ nhất nhìn thấy Asakawa Hana, cô ta giống như là lông vũ trắng noãn rơi vào bên trong vũng bùn hắc ám, hấp dẫn sinh vật trong bóng tối đυ.ng vào, bộ dáng hơi run rẩy cũng để cho người ta rất muốn bảo vệ, nhưng mà, loại người sinh sôi ở trong sự ô trọc, bẩn thỉu này, tới gần cô, bảo vệ cô, cũng sẽ làm bẩn cô.

Thực sự là...... Để cho người ta hưng phấn! Làm bẩn người thuần trắng, tiếp đó, cùng ta, cùng một chỗ, lưu lại ở bên trong sự bẩn thịu này.

Ha... Ha.... Ha...