Đệ Nhất Mỹ Nhân

Chương 50

Thật đáng tiếc tân khoa tiến sĩ lần này bà chỉ ưng mỗi Thẩm Túy Thạch, nhưng vừa khéo tân trạng nguyên lại bị A Cửu công chúa chọn lựa, nên bà đành phải tìm trong đám nam tử của những gia tộc quyền quý, chọn ra một người phù hợp với nhi nữ của mình.

Lúc mặt trời lên cao, phu nhân tiểu thư các phủ liên tục đi tới Cung phủ, họ dẫn theo các tỳ nữ dáng điệu tha thướt tới hậu hoa viên của phủ Thượng Thư để thưởng lãm mẫu đơn do phu phụ Cung Thượng Thư dày công chăm sóc.

Cây mẫu đơn quốc sắc thiên hương sang trọng đài các, những gia tộc quyền quý và giàu có chốn kinh thành thường lấy việc chăm sóc mẫu đơn để thể hiện đẳng cấp, nếu như nhà nào có chậu mẫu đơn nổi tiếng quý hiếm, thì trước mặt mọi người thể diện sẽ tăng gấp bội, vô cùng vinh quang.

Sinh nhật Cung Khanh vừa khéo lại trùng vào mùa hoa mẫu đơn, ở hậu hoa viên của Cung phủ, lúc này những cây mẫu đơn quốc sắc thiên hương đua nhau khoe sắc, muôn hồng nghìn tía nở rộ khắp vườn.

Thanh long ngọa mặc trì, Kim ngọc giao chương, Ô kim diêu huy… tất cả đều là những loại mẫu đơn hiếm lạ, ung dung phú quý, diễm lệ vô song, khiến người thưởng ngoạn vô cùng lóa mắt, lưu luyến không rời. Cung phu nhân đảm trách việc tiếp đãi các quý phu nhân, Cung Khanh thì tụ tập cùng các tiểu thư khác, vài người trong số họ là những giai nhân đã cùng tiến cung với nàng lần trước như Hứa Cẩm Ca, Kiều Vạn Phương, Chương Hàm Kha… Mọi người ở Minh Hoa cung đều đã vô cùng quen thuộc, cho nên lúc đầu nhìn thấy nhau thì còn chút hàn huyên khách sao, nhưng rất nhanh sau đó đã tụ thành một nhóm trong hậu hoa viên thoải mái đùa giỡn nói cười với nhau.

Lúc này, một người mà Cung phu nhân không bao giờ ngờ tới cũng đến, đó chính là góa phụ của lão Duệ Vương Giang vương phi, bà ta còn dẫn theo cô con gái độc nhất của mình – Mộ Linh Trang.

Cung phu nhân không đưa thϊếp mời bà ấy, nhưng Giang thị lại không mời mà đến, việc này khiến trong lòng Cung phu nhân lập tức đề phòng. Đêm đó tại Quỳnh Lâm yến, Giang vương phi đã có ý thăm dò chuyện hôn sự của Cung khanh, hơn nữa Duệ Vương lại chưa kết hôn. Cho nên sinh nhật của Cung Khanh bà không mời bà ấy, nhưng thật không ngờ kẻ không mời cũng đến, lại còn dẫn theo nhi nữ đã nhiều năm không lộ diện ở kinh thành, chắc chắn trong việc này có ý vị sâu xa.

Giang vương phi thân phận tôn quý, nên các phu nhân khác xúm quanh bà để hỏi han bắt chuyện, Cung phu nhân trên mặt thoáng nét cười, thầm nghĩ: Đến cũng như không, dù sao ta cũng không bao giờ đáp ứng nguyện vọng của ngươi, cho dù nhi tử của ngươi có bảnh bao đi nữa.

“Cung tỷ tỷ, còn nhớ rõ ta sao?” Mộ Linh Trang dịu dàng cười kéo tay Cung Khanh, cử chỉ tự nhiên mà thân thiết.

Cung Khanh cười nói: “Sao không nhớ rõ. Quận chúa hồi kinh lúc nào vậy?”

Vị Mộ tiểu thư này, thuở nhỏ Cung Khanh có gặp qua vài lần, sau đó nàng ấy bị đưa đến phương Nam nuôi dưỡng, nói là cơ thể suy nhược, không chịu được khí hậu ở kinh thành. Vài năm không gặp, Mộ Linh Trang đã trổ mã xinh đẹp, trở thành một thiếu nữ vô cùng diễm lệ, cử chỉ trầm ổn đoan trang, nhưng lại không mất đi linh khí hoạt bát của một thiếu nữ, nói chung nàng ấy là một mỹ nữ xinh đẹp thanh tú khiến cho người khác mới gặp cũng dễ nảy sinh thiện cảm.

“Hôm qua vừa về đến, hôm nay nghe nói là sinh nhật của tỷ tỷ, liền vội vã đến, đây là chút lễ vật ta mang từ Giang Nam về, xin tỷ tỷ vui lòng nhận cho.”

Thị nữ phía sau Mộ Linh Trang dâng lên hai chiếc hộp gấm. Cung Khanh vội vàng nhận lấy mỉm cười cảm tạ, sau đó cầm tay Mộ Linh Trang, thay nàng ấy giới thiệu với các vị tiểu thư.

Mộ Linh Trang lần lượt mỉm cười thi lễ, thực ra trong đó phân nửa cũng là hoàng thân quốc thích, nên ai cũng tự nhiên thoải mái, thân thiết như người nhà, mọi người có mặt đều thầm lén so sánh nàng ấy với A Cửu, trong lòng chỉ có một câu, người này mới có phong độ khí phách của nữa tử hoàng thất, còn vị A Cửu kia, thực là một thiếu nữ ngang tàng bạo ngược.

Mộ Linh Trang và cá vị tiểu thư ở đây làm quen rất nhanh, nàng ấy ngôn ngữ khôi hài, lại không có dáng vẻ tự cao tự đại, trong giọng nói còn phảng phất có chút ngữ điệu mềm mại của Giang Nam, nên vô cùng dễ nghe.

Đúng lúc ở hậu hoa viên không khí đang vui vẻ thoải mái nhất, thì quản gia phái nha đầu vào bẩm báo, có Cửu công chúa giá lâm.

Trong nháy mắt, cả khu vườn im lặng như tờ, giống như cả một màn sương lạnh ngắt bao trùm xuống.

Cung phu nhân trống ngực đập liên hồi, đây là lần đầu tiên Cửu công chúa giá lâm đến phủ đệ thăm thần tử. Tuy nói là vinh quang vô thượng, nhưng rõ ràng cũng mang theo một điều gì đó không bình thường, chắc chắn là không có việc gì thì không thắp hương nơi cửa Phật. Các vị phu nhân tiểu thư vội vàng từ trong vườn mẫu đơn bước ra, chỉnh sửa xiêm y, cung nghênh Cửu công chúa đại giá.

A Cửu dẫn theo mười mấy cung nữ nội thị, ung dung tự tại tiến vào trong vườn. Ánh mắt đầu tiên là nhìn thấy Cung Khanh.

Giữa một bầy oanh oanh yến yến, nàng mặc bộ xiêm y màu đỏ son, duyên dáng yêu kiều đứng trước những đóa mẫu đơn thướt tha kiều diễm, đẹp tới mức kinh động lòng người.

Nàng quả thực quá ư xuất sắc, đúng là kiểu người dù có đứng lẫn trong trăm ngàn người khác, thì cũng không thể nào nhạt nhòa, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã có thể nhìn thấy.

A Cửu thầm cười nhạt trong lòng, ngươi nói xem một người đẹp như ngươi, liệu có thể lấy được chồng hay không?

Dưới sự dẫn đầu của Cung phu nhân và Giang vương phi, các phu nhân tiểu thư nhất tề bái kiến công chúa điện hạ.

A Cửu phất phát tay: “Tất cả miễn lễ, cứ tự nhiên đi.”

Mọi người tạ ân đứng dậy, nhưng cho dù thế nào thì cũng không thể tự nhiên được nữa. A Cửu liếc mắt một cái nhìn thấy ngay Mộ Linh Trang, trong lòng có chút ngạc nhiên, nhưng cố nặn ra vẻ mặt tươi cười: “Ngươi về lúc nào vậy?”

“Bẩm công chúa, đêm hôm qua thần mới về đến kinh thành, đang định sau giờ ngọ sẽ vào cung để thỉnh an Hoàng thượng và nương nương ạ.”

A Cửu à một tiếng, “Xem ra sinh nhật Cung tiểu thư quan trọng hơn bái kiến phụ hoàng phụ mẫu rồi.”

Giang vương phi mặt liền biến sắc, vội vàng đứng dậy.

Mộ Linh Trang cười nói: “Đâu có công chúa, là bởi buổi sáng hoàng thúc luôn bận việc triều chính, Linh Trang không dám vào cung quấy rầy, muốn đợi hoàng thúc và hoàng thẩm nghỉ trưa mới đến bái kiến, nhân tiện xin một bữa cơm.”

A Cửu lúc này mới bỏ qua cho Giang vương phi, quay sang nhìn Cung Khanh mỉm cười.

Cung Khanh nhìn thấy A Cửu mỉm cười với mình lập tức trong lòng có chút căn thẳng, xem ra lại muốn gây chuyện trả thù đây.

A Cửu lại quay đầu nhìn Cung phu nhân mỉm cười nói: “Hôm nay sinh nhật Cung tiểu thư, sao Cung phu nhân không nói một tiếng, may mà hoàng huynh ta có trí nhớ tốt, cố ý sai ta mang lễ vật đến tặng Cung tiểu thư, nếu không thật là bỏ lỡ dịp này.”

Lời vừa nói ra, tất cả lập tức im lặng như tờ. Thái tử điện hạ nhớ kỹ sinh nhật Cung Khanh, còn cố ý sai Cửu công chúa mang quà đến tặng!!! Nhất thời trong lòng mọi người lóe lên ba dấu chấm than.

Còn Cung Khanh thì lúng túng đỏ bừng hai má.

Chiêu này thực đúng là ngoài sức tưởng tượng, nàng cứ ngỡ hôm nay A Cửu đến đây là vì chuyện mình đã gặp Thẩm Túy Thạch trong lễ Thượng Ty, ai ngờ nàng lại ném một quả bom như vậy.

Những dấu chấm than trong lòng Cung phu nhân sắp tràn cả ra ngoài, bà vội vàng nói: “Sinh nhật tiểu nữ sao dám làm phiền công chúa đại giá.”

Cửu công chúa sai người ở sau lưng: “Mang lễ vật lên.”

Lập tức hai tên nội thị liền khiêng đến một chậu hoa mẫu đơn quen quen, liền thầm kêu khổ trong òng. Hắn quả nhiên là tặng nàng Bỉ dực song phi, không những thế lại còn do A Cửu gióng trống khua chiêng mang tới, người này đúng thật là rắp tâm hại nàng.

Mọi người có mặt đều nhìn thấy chậu mẫu đơn, trong đám lá biếc xanh chỉ nở đúng hai đóa hoa, một đóa nở rộ, một đóa vẫn còn chúm chím, hồng đậm rực rỡ, hồng nhạt yêu kiều, giống như một đôi tình nhân quấn quýt, tôn lên vẻ đẹp của nhau.