Tiểu Thúy Loan nói:
- Kỳ đệ thật đáng thương bị người ta gạt mà cũng không biết. Chẳng lẽ đệ không nhận thấy giữ tỷ và kẻ kia có sự khác nhau hay sao ?
Ngọc Tiêu Kỳ ngớ người ra nhất thời không biết nói sao.
Tiểu Thúy Loan đưa tay nắm lấy bàn tay cậu nhỏ đặt vào một bên nhũ phong của nàng rồi nói:
- Đệ đệ bóp thử xem. Đệ thấy có gì khác lạ không ?
Ngọc Tiêu Kỳ vừa bóp vừa sờ soạng cái thứ mềm mềm, ấm ấm này rồi kẻ gật đầu nhận xét:
- Đệ thấy cái này có vẻ nhỏ hơn cái đợt trước nhưng săn chắc hơn nhiều.
Tiểu Thúy Loan khuôn mặt đỏ hồng lên tiếng giảng giải:
- Tỷ nói cho đệ biết. Người mà mấy hôm trước ái ân cùng đệ là một nữ nhân đã có chồng rồi. Nàng ta không phải gái trinh nên vυ' của cô ta mới chảy xệ xuống như vậy. Còn vυ' của tỷ là vυ' của thiếu nữ nên phải gọn và săn chắc hơn của ả nhiều.
Ngọc Tiêu Kỳ đã hiểu ra nhưng cậu lại thắc mắc:
- Sao con gái lại có vυ' to thế ? Đệ thấy vυ' của đệ rất nhỏ mà.
Tiểu Thúy Loan bật cười đưa tay beo má cậu nhỏ rồi trả lời:
- Con gái và con trai phải khác nhau chứ ! Đệ cứ yên lặng rồi tỷ sẽ nói tiếp cho nghe.
Nhưng Ngọc Tiêu Kỳ không chịu lặng yên lại tiếp tục hỏi:
- Sao ả nữ nhân kia lại giả dạng tỷ làm gì ? ả có mục đích gì mà lại đến gặp đệ như vậy ?
Tiểu Thúy Loan tức giận nói:
- Đệ không biết cũng phải. Bây giờ để tỷ thực hành cụ thể cho đệ xem rồi đệ sẽ hiểu ngay.
Nàng nói rồi liền ngồi dậy nắm lấy bàn tay của Ngọc Tiêu Kỳ đặt vào chỗ l*и nàng.
- Đệ hãy sờ thử xem. Sau đó đệ hãy trả lời tỷ xem nó là cái gì ?
Ngọc Tiêu Kỳ dùng những ngón tay nhỏ nhắn vuốt vuốt, mân mê cái khối thịt mềm và ấm nóng này một hồi thì chỉ nhận thấy khối thịt này có vẻ hơi vun vun lên và ở giữa khối thịt có một lỗ nhỏ còn ngoài ra không thấy gì lạ nữa.
Tiểu Thúy Loan tiếng là dạy dỗ học trò, nhưng l*и nàng bị cậu nhỏ sờ mó một hồi khiến cho cái l*и nứиɠ lên thấy rõ.
Tiểu Thúy Loan kéo tay cậu nhỏ ra rồi nói:
- Đệ hãy nói xem. Nó là cái gì ?
Ngọc Tiêu Kỳ từ nào đến giờ chưa từng sờ phải một vật gì kỳ lạ như vậy. Cậu lắc đầu chịu thua không biết trả lời làm sao.
Tiểu Thúy Loan cười nhẹ rồi nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ đặt ngay vào khe l*и của nàng rồi nói:
- Đệ hãy sờ thử đầu ©ôи ŧɧịt̠ của đệ xem ?
Ngọc Tiêu Kỳ đã cảm nhận thấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ của cậu đang ở sát bên một cái gì đó ấm nóng và khiến cậu cảm thấy hơi tê tái vì nứиɠ. Bởi vậy khi cậu nghe Tiểu Thúy Loan nói vậy liền đưa tay lên sờ ngay.
Hóa ra cái thứ sát ở bên đầu ©ôи ŧɧịt̠ của cậu là cái lỗ thịt vun vun mà cậu vừa sờ soạng lúc nãy.
Tiểu Thúy Loan đợi cậu nhỏ sờ được l*и mình rồi mới lên tiếng giải thích:
- Đệ hãy chú ý nghe cho kỹ. Cái thứ mà đệ đang sờ đó gọi là l*и nữ nhân. Nếu ở nam nhân thì có ©ôи ŧɧịt̠ như của đệ, còn ở nữ nhân thì có cái l*и giống như của tỷ. Đó là sự khác nhau rất quan trọng giữa hai phái nam và nữ.
Tiểu Thúy Loan đợi cậu nhỏ hiểu rồi mới nói tiếp:
- Bây giờ tỷ sẽ hạ cái l*и của tỷ xuống ©ôи ŧɧịt̠ của đệ. Đệ sờ thử xem bây giờ thế nào ?
Ngọc Tiêu Kỳ chưa cần sờ mà đã cảm thấy toàn thân sướиɠ rơn lên rồi. Côи ŧɧịt̠ của cậu đã bị bóp chặt bởi một khối thịt nóng ấm và rất sít sao.
Bàn tay cậu sờ ở chỗ tiếp giáp giữa thân ©ôи ŧɧịt̠ với cái vật nọ. Bây giờ cậu đã nhận ra ©ôи ŧɧịt̠ của cậu đã lấp đầy cái lỗ l*и của tỷ tỷ Thúy Loan rồi.
Tiểu Thúy Loan cũng thấy sướиɠ lắm. Nhưng nàng đang giảng dạy cho cậu nhỏ nên tiếp tục nói:
- Côи ŧɧịt̠ của đệ bây giờ đang cắm vào lỗ l*и của tỷ. Việc này gọi là ȶᏂασ nhau hay đυ. nhau. Chính hành động này sẽ làm cho cả nam nhân và nữ nhân đều sướиɠ vô cùng. Vừa rồi chúng ta cũng đã làm với nhau rồi.
Bây giờ đệ đã hiểu tại sao ả nữ nhân nọ lại giả dạng tỷ để tìm đệ chưa. Ả muốn đệ đυ. ả cho sướиɠ l*и chứ chẳng có mục đính gì khác.
Ngọc Tiêu Kỳ hiểu ra cười nói:
- Nhưng mà chuyện đó cũng làm đệ sướиɠ lắm. Đệ thấy ả đó cũng tốt với đệ vậy.
Tiểu Thúy Loan nghe thế nổi giận đùng đùng rút ngay cái l*и nàng về.
Ngọc Tiêu Kỳ ngơ ngác chưa hiểu vì sao thì Tiểu Thúy Loan đã lên giọng dấm chua:
- Đệ đã thích ả thì ngày mai hãy về đi. Tỷ khỏi phải tiễn nữa.
Ngọc Tiêu Kỳ nhận ra sự việc nghiêm trọng vội ôm lấy thân hình Tiểu Thúy Loan rồi năn nỉ:
- Tỷ tỷ hãy nguôi giận. Đó là đệ sai. Lần sau nhất định đệ sẽ không quan hệ gì với ả giả mạo đó nữa. Làm sao ả có thể so sánh với tỷ tỷ cho được.
Tiểu Thúy Loan giận mà nói vậy chứ nàng làm sao mà bỏ Ngọc Tiêu Kỳ cho được. Nàng nghe cậu bé nói như thế thì trong lòng sướиɠ lắm nhưng ngoài mặt vẫn nói giận dỗi:
- Lần sau đệ không được phát ngôn như thế nữa. Tỷ sẽ không tha cho đệ đâu.
Ngọc Tiêu Kỳ vội vã xin lỗi và hứa liền lập tức.
Tiểu Thúy Loan hết giận tiếp tục bài học:
- Đệ có thấy rằng ©ôи ŧɧịt̠ của đệ ở trong l*и tỷ thì bị bóp chặt hơn so với khi ở trong l*и ả kia hay không ? Đó là sự khác nhau quan trọng. Vì phàm là nữ nhân nếu đã lăn lộn gối chăn với nam nhân rồi thì cái l*и của họ sẽ không còn sít như trước nữa. Do đó, khi ©ôи ŧɧịt̠ của đệ ở trong l*и tỷ thì đệ cảm thấy sướиɠ hơn và bị bóp chặt hơn là vì l*и của tỷ là l*и trinh chưa từng để ©ôи ŧɧịt̠ nào vào l*и.
Thứ nữa, ban đầu khi tỷ và đệ ȶᏂασ nhau thì đầu ©ôи ŧɧịt̠ đệ vướng phải một cái màn chắn mỏng. Cái màn đó được gọi là màn trinh tiết. Biểu tượng cho người thiếu nữ còn trinh. Nếu người thiếu nữ đã bị mất trinh thì không còn giá trị gì nữa và sẽ không thể lấy chồng. Do vậy lúc nãy tỷ mới không muốn để đệ phá trinh tỷ, nhưng đệ cứ đòi hoài thành ra tỷ đành hiến trinh tiết của tỷ cho đệ vậy.
Ngọc Tiêu Kỳ nghe đến đây thì toát mồ hôi hột ra nói:
- Thế thì đệ hại tỷ mất rồi ! Đệ quả là đáng chết mà. Từ đây về sau làm sao tỷ có chồng được.
Tiểu Thúy Loan thấy cậu bé hối lỗi thật tình như vậy thì cũng an ủi trong lòng. Nàng ôm lấy cậu rồi nói:
- Đệ đừng tự hành hạ mình. Đây là tỷ tự tình nguyện. Chuyện tiết trinh của tỷ không đáng quan tâm vì tỷ thật sự thương đệ mà.
Ngọc Tiêu Kỳ thấy nàng nói vậy thì sung sướиɠ trong lòng. Cái ôm của Tiểu Thúy Loan khiến cho dục tính của cậu lại được dịp bùng lên.
Ngọc Tiêu Kỳ ôm ghì lấy người ngọc rồi đòi hỏi chuyện giao hoan. Gìơ đây hai người đã hoàn toàn hiểu nhau và cuộc ái ân lần này thật là muôn phần tuyệt diệu.
Sáng hôm sau, Ngọc Tiêu Kỳ quay trở lại khu đầm nước để tiếp tục công việc câu cá thường nhật của mình. Cậu không ngờ rằng Lý Thiếu Hà đã phục sẵn ở đó. Suốt đêm qua, Lý Thiếu Hà ra công truy tìm tông tích cậu nhỏ mà không tìm ra vì vậy ngay sáng nay nàng đã cố tình đến nơi này để chờ đợi con mồi.
Lý Thiếu Hà thấy Ngọc Tiêu Kỳ đến rồi thì mừng rỡ giả bộ từ xa tiến lại. Nàng lên tiếng gọi cậu nhỏ hết sức thân thiết.
Ngọc Tiêu Kỳ nhận ngay ra âm thanh của người đã cùng cậu đυ. mấy lần ở trong gian nhà nhỏ. Cậu bối rối không biết có nên vạch mặt kẻ giả mạo kia ra không. Dù sao, Ngọc Tiêu Kỳ cũng đã từng cụp lạc với người ta và hưởng không ít khoái lạc.
Lý Thiếu Hà làm sao ngờ được bộ mặt giả dối của nàng đã bị phát hiện. Nàng ôm lấy thân hình Ngọc Tiêu Kỳ rồi âu yếm hỏi:
- Kỳ đệ hôm qua đi đâu mà để tỷ cứ ở nhà đợi hoài thật là sốt ruột chết đi được.
Ngọc Tiêu Kỳ lúng túng không biết nói sao. Mùi thơm da thịt nữ nhân và sự đ.ng chạm khiến cậu nhớ lại những giây phút thần tiên tuyệt diệu giữa hai người.
Lý Thiếu Hà liếc nhìn khuôn mặt cậu nhỏ thì thấy mặt của Ngọc Tiêu Kỳ có vẻ rất lạ. Dường như đã có chuyện gì xảy ra từ đêm qua rồi.
Lý Thiếu Hà có tật giật mình vội níu lấy tay cậu nhỏ nói lớn:
- Hôm qua đã xảy ra chuyện gì ? Đệ nói đi !
Ngọc Tiêu Kỳ không thể đừng được đành lên tiếng: