Ngọc Tiêu Kỳ cũng cảm thấy có chút ngây ngất khi chiếc giẻ lau trên tay cậu lướt qua vùng núi đồi chập trùng trên mình mỹ nhân. Như vô tình mà cũng như cố ý, bàn tay cậu cứ vần vũ thật lâu bên hai quả tuyết lê mịn màn đầy hấp lực đó.
Tiêu Huệ Lan ban đầu còn thấy xấu hỗ, nhưng một hồi sau thì người nàng bỗng nhiên cảm thấy tê tê kỳ lạ. Nàng cảm nhận thân thể mình như đang bồng bềnh trôi đi. Bàn tay cầm giẻ của Ngọc Tiêu Kỳ lướt tới đâu là thấy ở nơi đó sướиɠ mê tới đó.
Ngọc Tiêu Kỳ không thể lau mãi nơi ngực Tiêu Huệ Lan cho được. Vì vậy sau một hồi mân mê nơi hai quả đào tiên, cậu mới từ từ cúi xuống lau chùi phía dưới.
Tiêu Huệ Lan do bởi ngượng ngập nên khi nhờ Ngọc Tiêu Kỳ lau người cho mình nàng ta cố tình để hai chân đứng sát vào nhau để che lấy chỗ kín đáo phía trước.
Còn Ngọc Tiêu Kỳ lại nghĩ khác, cho rằng cậu lau người cho Tiêu Huệ Lan thì không được để sót nơi nào. Vì vậy, khi thấy hai chân người thiếu nữ đứng sát vào nhau bất tiện thì cậu đưa tay có giẻ lau vào để tách hai chân nàng nọ ra.
Tiêu Huệ Lan xấu hỗ không biết làm sao hơn. Nàng chưa kịp có ý phản kháng thì Ngọc Tiêu Kỳ đã lách giẻ vào lau được hai bên trong đùi non của nàng rồi.
Tiêu Huệ Lan chẳng làm sao hơn đành miễn cưỡиɠ ɠiαиg rộng hai chân ra thêm một chút. Và rồi đúng như nàng nghĩ, bàn tay cầm giẻ của Ngọc Tiêu Kỳ đã vuốt ve, lau chùi nơi âm sơn, ngọc lộ của nàng.
Ngọc Tiêu Kỳ bị mù nhưng cảm giác bàn tay rất tốt. Cậu cảm thấy hơi ấm nơi l*и mỹ nhân truyền sang chỗ ngón tay tiếp xúc. Đồng thời những đám lông l*и nơi hạ thể mỹ nhân cứ cạ vào tay cậu làm cậu thấy thích thú vô cùng.
Tiêu Huệ Lan bởi ngượng ngập nên nàng rất chú tâm vào chỗ kín đang bị cậu bé đ.ng phải. Chẳng ngờ nàng càng quan tâm thì lại càng thấy chất ngất hết sức lạ kỳ.
Riêng bản thân Ngọc Tiêu Kỳ cũng thấy ngây ngất không kém. Cậu đã đυ. được không ít nữ nhân nhưng chưa bao giờ lại cảm thấy thích thú như lần này.
Một sức mạnh cứ thôi thúc lấy cậu đưa tay ra trực tiếp bóp vuốt vào cái l*и trinh nguyên kia.
Rồi thì con quỷ háo sắc đã chiến thắng. Mấy ngón tay của cậu nhỏ từng chút từng chút rời khỏi cái giẻ lau kia và va chạm trực tiếp vào mu l*и của Tiêu Huệ Lan.
Bây giờ nhìn phía bên ngoài thì việc lau l*и của Ngọc Tiêu Kỳ chẳng có gì khác hơn lúc trước. Nhưng trong thực tế thì miếng giẻ lau chỉ va chạm lớt phớt phía bên ngoài, còn mấy ngón tay chủ lực thì đang bót vuốt vào cái l*и trắng hồng đầy thịt nọ.
Tiêu Huệ Lan thì cũng không sao nói được lời nào. Nàng chỉ cảm thấy cơn ngây ngất cứ mỗi lúc một tăng dần và một sự bất bối cứ hừng hực hừng hực nơi hạ thể.
Và rồi nước da^ʍ trong l*и nàng cứ thế tuôn ra không cầm lại được. Cái l*и đã sưng lên và đỏ ửng dưới sự bóp vuốt của mấy ngón tay thần diệu kia.
Lúc này cái giẻ lau đã rơi xuống nền nhà từ lúc nào. Chỉ còn lại là bàn tay của Ngọc Tiêu Kỳ đang ra sức nắn bóp cái l*и với mấy ngón tay thỉnh thoảng lại chọc chọc vào l*и làm cho nàng nọ sướиɠ quá bật lên tiếng rên hừ hừ.
Ngọc Tiêu Kỳ bị tiếng rên nghe rất dâʍ ɖu͙© từ cái miệng nhỏ xinh của Tiêu Huệ Lan làm cho dục tính của cậu tăng cao. Ngọc Tiêu Kỳ chịu không nổi nữa liền vục mặt xuống hạ bộ của mỹ nhân mà ra sức bú l*и cho nàng.
Tiêu Huệ Lan bây giờ chẳng khác gì như con thuyền chồng chềnh trước cơn bão táp. Nàng thở hồng hộc từng hồi trong khi cái bụng nàng liên tục chuyển động như muốn tống khứ hết đi cái nước da^ʍ đang ứ tắc trong l*и nàng.
Ngọc Tiêu Kỳ bú thật điệu nghệ. Lần thứ nhất cậu đã bú được cái l*и trinh của tỷ tỷ Ngọc Thanh Thanh nhưng vẫn chưa cảm thấy thoái mái lắm vì mặc cảm lσạи ɭυâи. Nhưng lần này cậu gặp phải cái l*и trinh trước mặt của Tiêu Huệ Lan thì thật là tuyệt diệu không thể tả được.
Ngọc Tiêu Kỳ càng bú càng hăng trong khi nước da^ʍ từ người Tiêu Huệ Lan cứ rỉ ra không ngừng.
Mỹ nhân chịu không nổi sướиɠ khoái cứ rú lên từng hồi. Nàng càng lúc càng thở dồn dập rồi đến khi chịu không nổi nữa thì rùng mình một cái xuất dịch chất ra dầm dề.
Tiêu Huệ Lan đã đạt cực khoái, nhưng mà cái l*и nàng vẫn tiếp tục bị miệng của cậu nhỏ ngập lấy mà mυ'ŧ chùn chụt.
Tiêu Huệ Lan chịu không nổi nữa vừa thở vừa nói:
- Đệ đệ tha cho ta với ! Ta chịu hết nổi rồi !
Ngọc Tiêu Kỳ tay ôm lấy đôi mông tròn trĩnh của mỹ nhân còn miệng cậu thì vẫn tiếp tục không ngừng bú lấy l*и Tiêu Huệ Lan.
Tiêu Huệ Lan miệng thì nói dừng nhưng cái l*и nàng cứ ấn thật chặt vào mồm cậu nhỏ. Mỹ nhân đúng là đã bị kích da^ʍ đến mức cùng cực rồi.
Ngọc Tiêu Kỳ bú l*и thêm một chập nữa thì Tiêu Huệ Lan lại rú lên rồi xuất dịch ra đầy mồm cậu.
Tiêu Huệ Lan luôn mấy ngày nay ăn uống thiếu thốn, giờ này lại bị cậu nhỏ hành hạ đến xuất âm dịch ra ào ào mấy lần liền thì chịu sao cho nổi. Nàng mệt quá đứng tựa lưng vào thành cột rồi để mặc cho người nàng khụy xuống, đặt đít lên nền gạch.
Ngọc Tiêu Kỳ không chịu để mỹ nhân ngồi yên. Cậu ôm lấy người nàng vào lòng rồi hôn hít như mưa lên mặt, lên môi nàng.
Tiêu Huệ Lan cũng sướиɠ tê tái. Nàng chẳng ngượng ngập gì nữa hé môi ngọc ra hôn trả lại Ngọc Tiêu Kỳ.
Hai người hôn nhau say đắm. Trong khi đó bàn tay của Ngọc Tiêu Kỳ không bỏ lỡ thời cơ thi nhau nhào nặn hai quả đào tiên của Tiêu Huệ Lan.
Hai người quấn chặt lấy nhau chẳng biết đã bao lâu. Đột nhiên, phía ngoài cửa có tiếng chân người đi vào.
Tiêu Huệ Lan là người học võ còn Ngọc Tiêu Kỳ là kẻ bị mù. Vì vậy cả hai đều thính tai vô cùng. Lúc này họ thấy có người đi vào nên vội vàng buông nhau ra đứng cả dậy.
Tiêu Huệ Lan lúc này đã tỉnh. Nàng cảm thấy hối hận vô cùng. Nàng không ngờ trong một phút chốc yếu lòng nàng lại để cho bản thân bị một gã trai trẻ mù lòa như Ngọc Tiêu Kỳ đ.ng chạm đến nhục thể của mình.
Người vào ph*ng lúc này chính là Hạ Mộng Cầm. Cô nàng thấy Tiêu Huệ Lan thân hình lõa thể đứng cạnh bên Ngọc Tiêu Kỳ thì không khỏi tròn mắt ngạc nhiên.
Nàng ta xăm xăm tiến lại gần hai người thì bắt đầu ngửi thấy mùi khí vị da^ʍ do Tiêu Huệ Lan thải từ l*и nàng lúc nãy.
Hạ Mộng Cầm cười thầm trong lòng. Nàng chắc mẫm con yêu tinh kia đã bị phu quân nhỏ nhắn của nàng làm cho chết ngất đi rồi nên mới có kết quả như vậy.
Hạ Mộng Cầm càng nghĩ càng phục mưu mẹo của ả nha đầu Tiểu Thúy Loan.
Thì ra Tiểu Thúy Loan thấy Tiêu Huệ Lan quá cứng rắn nên mới bầy ra cách thức để Tiêu Huệ Lan phải tuân phục.
Đầu tiên bọn họ giả vờ bỏ đói nàng nọ để rồi tạo cơ hội cho Ngọc Tiêu Kỳ ra tay giúp đỡ.
Rồi thì bọn họ dời đi để Ngọc Tiêu Kỳ ở lại chăm sóc mỹ nhân.
Qủa nhiên, theo đúng dự đoán. Ngọc Tiêu Kỳ trong vòng gần 20 chục ngày đã làm cho một vị thần trộm nổi danh như Tiêu Huệ Lan phải xuất âm dịch ra dầm dề.
Bây giờ thì chuyện bắt nàng nọ quy phục sẽ thuận lợi hơn nhiều. Nhưng mà, Hạ Mộng Cầm vẫn chưa quyết được nàng sẽ làm gì đây lúc này.
Nàng sẽ đánh đòn thật nặng Ngọc Tiêu Kỳ để rồi buộc chung với Tiêu Huệ Lan để bọn họ càng lúc càng gần gũi nhau hơn; Hay nàng sẽ thả cho Tiêu Huệ Lan ra rồi dùng ảnh hưởng từ Ngọc Tiêu Kỳ mà quy phục nàng.
Thật là khó nghĩ.
Hạ Mộng Cầm chưa biết làm sao thì lại có tiếng Tiểu Thúy Loan gọi ơi ới ngoài cửa.
- Tiểu thơ ... tiểu thơ đi đâu rồi !
Hạ Mộng Cầm chưa kịp trả lời thì Tiểu Thúy Loan đã chạy nhanh vào ph*ng.
Nàng ta vào ph*ng thì thấy Tiêu Huệ Lan đang lõa thể đứng cạnh bên Ngọc Tiêu Kỳ, còn Hạ Mộng Cầm thì mặt mày có vẻ không vui đứng đối diện.
Tiểu Thúy Loan tuy bị một phen kinh ngạc, nhưng nàng ta cũng nhanh chóng đoán ra mọi chuyện nên vội lấy lại vẻ mặt bình thường.