Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 9: Đắc tội Lâm Gia

Lâm Tử Minh đang cười nhưng so với khóc còn khó coi hơn.

Cả căn phòng yên lặng đến lạ thường, tất cả mọi người đều mơ hồ. Chuyện này là sao vậy?

Không ít người đều cảm nhận được sự thương tâm của Lâm Tử Minh lúc này,ánh mát cảm thông, nhưng Sở Phi vẫn rất lạnh lùng.Cô thậm chí cho rằng Lâm Tử Minh cố tình diễn trò, đối với hắn càng thêm chán ghét :”Anh yên tâm, tôi cả đời cũng không vì anh mà khổ sở!"

Lâm Tử Minh cúi đầu,mắt đẫm lệ.

Sở Phi cười lạnh một tiếng, không có chút đồng tình, lạnh lùng bỏ xuống một câu tôi ở dân chính cục chờ anh, theo sau là tiếng giày cao gót của cô gõ trên sàn khi rời đi.

"Lâm tiên sinh, xin hỏi ngài, còn muốn tiếp tục mua không?"

Một lúc sau, nhân viên bán hàng thật cẩn thận hỏi han, cô ta không dám nói lớn tiếng, giống như chỉ sợ lớn tiếng một chút, sẽ làm Lâm Tử Minh vỡ tan ra , hiện tại Lâm Tử Minh làm cho người tôicó cảm giác hắn cực kì mong manh, hình như làm thành từthủy tinh, chạm nhẹ 1 cái cũng có thể vỡ.

Lâm Tử Minh thất thần nói”Hoàn tiền lại đi.”

“Vâng,được ạ…”

Cầm thẻ ngân hàng do Sở Phi đưa, Lâm Tử Minhcực kỳ nặng nề,Hắn không biết chính mình đã đến trước cục dân chính như thê nào, giống như cái xác không hồn vậy.

Trong Cục Dân chính, Sở Phi nhìn thấy hắn,không có nhiều lời, trực tiếp đưa ra đơn ly hôn đặt trước mặt hắn, lạnh lùng nói: "Ký đi."

Lâm Tử Minh nặng nề cầm bút hắn rất muốn cầu xin Sở Phi, có thể không cần ly hôn, dù muốn hắn làm trâu làm ngựa đều được.

Sau bốn năm gắn bó Lâm Tử Minh đã vô thức yêu thương Sở Phi không thể dứt ra được.

Trong thỏa thuận ly hôn,Sở Phi đã ký tên, thực rõ ràng , không một chút do dự, cô đối với hắn đã không cònchút lưu luyến .

Lâm Tử Minh cảm thấy được bản thân thật nực cười, hắn có trong tay 50 tỷ, nghĩ đến có thể cho Sở Phi trở thành cô gái hạnh phúc nhất, lại phát hiện, hắn là tự mình đa tình, Sở Phi căn bản không để cho hắn cơ hội này.

Hắn hít sâu một hơi, ngay lúc hắn cắn môi chuẩn bị ký tên, điện thoại di động của sở vang lên, "hả, cái gì? ! Em trai đã xảy ra chuyện? Được, tôi đến ngay!"

Sở Phi vẻ mặt lo lắng, không quan tâm đến việc ly hôn nữa mà vội vã rời đi.

Lâm Tử Minh ngạc nhiên,em trai Sở Phi đã xảy ra chuyện?

Hắn phản ứng rất nhanh, lập tức chạy theo Sở Phi,”Phi Phi, em trai em xảy ra chuyện gì,sẽ không sao chứ?”

Sở Phi khẩn trương nói:” "Tôi không biết tình hình cụ thể. Mẹ tôi nói qua điện thoại rằng Sở Thiên đã đắc tội một người đàn ông có máu mặt. Bây giờ nó đã bị bắt, tôi sẽ nhanh chóng đi xem nó !"

Sở Thiên là em trai của Sở Phi, vẫn đang học đại học ,bình thường rất ít về nhà, thường xuyên đi ra ngoài phóng túng, Lâm Tử Minh sớm biết rằng với tính cách của hắn, sớm muộn gì cũng gây họa.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Sở Phi gọi một cuộc điện thoại: ”Alo,Trương Diệu Đông, anh hiện tại có rảnh không?”

Lâm Tử Minh nghe được tênTrương Diệu Đông biểu cảm trở nên mất tự nhiên.

Ngay sau đó, giọng nói của Trương Diệu Đông vang lên:”Phi Phi ,anh đang bàn chuyện kinh doanh với khách hàng, nếu em cần, anh có thể tạm hoãn lại.”

Sở Phi không khỏi cảm động, Trương Diệu Đông theo đuổi cô nhiều năm,cô vì Lâm Tử Minh, từ trước đến nay vẫn duy trì khoảng cách với Trương Diệu Đông, hiện tại xem ra, Trương Diệu Đông so với Lâm Tử Minh hơn nhiều lắm!

Cô nhanh chóng đem sự tình thông báo choTrương Diệu Đông, "Trương Diệu Đông, nếu anh không rảnh, không cần để ý ."

Trương Diệu Đông ra vẻ hờn giận nói:”Phi Phi, xem em nói kìa, chuyện của em chính là chuyện của anh, em trai em cũng là em trai của anh, sao anh có thể thấy chết mà không cứu được a.Anh sẽ nhanh chóng chạy qua!"

Sở Phi cảm động nói: "Trương Diệu Đông, cám ơn anh."

Cúp điện thoại, Lâm Tử Minh sắc mặt rất khó xem, hắn nhịn không được nói: "Phi Phi, em trai chúng ta xảy ra chuyện, không cần gọi điện thoại cho người ngoài, anh có thể giải quyết được."

Sở Phi tâm tình mới vừa bình tĩnh lại, nghe được lời nói của Lâm Tử Minh, lập tức đứng lên, cô hiện tại là nhìn đến Lâm Tử Minh liền phiền, vừa rồi vội vàng không chú ý, nếu không sao lại cùng phế vật Lâm Tử Minh lên xe.

"Lâm Tử Minh, tôi phát hiện anh không có điểm tốt nào, nhưng kỹ năng khoác lác thật sự giỏi! Ngay cả cha tôi cũng không thể đối phó với nhân vật lớn kia, anh lấy cái gì đến đối phó?" Sở Phi cười lạnh nói.

Lâm Tử Minh vừa định nói chuyện, Sở Phi lại không kiên nhẫn nói: "Anh câm miệng, tôi không muốn nghe thấy tiếng của anh! Lúc đến nơi, anh không cần đi theo tôi, tôi không muôn làm cho Trương Diệu Đông hiểu lầm."

Lâm Tử Minh cúi đầu siết chặt nắm tay, móng tay hắn khảm sâu vào da thịt.

Sở Phi một đường lái xe thật nhanh, chưa đến hai mươi phút đã tới nơi.

"Ai ya! Phi Phi, sao bây giờ con mới đến, chúng ta vội muốn chết."

Ở cửa, Sở Hoa Hùng cùng Lưu Tố Hồng sốt ruột ra đón.

Sở Phi nói: "Em trai gặp chuyện gì vậy? Những người khác đâu?"

Sở Hoa Hùng cắn răng nói: "Thằng súc sinh này mắt chó không thấy được Thái Sơn, đắc tội người của Lâm gia, hiện tại đang bị giam giữ! Đối phương muốn chúng ta lấy ra một ngàn vạn mới chịu thả Sở Thiên!"

"Cái gì? ! Một ngàn vạn?" Sở Phi sợ hãi kêu lên.

Sở Hoa Hùng vẻ mặt đau khổ nói: "Cũng không phải là sao, Sở gia chúng ta hiện tại nước sôi lửa bỏng , làm sao lấy ra đến một ngàn vạn."

"Đối phương rõ ràng là tống tiền, chúng ta trực tiếp gọi cảnh sát không được sao?" Sở Phi cả giận nói.

"Phi Phi, đừng nói ngốc như vậy!" Sở Hoa Hùng kinh hoảng nói, vội vàng che miệng Sở Phi, hết nhìn đông tới nhìn tây, sợ bị người nghe được, xác định an toàn , hắn mới buông Sở Phi ra, trong lòng run sợ nói: "Kia chính là Lâm gia, gia tộc cường đại nhất Thành phố Hoa, thế lực khủng bố, người ta tùy tiện chỉ tay, đều có thể đem Sở gia chúng ta hủy diệt một trăm lần! Chúng ta nếu dám báo cảnh sát, cũng đừng nghĩ muốn gặp lại Sở Thiên . Huống hồ với khả năng của Lâm gia, chúng ta báo cảnh sát cũng là vô ích."

Sở Phi mở to hai mắt, " Lâm gia thật sự cường đại nhưvậy?"

Sở Hoa Hùng ánh mắt lộ ra sợ hãi, "Có thể nói là sâu không lường được."

Đột nhiên ,Sở Phi nhớ tới, Lâm Tử Minh cũng họ Lâm, có lẽ cùng Lâm gia. . . . . . Ý niệm vừa nảy ra, đã bị cô gạt đi! Tự giễu đứng lên, chính mình suy nghĩ cái gì đâu, phế vật Lâm Tử Minh kia, làm sao có thể cùng Lâm gia đại gia tộc kia có quan hệ được.

Lưu Tố Hồng sốt ruột nói: "Kia làm sao bây giờ? Không thể báo cảnh sát, chúng ta cũng lấy không ra một ngàn vạn? Chẳng lẽ liền trơ mắt nhìn thấy Thiên nhi bị phế bỏ sao! Tôi không cam lòng, tôi không cam lòng ! ! !"

Sở Phi ánh mắt cũng đỏ lên, cô đang muốn nói chuyện, lúc này xa xa truyền đến tiếng động cơ ô tô, tiếp theo, một chiếc Lamborghini màu vàng, dừng ngay cạnh Sở Phi.

"Phi Phi, xin lỗi, anh đã tới chậm."

Một người đàn ông anh tuấn bước xuống xe, không phải ai khác, chính là Trương Diệu Đông, vẻ ngoài của anh ta rất đẹp trai,mang hình tượng tổng tài bá đạo,thu hút rất nhiều ánh mắt của nhiều phụ nữ xung quanh. Ngay cả Sở Phi cũng là tim đập nhanh hơn, giờ khắc Trương Diệu Đông thật sự hấp dẫn.

Lưu Tố Hồng nhìn đến Trương Diệu Đông, nhất thời vui vẻ ra mặt, "Ôi Diệu Đông, là con đến rồi! Con đã đến rồi, Thiên nhi còn có thể cứu!"

Lưu Tố Hồng càng nhìn Trương Diệu Đông càng thấy thuận mắt, so với Lâm Tử Minh phế vật kia thật sự tốt hơn nhiều lắm, lúc trước nên để Sở Phi gả cho Trương Diệu Đông!

"Đúng vậy bác gái, Phi Phi gọi một cuộc điện thoại, con lập tức hoãn lại tất cả công việc, bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới ." Hắn nói xong, còn cố ý quay đầu lại nhìn chiếc Lamborghini, xe này , kỳ thật là đi thuê theo hợp đồng, xe hắn lái cũng chỉ là BMW mà thôi.

Sở Phi nghe được, trên mặt có chút hồng.

"Đúng rồi bác trai, bác gái, Tiểu Thiên xảy ra chuyện gì vậy?" Trương Diệu Đông tự tin hỏi han, ở khu vực nhỏ này, hắn vẫn có năng lực, hơn nữa, Sở Thiên cũng chỉ là sinh viên, nhiều lắm là đắc tội mấy bạn học có gia thế, hoặc là bị lừa, còn có thể gây ra họa lớn gì?

Nhưng mà, nghe Sở Hoa Hùng nói Sở Thiên đắc tội chính là Lâm gia, sắc mặt hắn lập tức thay đổi!

Lâm gia, đây chính là gia tộc xưng bá ở Thành phố Hoa, thực lực của hắn lớn hơn một trăm lần cũng không đắc tội nổi ! !