Thư Ký Của Tổng Tài

Chương 35: Em nhất định phải tin anh

” Đó là một con đàn bà các anh muốn thế nào thì làm thế ấy! “

” Ý hay. Vậy giao dịch thế nào? “

” Tôi gửi trước 100 đô xong việc sẽ gửi tiếp! “

” Được. Cô ta là ai? “

” Tôi sẽ gửi fax cho anh địa chỉ và ảnh của cô ta nhưng hãy chờ thời cơ. Khi nào tôi thấy thích hợp sẽ kêu anh thực hiện “

” Được. “

‘ Cô cứ chờ đó. Cô hủy hoại cuộc đời tôi? Vậy tôi cho cô sống không bằng chết. Con người cô bị dính bẩn để xem anh ta còn cần cô sao? Jenny này ăn không được sẽ đạp đổ ‘

[……]

Kể từ ngày bà nội Lãnh Vân xuất viện đã khoẻ hơn nhiều. Ngay sau đó bà nội Nhan Thiên Uyển cũng từ Mỹ trở về.

” Tô Lạc, bà còn nhớ tôi không? “

Bà nội Nhan Thiên Uyển mấp máy môi run run nói:

” Bà… Bà là… Lưu Dung? “

” Phải là tôi đây. “

Hai người ôm lấy nhau cùng rơi nước mắt sau những năm dài xa cách.

” Mới đó mà hai chúng ta đã xa cách hơn 50 năm rồi. ”

” Lạc Lạc, bà nói xem tại sao năm đó bà nói đi là đi luôn? Tôi luôn tìm kiếm bà nhưng thất bại. “

” Tôi rất xin lỗi. Chẳng vì năm đó chồng tôi phải đi sang Mỹ sao? Tôi phận người phụ nữ xuất giá tòng phu thôi. “

” May mắn chúng ta đều là sinh con trai không hẹn ước năm đó đã bỏ lỡ rồi. “

Nói chuyện một lúc lâu bà nội cô mới nhớ ra.

” Sao bà lại xuất hiện ở đây? “

” Tôi đến để hỏi cưới nha “

” Hỏi cưới? “

” Cháu trai của tôi và cháu gái của bà. “

” A.. Sao lại nhanh như vậy? Cháu gái tôi mới trở lại đây sau khi chia tay bạn trai thôi mà “

” Nó và cháu trai tôi đã có bảo bảo luôn rồi. 5 năm trước là cháu trai tôi phụ cháu gái bà. “

” Vậy tôi không đồng ý. Cháu trai của bà để cháu gái tôi một mình nuôi con gái lớn lên cực khổ biết bao nhiêu. “

Tiểu Mộc thấy cố thì chạy xuống.

” A bà cố về rồi “

” Tiểu Mộc ngoan có nhớ bà cố không? “

” Rất nhớ a “

” Đứa bé này là…. “

” Là con gái cháu với Uyển Nhi ” Lãnh Vân lên tiếng.

” Năm năm trước nó đã có thai nhưng cháu lại để nó bỏ đi? ” Bà nội anh trách cứ.

” Là cháu sai cháu không nên để cô ấy đi. “

” Nó còn chính miệng thừa nhận rồi Dung Dung. Chuyện này tôi quyết không nhân nhượng. Trừ khi cháu gái tôi thật sự tha thứ cho cháu trai bà. “

” Tiểu Lãnh cháu lại gây chuyện rồi. ” Bà nội Lãnh Vân thở dài.

” Lạc Lạc bà nói xem con chúng ta đã không thành. Bây giờ cháu hai ta lại hợp ý bà lại không tác thành sao? “

” Cháu gái tôi phải chịu khổ tôi không chịu được. “

” Sau này nếu cháu trai tôi để cháu gái bà chịu khổ tôi nhất định đánh chết nó “

” Cháu xin hứa với bà nội ” Lãnh Vân nhanh nhảu nói.

” Em nhất định phải tin anh ” Anh quay sang nói với cô.

” Em tin anh. “

” Nếu ba ba dám đối xử không tốt với mẹ con sẽ nói với em con nó nhất định sẽ không tha thứ cho ba ba như con đâu “

Cả nhà ai cũng cười lớn lên cùng nhau.

[……]

Bây giờ Nhan Thiên Uyển mang thai cũng đã 5 tháng rồi. Nhưng bụng cô không to lắm nhưng phần ngực thì đột nhiên to lên rất nhiều. Cô đã đến bác sĩ nhưng bác sĩ nói trường hợp này là mang thai ngực rất bình thường.

Đám cưới cũng đã được bàn sẽ tổ chức vào ngày 10 tháng sau.

” Hành động vào ngày 9 tháng sau tôi đã chuyển tiền vào tài khoản của anh. “

” Được “

‘ Tôi nhất định không cho các người được toại nguyện ‘

[……]

Sau khi định xong ngày cưới Nhan Thiên Uyển và Tiểu Mộc cũng về ở cùng với Lãnh Vân.

Vào một buổi tối nào đó.

” Anh bỏ tay ra ngay đi “

” Không, anh không muốn ”

Bàn tay người nào đó đang lần mò từ bụng đã lên đến trêи ngực cô. Anh xoa nắn ngực cô hài lòng cười cười.

” A… Đau… “

” Anh… Anh xin lỗi “

Vì mang thai ngực ngày một lớn nhưng chỉ cần đυ.ng chạm sẽ đau nhức cực độ.

” Em nói anh bỏ anh không bỏ. Ra sofa ngủ ngay cho em “

” Thôi mà vợ anh xin lỗi. “

” Anh đi ngay cho em ” Cô gầm lên trong miệng.

” Anh không muốn như thế, anh muốn ngủ cùng với em “

” Anh không đi? Tôi đi “

Cô ngồi dậy chân vừa chạm xuống sàn anh đã nói:

” Tối bước chân trần xuống giường dễ bị cảm lạnh. Em ngủ ở đây, anh đi anh đi “

Người nào đó lại lủi thủi ôm gối ra sofa ngủ.

Đến nửa đêm Nhan Thiên Uyển dậy đi vệ sinh thấy anh nằm ở sofa thì lại gọi anh dậy:

” Anh dậy đi. Vào phòng mà ngủ. “

” Uyển Nhi sẽ tức giận không tốt cho bảo bảo a ” Anh mơ mơ màng màng mở mắt nói.

” Anh có vào không thì bảo? “

Lúc này anh đã nghe rõ giọng cô mắt mở lớn.

” Anh vào anh vào “

Hai người cùng nằm lên giường. Lãnh Vân lại mò tay vào áo cô nhưng lần này chỉ cầm nhưng không xoa nắn nữa.

Cô liếc xéo anh một chút nhưng không nói gì. Anh cười hì hì rồi hai người chìm vào giấc ngủ.

[……]

Tuy đang có thai nhưng cô vẫn nằng nặc đòi đi làm. Đương nhiên ba mẹ và anh trai cô không đồng ý. Thế là cô chỉ đành quay lại năn nỉ Lãnh Vân. Năn nỉ không thành cô chuyển sang uy hϊế͙p͙ cuối cùng anh cũng mềm lòng để cô đi làm nhưng anh vẫn sắp xếp để cô làm việc trong phòng anh để anh tiện việc chăm sóc cô.

Phụ nữ mang thai mà tính khí thất thường. Mỗi ngày cô đều ra những quyết định có hơi tréo ngoe nhưng anh còn không cản thì ai dám cản đây. Ví như là.

” Ông xã anh đuổi việc hết đám đàn ông ở tầng này đi tuyển mấy em gái xinh đẹp một chút “

” Chuyển công tác cũng không được à? “

” Đương nhiên không được. “

Thế là người nào đó đành phải ngậm ngùi mà đưa những nhân viên đầu não ấy ra nước ngoài. Chọn lọc tất cả các cô gái ở ngoài nước về.

[……]

” Ông xã, anh xây lại phòng uống nước khác đi. Màu tối quá em không thích. “

” Sơn lại màu khác không được à? “

” Không được “

Người nào đó lại đi thuê người xây lại ngay chứ nào dám cãi.

[……]

” Ông xã, anh mua một căn nhà nữa đi “

” Để làm gì? “

” Em muốn ở riêng “

” Không được “

” Vậy em về nhà bố mẹ ở nhé? “

” Được, được anh mua “

Người nào đó lại lủi thủi đi mua nhưng ngôi nhà đó sau khi mua xong thì để không đến đóng mạng nhện rồi. Nói như vậy nhưng anh vẫn thường thuê người đến lau dọn thường xuyên.

[……]

” Ông xã, chuyển hết tài sản của anh vào tên em. “

” Chờ em sinh xong sẽ dễ làm thủ tục hơn “

” Chờ em sinh xong? Lỡ anh đi theo người khác rồi em trắng tay à? “

” Anh một mình em đã đủ mệt rồi “

” Vậy anh không chuyển? “

” Anh đang bận “

Cô không nói gì nữa đứng dậy đi ra ngoài.

” Em đi đâu? “

” Em đi đâu kệ em “

” Giận đấy à? “

” Không. “

” Đi ngủ đi mai anh chuyển “

[……]

Vào ngày trước hôn lễ.

” Tầng này toàn phụ nữ anh không bị quyến rũ à? “

” Có em là đủ rồi. “

” Em đã mập như vậy có gì quyến rũ. Mấy cô gái đó trẻ đẹp hơn nhiều. “

” Anh không cần “

” Không sao đâu, mấy tháng em không cho anh ‘ăn’ no. Em cho phép anh một lần “

” Anh không cần “

” Anh cũng không thể cùng em được “

” Anh có thể nhịn “

” Anh cùng cô gái khác một lần cũng được em có thể bỏ qua. “

” Anh không muốn thế. “

” Bác sĩ nói nhịn sẽ sinh bệnh đó “

” Kệ, anh không sao! “

” Thế anh không muốn làm chuyện đó hả? “

” Có. “

” Vậy sao anh lại không muốn cùng cô gái khác? “

Anh mặt đen lại đứng dậy hôn vào môi cô. Hôn một lúc mới buông cô ra rồi nói.

” Cùng cô gái khác cái ʍôиɠ. Ngoài em ra anh chẳng ‘cứng lên’ với ai được cả “