Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được

Chương 30

Nhìn người phụ nữ trước mắt, lòng này cam tình nguyện vì anh buông tha ánh sáng, trở thành lão bà người phụ nữ của anh, Phương Lỗi đột nhiên cảm thấy mình kích động đến không cách nào mở cửa.

Dáng vẻ anh ngu ngơ thật đáng yêu, khiến Trần Hoa Nghiên không nhịn được đưa tay, dí dỏm ngắt gương mặt của anh, “Hù sợ? Em cho là anh sẽ vui nhiều kinh, không ngờ lá gan anh còn rất nhỏ, chỉ là không cần gấp gáp, em hiện tại tiếp thu cái người nhát gan này tốt lắm, cho nên hiện tại xin hỏi Phương Lỗi Phương tiên sinh, anh nguyện ý lấy em, Trần Hoa Nghiên trở thành vợ hợp pháp của anh sao?”

3 năm đã qua để cho cô chứng minh tất cả, cũng làm cho cô hiểu sự nghiệp khá hơn nữa lớn hơn nữa, so ra kém với một ánh mắt quan tâm, một câu ấm áp thăm hỏi của anh.

Hơn nữa sau khi cưới cô cũng không phải là toàn diện thối lui khỏi màn ảnh, cô chỉ là chuyển thành kiêm chức người mẫu. Nhìn cô dịu dàng cười, nghe lời nói dí dỏm của cô, Phương Lỗi hoàn toàn không tìm được bất kỳ lý do gì cự tuyệt, dù sao anh cũng đã sớm muốn lấy cô đảm đương vợ yêu của Phương Lỗi anh lâu rồi, cho nên anh lập tức từ trong túi tiền lấy ra một chiếc nhẫn anh chuẩn bị thật lâu, đeo vào ngón giữa của cô.

“Tại sao anh mang theo chiếc nhẫn trong người vậy?” Cô tò mò hỏi.

“Bởi vì bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu anh đều chờ đợi em gật đầu, chủ động trở thành vợ của anh.” Phương Lỗi rốt cuộc tìm được âm thanh của mình, không nhịn được hướng cô đùa cợt.

Chỉ là cái cười giỡn này không có chọc giận Trần Hoa Nghiên, bởi vì trên mặt anh, trong mắt mừng rỡ ấy rất rõ ràng.

Cô nâng cao tay, chiếc nhẫn ở dưới ánh đèn tỏa sáng lấp lánh, làm mờ mắt cô, cũng làm cho cô không nhịn được ửng đỏ mắt. Cô nhào vào trong ngực của anh, vòng quanh gáy của anh, nhón chân lên chủ động hôn anh.

“Rất tốt, về sau em liền cùng đứa bé nói là mẹ hướng ba cầu hôn, từ nhỏ dạy nó, yêu sẽ phải chủ động một chút.” Mắt to tròn trịa tràn đầy tất cả đều là tình yêu cùng với nụ cười, cô rất hạnh phúc, anh dùng tất cả hành động chứng thật điểm này.

Nghe vậy, nụ cười trong mắt Phương Lỗi càng đậm, anh tán thành gật đầu, “Xác thực, yêu sẽ phải chủ động một chút, thật may là anh cũng vậy không kém, sáng sớm liền đem cái người Tiểu Ma Quái quá hư này lấy về.”

Bàn tay xoa nhẹ phần bụng vẫn chưa có dấu hiệu nào của Trần Hoa Nghiên, anh nói: “Tiểu Ma Quái, anh yêu em.”

“Em mới không phải Tiểu Ma Quái hư.” Cô nhăn nhíu lỗ mũi, bất mãn nói.

“Vậy em là cái gì?”

“Em?” Cô cong mắt, kinh diễm anh, sau đó cười ha hả nói: “Em là Tiểu Ma Quái yêu anh nhất.” Đúng, thích nhất.

Phương Lỗi không kềm chế được mà đem cô ôm vào trong ngực, như thu được chí bảo mà ôm thật chặt.

Tiểu Ma Quái của anh, Tiểu Ma Quái mắt to, anh sẽ trân trọng Tiểu Ma Quái cả đời.
Phiên ngoại: Nữ nhi
Nhìn đôi nam nữ ôm hôn chặt chẽ trên trang bìa mới nhất của tạp chí bát quái địa điểm là trước phòng khám bệnh khoa phụ sản, mặc dù là ảnh chụp, nhưng là Đường Sâm cũng nhận ra được, người đàn ông này này là của anh trai của anh, còn người phụ nữ còn lại là vợ chưa cưới của anh trai anh, nhìn bọn họ, Đường Sâm chỉ cảm thấy vô cùng may mắn.

Anh vẫn luôn nghĩ chỉ cần cô tư có thể nói chuyện yêu đương, anh trai biếи ŧɦái nhanh lên một chút tìm được lão bà sinh con, bọn họ sẽ không bao giờ quản chuyện nhà anh nữa, cùng anh giành lão bà, giành nữ nhi.

Người ta không phải nói, người phụ nữ đều không thích người đàn ông quá cưng chiều nữ nhân nhà mình, mẹ em gái đều không thể, anh trông sao trông trăng sáng, trông mong ngày trông mong đêm, rốt cuộc trông được Phương Lỗi cái biếи ŧɦái lớn nhất này tìm được người phụ nữ của mình.

Anh nghĩ, vậy từ nay Phương Lỗi cũng sẽ không tới cùng anh giành lão bà giành con gái nữa chứ? Nhưng qua một chút, Đường Sâm biết mình sai mười phần rồi.

Bởi vì Trần Hoa Nghiên vô cùng độ lượng, chẳng những cho phép Phương Lỗi tiếp tục thương yêu cưng chiều lão bà cùng con gái nhà anh, thậm chí còn giúp đỡ lão công của cô, hai ba ngày sẽ tới cùng anh giành nữ nhi!

Bởi vì Trần Hoa Nghiên dáng dấp thật giống như Tiểu Ma Quái con gái thích nhất, cho nên mỗi lần nhìn thấy Trần Hoa Nghiên, con gái Bối Bối của anh sẽ cười hì hì đòi ôm, ách, nơi này phải nói lại, Bảo Bảo con anh cũng rất thích Trần Hoa Nghiên, bởi vì tiểu tử này cũng cực kỳ tham món lợi nhỏ yêu ma quỷ quái, cùng Bối Bối một dạng, vừa thấy được Trần Hoa Nghiên sẽ lắc lắc muốn Trần Hoa Nghiên ôm.

Thật ra thì Đường Sâm thật rất muốn nói với Trần Hoa Nghiên, con gái với con trai kia của anh giống nhau như đúc, nếu như cô thật thích đứa bé như vậy, Bảo Bảo nhà anh vô điều kiện đưa cô chơi, anh tuyệt đối liền mày cũng sẽ không nhíu một cái, chỉ cần hai người vợ chồng bọn họ không cần thường thường tới giành con gái của anh.

Chỉ là anh trai anh cố ý gây khó khăn, nói bảo bảo cũng là sinh vật giống đực, anh muốn đoạn tuyệt tất cả sinh vật giống đực đến gần lão bà anh.

Đường Sâm không nhịn được “Mẹ nó” một tiếng, cái gì giống đực không giống đực, đứa bé mà thôi, có thể khiến hư cái gì? Mặc dù anh cũng không ưa thích con trai cả ngày ôm ấp lão bà anh.

Này không được vậy không được, thật may là Trần Hoa Nghiên mang thai, cho nên anh trông sao trông trăng sáng, trông mong ngày trông mong đất hi vọng Trần Hoa Nghiên sanh là nữ nhi, như vậy mười tháng sau, sự chú ý của mọi người cũng sẽ bị học sinh nữ hài tử mới phân tán một chút, con gái của anh sẽ không cần cả ngày bị người đoạt tới đoạt đi.

Chỉ là mười tháng sau, đứa bé oa oa rơi xuống đất, lại là một tiểu quỷ, Đường Sâm kinh hãi, rung động.

Thế nào lại là đứa con trai đây? Rõ ràng ở Trần Hoa Nghiên mang thai thời điểm, Phương Lỗi mở miệng một tiếng “Con gái của ta” như thế nào, rõ ràng chính là đã cho rằng đứa nhỏ trong bụng Trần Hoa Nghiên là một nữ nhi, thế nào lập tức nữ thành nam rồi hả?

Không chỉ là Đường Sâm, Phương Lỗi cũng rất khϊếp sợ.

Sau khi Trần Hoa Nghiên mang thai liền dừng lại tất cả hoạt động quảng cáo, không phải nói cô hoàn toàn buông tha không hề làm người mẫu nữa, dù sao đây thủy chung vẫn là giấc mộng của cô, nhưng có đứa bé xong, cô lại nghĩ chuyển nhiều thời gian một chút cùng đứa bé chung đυ.ng, hảo hảo cùng với đứa bé lớn lên.

Điều này làm cho Phương Lỗi thời điểm mới bắt đầu rất ghen ghét, nhớ anh cái người làm lão công này cũng không có mị lực lớn như vậy, một phôi thai mới vừa thành hình lại có thể khiến Trần Hoa Nghiên làm được tình trạng này, anh đương nhiên ghen rồi.

Nhưng nghĩ lại, nếu như cái thai này của Trần Hoa Nghiên giống như Bối Bối một cô gái đáng yêu, anh liền hoàn toàn không để ý rồi. Anh nghĩ muốn một nữ nhi rất lâu, bởi vì con gái luôn là thân thiết nhất, nhìn tiểu bảo bối Bối Bối ngoan nhiều đáng yêu nhiều nha, ngược lại, anh trai của cô Bảo Bảo cũng không được như vậy, lớn lên giống cái người cha Đường Sâm kia cá làm người ta ghét, chỉ là Phương Lỗi cũng không phải không thương Bảo Bảo, chỉ là không giống đối với Bối Bối cưng chiều như vậy.

Thế hệ trước luôn nói bụng tròn nghi ngờ chính là nữ nhi, bụng nhọn còn lại là nhi tử, nhìn lão bà anh vừa tròn vừa lớn bụng, ngay cả sóng siêu âm cũng không làm, trực tiếp đem đứa nhỏ trong bụng lão bà làm thành nữ nhi, cả ngày vây ở bên cạnh lão bà, ngày ngày không sợ người khác làm phiền hỏi lão bà, “Hôm nay con gái của anh như thế nào? Có ngoan ngoãn không?”

Hoàn toàn không muốn nghĩ qua trong bụng lão bà có thể là một tiểu quỷ. Cho nên khi con trai ra đời thì anh trợn tròn mắt, còn tưởng rằng bệnh viện ôm sai đứa bé người khác cho anh.

Nhưng sự thật thắng hùng biện, lão bà anh sanh là nhi tử.

Mọi tâm niệm của Phương Lỗi đều tan thành mây khói, đáng thương tiểu bảo bảo mới ra đời liền chịu số mạng nhất định từ nhỏ cha không thương.

Mắt thấy anh nghĩ muốn con gái thế này, Trần Hoa Nghiên cũng không nguyện ý để cho anh mất mát, cho nên liền quyết định có thêm một baby nữa.