“Anh có phải lại chơi đùa với tôi không? Muốn làm tôi sợ, hay là muốn xem tôi khóc?!” Không đúng nha! Cô rõ ràng là muốn thổ lộ với hắn, sao lại nói vậy chứ? Cô muốn nói là cô thích hắn! Xem ra thân thể nhanh hơn não, phản xạ có điều kiện khi nói ra những lời này, nhất định là như vậy, ai bảo hắn làm cô trở thành kẻ địch của con gái toàn trường chứ?
Mạnh, Tư Hiên Dật ngẩng đầu, nhìn chằm chằm cổ Hứa Thiên Ái, thật lâu sau mới hài lòng nhìn khuôn mặt Hứa Thiên Ái. Sợi tóc màu đen tán loạn trên vai hắn, áo ngủ màu lam đậm nửa lộ ra, lộ ra cơ ngực rắn chắc của hắn, giờ phút này, hắn vừa cuồng dã vừa mê người: “Đúng thì thế nào?”
Sao lại là câu trả lời này, đây không phải thứ cô muốn nghe, “Anh...” Quả nhiên là đang đùa cô, may mà ba chữ cô thích hắn còn chưa ra khỏi miệng, nếu không nhất định sẽ bị cười nhạo. Cô biết, dựa vào tướng mạo và vóc người của cô, căn bản không thể hấp dẫn hắn. Mặc dù có chút cam chịu, nhưng đây cũng là sự thật, cho dù cô không thừa nhận, cũng là sự thật đang tồn tại.
Nếu hắn đang chơi đùa với cô, như thế – “Anh đã đáp ứng sẽ không chạm vào tôi.” Hắn không thể làm chuyện gi với cô, trừ phi hắn cũng yêu cô, nếu không cô sẽ không để hắn chạm vào cô. Trong suy nghĩ của cô, chỉ có yêu nhau mới có thể kết hợp với nhau.
“Tôi hối hận.” Tư Hiên Dật bất mãn nói. Có đáp ứng hay không với hắn mà nói, không có gì khác nhau, “Chẳng lẽ em muốn cự tuyệt tôi?”
Tư Hiên Dật cúi đầu, nhẹ vỗ cái trán của Hứa Thiên Ái, nụ hôn rơi xuống mặt cô, đầu lưỡi tham lam khiêu chiến đôi môi đang đóng chặt của cô, một bàn tay trượt xuống từ cổ cô...
“Wow, Anh đừng... Đừng làm loạn, tuy tôi cực kì thích anh nhưng trước khi kết hôn, anh không thể tuỳ tiện chạm vào tôi.” Hứa Thiên Ái nhắm mắt lại oa oa kêu to.
Tay dừng lại trước ngực cô, hắn hơi hơi ngẩng đầu lên, “Em thích tôi?” Biểu tình trêu ngươi đột nhiên bị biểu tình nghiêm túc thay thế.
“Xem như tôi chưa nói qua.” Hứa Thiên Ái vội vàng phủ nhận. Cô chỉ nói là cô thích hắn, vẻ mặt hắn không cần chân thật đến thế đi, giống như người ta thiếu hắn mấy trăm vạn vậy.
“Đã nói ra, tôi không cho phép em phủ nhận.” Hắn không thích bộ dạng cô cự tuyệt cô thích hắn.
“Tôi mạn phép muốn thu hồi!” Nói là cô nói, cô đương nhiên có quyền nói hay không, hắn dựa vào cái gì mà không cho phép.
“Em dám thu hồi thì thử xem!” Tư Hiên Dật nheo mắt lại, hai tay không tự chủ nắm lấy bả vai cô. Chợt nghe thấy cô nói thích hắn, tim hắn đột nhiên rung động, khiến cho hắn giật mình. Nhưng cô lập tức nói cô muốn lấy lại, tim hắn lại bị tức giận thay thế, giống như không thể khống chế nổi cảm xúc của mình vậy, tim hắn giống như sợi dây đang đu trên cao, chợt cao chợt thấp. Đây là cảm giác kỳ lạ nhất từ khi chào đời đến nay, hắn dường như đã không còn là hắn nữa.
Đau quá, vai cô đau quá, cô thật sự không nên tới nhà hắn, bây giờ tốt rồi, vào trong tay sói. Cô nên làm cái gì bây giờ? Hình như hắn rất tức giận, giống như là muốn lột da gỡ xương cô vậy, “Vậy, không lấy lại.” Hu, tại sao cô lại yếu đuối như vậy, nhìn thấy người khác tức giận thì cô đã sợ, “Làm ơn thả lỏng chút, tôi muốn trở về phòng... Chỉ là trở về phòng... A!”
“Không được.”
“Có ý gì?” Hứa Thiên Ái run nhè nhẹ, ông trời phù hộ a, đừng là như cô nghĩ nha...
“Ý là tôi không muốn bỏ tay ra, không muốn để em về phòng.” Cô làm tâm tình hắn rối thành một nùi mà muốn chạy đi? Hắn không cho phép.
“Anh!” Áp lực trong lòng, phẫn nộ không thể hình dung được tức giận trong lòng Hứa Thiên Ái lúc này, không được, cô cũng sắp bị chọc giận đến bùng nổ, lập tức muốn nổ! Tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, đem tôn nghiêm của mình để hắn giẫm lên, đổi lấy chỉ là một câu giận chết người của hắn, hắn... Hắn thật sự là khinh người quá đáng!
“Anh rõ ràng không thích tôi, tại sao lại động tay động chân với tôi, tại sao lại không cho tôi trở về phòng?!” Hứa Thiên Ái điên cuồng hét lên với Tư Hiên Dật. Mặc kệ thế lực nhà hắn lớn bao nhiêu, mặc kệ hắn là hội trưởng hội học sinh, cho dù là Thiên Vương lão tử đến đây, cô cũng phải rống lên. Bây giờ bất cứ giá nào, cô cũng phải nổi giận!
“Em...”
“Em cái gì! Nếu không phải có anh, đi học tôi cũng không chịu một cái tát, cũng không bị người ta nhét rác vào hộc bàn, lại càng không bị người ta đánh, đây hết thảy, đều là nhờ anh, anh chắc là rất vui vẻ đi! Nhìn thấy tôi thê thảm như vậy, anh rất vui vẻ đi! Nếu tôi không gặp anh, tôi nhất định sống rất vui vẻ, đều là anh sai, đều là vì anh, vì anh!” Thật khổ sở, rõ ràng là cô hét lên với hắn, sao nước mắt lại chảy xuống, đều là hắn làm hại!
Hứa Thiên Ái tức giận bỏ hai tay Tư Hiên Dật ra, lấy cái áo choàng tắm trên người hắn ra sức lau mặt mình, cho dù là nước mắt hay nước mũi cũng đều lau lên áo choàng hắn, dù sao... Cũng coi như cho hắn một bài học, con gái không phải dễ bắt nạt.
Tư Hiên Dật ngây ngẩn cả người, hắn thực sự ngây ngẩn cả người, rất ít khi có chuyện làm cho hắn sửng sốt, nhưng bây giờ hắn thật sự ngây ngẩn cả người. Cô khóc, em gái béo khóc, trong ấn tượng của hắn, em gái béo không hề giống những người trong trường suốt ngày lấy lòng hắn, cô luôn phản kháng hắn. Mỗi một lần cô phản kháng đều mang đến cho hắn du͙© vọиɠ muốn chinh phục cô, cho dù có chinh phục được, em gái béo vẫn phản kháng hắn. Em gái béo lạc quan, nét mặt của cô vĩnh viễn cũng đều như vậy, hắn thích xem những biểu tình phong phú của cô, mà giờ khắc này, hắn lại khẳng định mình không thích nhìn cô khóc, cô không nên khóc, làm cho tim hắn co rút đau đớn, giống như không thể hít thở vậy.
“Không được khóc.” Tư Hiên Dật phiền não nói, hắn không muốn thấy nước mắt của cô.
“Dựa vào cái gì, tôi muốn khóc! Tôi chính là muốn khóc! Tôi chính là càng muốn khóc!” Dứt lời, Hứa Thiên Ái càng khóc lớn tiếng hơn, nước mắt rơi thành chuỗi xuống đất.
“Tôi nói không được khóc!” Tư Hiên Dật gầm nhẹ. Hai tay thô bạo nâng mặt Hứa Thiên Ái lên, ngón tay lau đi nước mắt trên mặt cô.
Mặt đau quá, nước mắt làm cho trước mắt cô mơ hồ như sương mù: “Anh đang làm gì, buông, tay...”
Trên môi truyền đến cảm xúc ấm áp, ngăn chặn lời Hứa Thiên Ái chưa nói hết, cũng ngăn chặn cô tự hỏi. Một nụ hôn thật thô bạo, giống như muốn phát tiết vậy, hắn nặng nề mà cắn gặm cánh môi run rẩy của cô, lấy đầu lưỡi bá đạo cạy đôi môi cô ra, không để cho cô kịp ngậm môi lại, hắn tiến thêm một bước thăm dò vào, đầu lưỡi thô bạo của hắn đoạt lấy toàn bộ môi cô.
Môi cô vừa ngọt ngào vừa mềm mại, hương thơm nồng đậm như thế, giống hệt thuốc phiện làm người ta trầm mê không thôi, dẫn dụ người ta phạm tội. Vốn chỉ muốn cho cô ngừng khóc, đồng thời phát tiết cảm xúc phiền não trong lòng, nhưng bây giờ lại không tự chủ được mà trầm mê trong đó. Hắn đã không chịu nổi mùi hương hấp dẫn của em gái béo.
Thật lâu sau, môi của hắn rời khỏi cô, cô mãnh liệt hít lấy không khí tươi mới, mặt ửng đỏ, nếu không phải tay hắn đang ôm lấy hông cô, chống đỡ thân thể của cô, cô đã sớm xụi lơ mà ngã nhào xuống đất, “Anh...”
“Không thể làm như vậy, đây là điều em muốn nói a.” Tư Hiên Dật chậm rãi tiếp lời nói.
“Nếu anh biết vậy tại sao còn làm thế?” Cô tức giận chỉ trích hắn.
“Tại sao tôi không thể làm như vậy?”
“Bởi vì chuyện này chỉ có những người yêu nhau mới làm. Anh không thích tôi, thì không cần làm những chuyện này với tôi!”
Hắn cúi đầu yên lặng nhìn cô, nhìn rất lâu, “Nếu tôi nói ‘Được’, là được rồi sao?”
Hả? Hắn nói vậy là có ý gì? Hứa Thiên Ái còn chưa tới kịp suy nghĩ, lập tức bị lại ấm áp bao trùm ở trên môi đoạt đi suy nghĩ...
– %%%※%%% –
Đã lâu không được ngủ thư thái như vậy, Hứa Thiên Ái lười biếng duỗi cái lưng mệt mỏi trên giường, ánh mắt vô ý nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường – “Trời, đã mười giờ, Tư Hiên Dật chết tiệt, ngang nhiên không kêu mình dậy, sáng nay còn có tiết a!” Hứa Thiên Ái luống cuống tay chân mặc vội quần áo, lần này cô chết chắc rồi, giáo sư dạy tiết học sáng nay nổi tiếng là nghiêm khắc, mỗi khóa đều phải chỉ đích danh, nếu vắng mặt, khẳng định thi cuối kỳ có 8 phần thất bại, trời, cô cũng không muốn năm sau phải học lại môn này a.