Tận Thế Tiêu Hồn Động

Chương 10: Cường độ kinh người (H)

Editor: Dĩm

Hành động của Sở Du Ninh làm tang thi rất bất mãn, hắn tức giận gầm nhẹ một tiếng, tiếng gào rống của tang thi giống như dã thú, Sở Du Ninh nghe thấy trong lòng cảm thấy căng thẳng, cô vội vàng trấn an hắn bằng cách cầm cái côn ŧᏂịŧ lạnh như băng kia, thuận thế đưa tiểu huyệt của mình cạ lên côn ŧɦịŧ. Tiểu huyệt vừa đυ.ng vào côn ŧᏂịŧ thì cơ thể Sở Du Ninh đột nhiên run rẩy.

Sở Du Ninh mới chỉ từng hưởng qua côn ŧᏂịŧ của Cao Dương, bởi vì hắn là dị năng giả hệ hỏa cho nên côn ŧɦịŧ của hắn như một cái gậy sắt nóng bỏng, mà côn ŧᏂịŧ của tang thi lại quá lạnh, vừa lạnh vừa cứng lại còn mang theo xúc cảm da thịt tê dại cứng đờ, nghĩ đến việc chuẩn bị phải nhét thứ này vào tiểu huyệt của mình Sở Du Ninh lại chần chừ lần nữa.

Cô lấy hết can đảm cũng không thể ngồi xuống cái côn ŧᏂịŧ này, thôi, dù sao tang thi cũng không hiểu chuyện, cùng lắm thì dùng tay sục cho hắn bắn ra! Nghĩ như vậy Sở Du Ninh nâng mông lên, để tiểu huyệt rời khỏi côn ŧɦịŧ của tang thi, nhưng mà tang thi đột nhiên bắt được eo của cô, dùng sức chọc vào tiểu huyệt của cô.

Bởi vì quá mức mẫn cảm nên cô đã ướt đẫm từ lâu, lại bởi vì xem nhẹ sự hiểu biết của tang thi ở cái phương diện này nên dẫn đến việc cô quá thiếu cảnh giác, lần này đã để cho hắn cắm một phát thẳng tới tận đáy huyệt của mình.

"A!" Sở Du Ninh kêu lên sợ hãi, dị vật đột nhiên tiến vào khiến cô gần như quên mất việc phải hít thở, thậm chí cô có cảm giác trái tim cũng như ngừng đập. Tang thi không hiểu cái gì được gọi là thương hương tiếc ngọc, lúc này trong lòng và trong mắt của hắn chỉ còn lại bản năng. Hắn nắm chặt lấy eo của Sở Du Ninh rồi bất ngờ đâm chọc.

Tiểu huyệt của Sở Du Ninh vừa mềm vừa ấm, lúc tang thi cắm vào nó theo bản năng mà hút chặt, côn ŧɦịŧ của hắn quá dài, mỗi một lần đâm vào đều tới tận miệng tử ©υиɠ của cô, vì để không bị cắm vào Sở Du Ninh vội vàng bảo vệ cửa tử ©υиɠ.

Mất đi mục tiêu tấn công ban đầu khiến cho tang thi rất tức giận, hắn nghiêng người đè Sở Du Ninh ở dưới thân, không cần thầy dạy cũng hiểu mở chân cô ra rồi hung hăng đâm vào, mỗi một cái đâm đều rất tàn nhẫn, cái sau còn sâu hơn cả cái trước.

Vốn dĩ còn đang chống cự nhưng cuối cùng Sở Du Ninh cũng không thể chống đỡ được những kɧoáı ©ảʍ che trời lấp đất kia, cảm giác tồn tại của côn ŧᏂịŧ lạnh băng cứng đờ quá mạnh, tưởng tượng đến việc mình lại bị một con tang thi làm tới mức sướиɠ liên tục làm Sở Du Ninh cảm thấy hỏng mất, cô nhắm mắt lại, ngay sau đó tiếng rêи ɾỉ vụn vỡ bật ra từ bên môi.

Nghe thấy âm thanh của cô tang thi hơi sững một chút, sau đó hắn giống như phát hiện ra một chuyện gì đó rất mới lạ càng thêm điên cuồng động đậy cái mông. Thậm chí vì tốc độ quá nhanh mà cảm giác giống như chỉ là một đường, Sở Du Ninh vì quá mẫn cảm nên cuối cùng cô bất chấp có phải tang thi hay không phải tang thi, hoàn toàn để cho du͙ƈ vọиɠ khống chế.

"Huhu..... Không được, quá sướиɠ, tôi chịu không nổi..." Thịt trong huyệt nhỏ không chịu khống chế của cô mà mấp máy liên tục, hút chặt lấy côn ŧᏂịŧ của tang thi, cảm nhận được kích cỡ của nó, độ dày, cảm nhận được gân xanh cứng đờ trên côn ŧᏂịŧ và nhiệt độ của người chết. Tất cả những điều này đã làm phóng đại các giác quan của Sở Du Ninh, khiến cho kɦoáı ƈảʍ càng lúc càng mãnh liệt cho đến đỉnh điểm.

"A....." Cơ thể Sở Du Ninh đột nhiên căng thẳng, tiểu huyệt co bóp dữ dội, kɧoáı ©ảʍ chấn động giống như vượt qua cả sinh tử lan tràn ra toàn thân. Cô lại đạt cao trào.

"Rống!" Tang thi bị Sở Du Ninh kẹp sướиɠ không chịu được, hắn không thể nói chuyện giống như cô nên chỉ có thể dùng tiếng gào để phát tiết kɧoáı ©ảʍ trong thân thể. Nhưng..... Hắn cũng chưa có bắn. Không đợi Sở Du Ninh hoàn hồn thì một vòng thảo phạt mới lại bắt đầu, cứ như vậy Sở Du Ninh bị tang thi đưa lêи đỉиɦ hết lần này đến lần khác, thậm chí cô còn cao trào rất nhiều lần nhưng mà tang thi vẫn không chịu bắn cũng không chịu ngừng lại.

Sở Du Ninh chưa bao giờ gặp phải cường độ làʍ t̠ìиɦ kinh người như vậy, lúc Cao Dương ở trong trạng thái tốt nhất cũng chỉ là một buổi tối mà thôi. Còn tang thi rốt cuộc làm cô bao lâu Sở Du Ninh đã không thể đếm nổi nữa, cô bị hắn làm tới mức hôn mê rất nhiều lần. Lần cuối cùng ngất đi cô thậm chí còn nghĩ rằng có phải tang thi không có tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho nên mới luôn làm không ngừng như vậy?

Cho đến tang thi gào lên thì một chất lỏng lạnh băng bắn vào trong cơ thể của cô, Sở Du Ninh đang hôn mê lập tức bừng tỉnh. Hắn bắn rồi.......