Tận Thế Tiêu Hồn Động

Chương 9: Bản năng đàn ông (H)

Editor: Dĩm

Tất cả là như vậy, Sở Du Ninh cho dù ngây thơ cũng sẽ không cảm thấy tang thi này đang thăm dò thứ không biết, cô cũng không rảnh lo điều gì quay người phải chạy, còn không chờ cô đứng lên đã truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, ngay sau đó cơ thể của cô không ngừng khống chế chính mình.

Tang thi đối với Sở Du Ninh giãy giụa rất bất mãn, nhưng so sánh với việc trừng phạt hắn còn có chuyện càng quan trọng phải làm. Tầm mắt hắn trượt xuống rơi trên huyệt nhỏ của cô, vì thỏa mãn nhu cầu của Cao Dương cô vẫn luôn bảo dưỡng huyệt nhỏ của mình, trên huyệt nhỏ bóng loáng non mịn không có một cọng lông, phình phình trướng trướng giống như một cái màn thầu nhỏ. Đương nhiên, cũng không phải ngay từ đầu cô đã như vậy, đây đều là cô dùng dị năng để cải tạo.

Tang thi vươn tay nhẹ nhàng chọc chọc lên âʍ ɦộ của cô, nghĩ đến huyệt nhỏ của chính mình đang bị một tang thi cao cấp nhìn chằm chằm, liền phun ra một chút dâʍ ŧᏂủy̠.

Tang thi hơi hơi sửng sốt, ở chỗ sâu trong ngón tay sờ soạng một chút, ngón tay tái nhợt bọc lên một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ ẩm ướt trơn trượt đặt ở trước mũi ngửi ngửi. Tuy rằng tang thi sẽ không nói, nhưng mũi cùng lỗ tai đặc biệt tốt, một mùi hương ngòn ngọt nhàn nhạt truyền đến, gợi lên một trận xao động lạ, hắn bỗng nhiên đem ngón tay nhét vào trong miệng liếʍ liếʍ, hương vị ngọt ngào làm linh hồn hắn chấn động. Ngay sau đó tầm mắt của hắn lại lần nữa rơi xuống trên huyệt nhỏ của cô.

Sở Du Ninh muốn điên rồi, hắn muốn làm gì? Nàng cũng không phải muốn vì Cao Dương mà thủ tiết, dù việc đó với cô là người đàn ông đầu tiên, cũng là một người đàn ông duy nhất cho tới bây giờ. Nhưng mà….. Thứ trước mặt này là tang thi mà, dịch thể của hắn có thể khiến cho cô nhiễm virus hay không? Mặc kệ cô sợ hãi như thế nào tang thi vẫn vùi đầu vào giữa hai chân của cô như cũ.

Một cảm xúc lạnh băng cứng đờ đột nhiên chạm ở trên huyệt nhỏ của cô, Sở Du Ninh bị cảm xúc quỷ dị kia dọa run run một chút, ngay sau đó tang thi dường như ăn được một thứ gì đó giống như đồ ăn ngon, vừa liếʍ láp vừa nuốt vào.

Nội tâm cô sợ hãi hơn nữa là kɧoáı ©ảʍ ở huyệt nhỏ, Sở Du Ninh cảm giác da đầu của chính mình tê dại, kɧoáı ©ảʍ chấn động mãnh liệt từ xương cốt dâng lên lấy tốc độ rùa bò chậm rãi bay lên truyền tống thẳng đến đại não, đột nhiên Sở Du Ninh run run một chút, cô cao trào… vậy mà cô bị một tang thi liếʍ cho cao trào…

Nếu đã như thế, Sở Du Ninh trực tiếp bất chấp tất cả, dự tính dù muốn chết cũng phải đáng làm một con quỷ phong lưu "Anh… buông tôi ra, tôi giúp… anh!" Cô thở hổn hển nói.

Không nghĩ tới vậy mà tang thi nghe hiểu, cô lấy lại được quyền khống chế cơ thể. Sở Du Ninh đứng dậy trực tiếp đẩy ngã tang thi, cởϊ qυầи hắn một phen, cô thật sự rất tò mò cái kia của tang thi có còn phản ứng hay không.

Làm Sở Du Ninh ngoài ý muốn chính là, cây gậy thịt của tang thi thật sự là thẳng tắp dựng đứng ở nơi đó, thứ kia rất lớn, so với Cao Dương còn lớn hơn một vòng, theo bản năng Sở Du Ninh nắm lấy, không khỏi bị đông lạnh làm run run, không phải so sánh thứ này còn lạnh hơn so với băng, mà là…. Hình dung như thế nào đây… lạnh giống như là người chết, cảm xúc lạnh lẽo cứng đờ làm trong lòng người ta không khỏi sợ hãi, lạnh này là lạnh đến trong lòng, lạnh đến vỏ của đại não….

Bị Sở Du Ninh nắm lấy cây gậy thịt vậy mà tang thi lại dồn dập thở dốc một tiếng, hắn không biết chính mình bị làm sao vậy, chỉ là khó nhịn được mà di chuyển qua lại, động tác vừa nãy dường như mở ra cửa lớn của thế giới mới, vậy mà hắn không có thầy dạy cũng hiểu thọc vào rút ra.

Sở Du Ninh có chút không biết nói gì, hoá ra mặc dù biến thành tang thi cũng vẫn còn bản năng đàn ông.

Tang thi đâm càng ngày càng dùng sức, đung đưa đâm đến cánh tay cô, Sở Du Ninh vội vàng buông lỏng tay ra.