Edit: Dĩm
"Vậy thì làm sao bây giờ? Coi như không có chuyện gì xảy ra sao?" Lôi Dịch nhướng mày hỏi, tay lại lưu luyến ở trước ngực cô.
"Anh...... Trước đây không phải cũng tính như vậy sao." Sở Du Ninh nhẹ nhàng quyến rũ phản bác nói, ngực bị Lôi Dịch chơi đùa càng ngày càng mẫn cảm, hận không thể bảo hắn dùng sức xoa xoa.
Lôi Dịch ngẩng đầu lên từ cặρ √υ' trắng muốt kia, hôn một cái thật sâu với cô, côn ŧᏂịŧ cũng khó nhịn trên đỉnh huyệt nhỏ của cô "Tức giận à?"
"Không..... Không có!" Sở Du Ninh vội vàng phản bác, sợ Lôi Dịch hiểu lầm cái gì.
Lôi Dịch không tiếp tục đề tài này nữa "Nếu không phải nơi này không tiện, nói như nào anh cũng phải liếʍ cho em!" Nói xong anh còn chạm vào đỉnh tiểu huyệt của cô hai lần thể hiện cho cô thấy cái anh đang nói đến là cái gì.
Lôi Dịch cảm giác được toàn thân Sở Du Ninh đều lộ ra vẻ kháng cự, nhưng tiểu huyệt lại cố tình không nghe lời giống như đang hút một chút một chút qυყ đầυ của hắn, dường như gấp đến mức không chờ nổi muốn mời hắn hung hăng đi vào. Nhưng Lôi Dịch không sốt ruột, hắn thong thả đẩy mạnh, một tấc lại một tấc, phảng phất như một thợ săn kiên nhẫn ép buộc con mồi phải đối mặt với hiện thực.
Nguyên nhân chính vì tốc độ của anh không nhanh, nên mới khiến cho côn ŧᏂịŧ cứng rắn kia có cảm giác tồn tại càng mạnh, tiểu huyệt của Sở Du Ninh không khỏi run lên, như sợ hãi, như xấu hổ, nhưng lại giống như có chút vội vàng không chờ nổi đón ý nói hùa......
"A..... Thật chặt......" So sánh với tiểu huyệt của Triệu Tiêm Tiêm thì nơi này chặt giống như thiên đường. Không chỉ chặt, nó còn giống như một sinh vật sống vô cùng linh hoạt, lúc côn ŧᏂịŧ của hắn xâm phạm giống như trốn đi, như đang giãy giụa, nhưng bất kể nó giãy giụa như thế nào, đều chạy không thoát khỏi khống chế của anh.
Lôi Dịch từng chút từng chút đem côn ŧᏂịŧ thọc vào chỗ sâu nhất, cho đến khi nó ép chặt vào miệng khẩu cung của cô. "Ha....." Lôi Dịch thỏa mãn thở dài, hắn nhớ cái cảm giác này đã lâu.
Lôi Dịch cũng không cử động, mà đè cả cơ thể trên người Sở Du Ninh, mạnh mẽ mà hữu lực hai tay gắt gao ôm cô vào trong ngực.
Lúc đầu Sở Du Ninh còn phòng bị nhưng thấy hắn chậm chạp bất động không khỏi nghi ngờ ngẩng đầu nhìn về phía hắn, mà Lôi Dịch hơi ngửa đầu, nhắm mắt lại lẳng lặng hưởng thụ bên trong tiểu huyệt của Sở Du Ninh co thắt.
Ánh mắt của Sở Du Ninh chợt lóe, theo lý thuyết Lôi Dịch nhịn lâu như vậy hẳn là sẽ khó nhịn nổi mới đúng, nhưng mà hắn không như thế...... Chẳng lẽ là đã cảm thấy thoả mãn ở chỗ Triệu Tiêm Tiêm cho nên mới không sốt ruột chơi cô sao? Không! Không đúng! Nếu như hắn thật sự không vội vàng, vậy thì khẳng định sẽ không trực tiếp đối nghịch với Lý Nhiên, rốt cuộc thì Lý Nhiên rất có giá trị lợi dụng đối với hắn, nếu vậy......
Trong mắt Sở Du Ninh hiện lên ý cười, đó chính là cảm giác hắn càng quyến luyến gắn bó với cô và ôm cô thật chặt, điều này đúng là một điều đáng mừng.
Sở Du Ninh suy nghĩ cẩn thận về sự khác thường của Lôi Dịch sau đó có thể tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch. Tiểu huyệt của cô chậm rãi mấp máy, giống như mát xa côn ŧᏂịŧ của Lôi Dịch bóp lên bóp xuống, thoải mái khiến Lôi Dịch nhịn không được thở dốc nặng nề. Hắn đột nhiên rút côn ŧᏂịŧ ra rồi lại hung hăng cắm vào, ý là muốn cảnh cáo tiểu huyệt của cô an phận một chút, nhưng mà...... Lần này thọc vào một phát thì không thể vãn hồi.
Đột nhiên Lôi Dịch ôm chặt Sở Du Ninh, một hồi điên cuồng cắm vào mạnh mẽ làm, làm Sở Du Ninh thở đều không ra hơi.
"Đội trưởng...... Đội trưởng anh chậm một chút....." Sở Du Ninh nhịn không được yêu kiều rêи ɾỉ, nhưng đổi lại chính là càng thêm kịch liệt cắm vào.
"Làm chết em, làm chết em! Ai bảo em hút anh, ai bảo em kẹp anh, nói, còn dám nữa hay không! Còn dám không!"
Lôi Dịch càng làm càng tàn nhẫn giống như muốn so đo sự hăng hái với tiểu huyệt của cô, nhất định phải làm nó xin tha thứ! Làm Sở Du Ninh liên tục xin tha.
"Không dám, không dám! Đội trưởng em không dám!"