Ký Túc Xá Của Tôi

Chương 8

Chương 8
Xin lưu ý với các bạn đọc là từ chap này là mình sẽ dùng từ 18+ nhiều hơn các chap trước và có thể là những chap sau này mình cũng sẽ tiếp tục như thế nên các bạn nào không thích thì cứ bấm lướt qua chuyện của mình nhé. Cảm ơn các bạn nhiều!!!

Hôm ấy là Giáng Sinh,cũng là ngày mà con Thư nó chuẩn bị tỏ tình với thằng Mon. Nó cùng Đăng,bạn thân nó, lập kế hoạch rủ thằng Mon đi ăn. Mon nó vẫn không biết gì mà vẫn đi ăn bình thường. Tới lúc đó thì bồi bàn xuất hiện và đưa cho Mon chiếc nhẫn bạc. Mon lúc đó khá bất ngờ nhưng nó đã bình tĩnh rồi thẳng thừng từ chối khiến cho Thư rưng rưng nước mắt hỏi:

-Tại sao anh không chấp nhận tình cảm của em ?? Em yêu anh thật lòng mà !!!

-Anh xin lỗi...-Nó ngập ngừng rồi tiếp-Anh thật lòng chỉ coi em như em gái thôi... Anh xin lỗi...

Nó vừa nói xong thì con Thư ôm mặt khóc chạy ra ngoài rồi cùng Đăng trở về công ty ba nó.Nó bị shock khá nặng,phải nhờ Đăng an ủi nó hàng ngày rồi nó mới vượt qua cơn sock ấy...

.

.

.

.

Cả tháng đó,Thư không qua chỗ ký túc xá nữa,cũng dễ hiểu thôi,nó đã bị Mon làm tổn thương quá nhiều rồi. Ngày ngày được Đăng quan tâm lo lắng thì nó đã yêu Đăng,nhưng điều nó bất ngờ là Đăng đã yêu nó từ rất lâu mà không nói...1 hôm Thư nó nói với Đăng:

- Anh à! Em muốn thằng Mon đó phải chịu lại nhiều lần mà nó đã làm với em...

-Được rồi! Em cứ đợi tin anh! Anh sẽ khiến nó nhục nhã trong đau đớn....

.

.

.

.

.

.

Hôm ấy học xong lớp trên trường thì cả bọn nó còn có lớp ở chiều. Khoảng 16:30 thì lớp nó cũng xong. Phú ở lại trường để chơi bóng,nó rủ thằng Mon ở lại,Mon nó đồng ý ngay vì nó cũng mê thể thao.

.

Chơi được khoảng 10" thì Phú rủ Mon vào chơi cùng vì nó thấy Mon ngồi bơ vơ 1 mình. Mon nó cũng từ chối vì ngại và vì nó thấy nó quá lùn so với mấy đứa chơi bóng -.-

Nhưng do thấy đồng đội của nó mời nhiệt tình quá nên Mon nó cũng đồng ý. Do sức nó cũng yếu mà phải chạy qua chạy lại khắp sân nên chỉ 10" sau thì nó thấm mệt. Nó thở không ra hơi mà vẫn cố gắng chơi tiếp...

Độ thêm 10" sau thì nó đã quá mệt mà chỉ biết đi lại chỗ cặp của nó và ngồi thở hồng hộc. Thằng Phú chơi thêm 30" nữa thì nó cùng với thằng Mon đi về. Thằng Mon giờ đây cả người nó nóng bừng, đi không nổi mà phải nhờ thằng Phú dìu ra xe...

.

.

.

.

-Mày làm gì vậy Phú ??? Đã biết nó không chơi được rồi mà còn cố rủ để giờ nó ốm liệt giường rồi này!!!-Tiếng thằng Khải la thằng Phú.

Phú nó xoa đầu rồi rối rít xin lỗi Mon. Thằng Mon lúc này thì đã nằm trên giường, cả người nó nóng bừng. Bỗng nó nói:

-Khải,...tắm giùm tớ đi ! Tớ mệt quá...-Tiếng Mon rêи ɾỉ năn nỉ thằng Khải.

-Không được!! Tớ mà tắm cho cậu rồi thì ai làm đồ ăn tối đây! -Khải ngại ngùng đáp-Mà cậu như thế mà tắm nữa thì bệnh nặng hơn đó.

-Nhưng...không tắm tớ...

-Rồi rồi, hay để Phú tắm cho cậu nhe !

-Ừ,được đó,được đó!-Phú nó hình như thích thú lắm hay sao ấy mà cứ reo lên.

-Huy tắm tớ được không... Phú bự quá.. tớ sợ cậu ấy chà mạnh...-Mon lại rêи ɾỉ ỉ ôi.

-Không.-Vẫn cứ thái dộ dửng dưng của Huy.

-Để tao tắm cho mày cho, lo gì ! Tao sẽ nhẹ nhàng mà...

Nói đoạn,Phú bế nó vào nhà tắm rồi nhẹ nhàng đặt nó vào bồn.Nó cứ nhắm nghiền mắt vì quá mệt,Phú nó từ từ cởϊ áσ thun của nó rồi tiếp tục tới cái quần... rồi cái qυầи ɭóŧ....Phú nó tiếp tục cởi ra và nó thấy "cậu bé" của Mon đỏ,yểu xìu,đầu khấc thì hồng hào. Lúc này thì Phú nó cho nước vào bồn rồi lấy tay đầy xà phòng chà lên người thằng Mon. Nó chà từng chỗ rất kĩ nhưng mà có 1 chỗ nó chà kĩ nhất và không đâu khác chính là "cậu bé" của Mon...

Nó cầm tay đầy xà phòng rồi sục lên sục xuống ©ôи ŧɧịt̠ thằng Mon. Mon nó ngạc nhiên định la lên nhưng không đủ sức mà chỉ phát ra những tiếng rêи ɾỉ:

-Phú... cậu làm gì vậy?... dừng tay lại.. nó..khó chịu quá...-Mon ngập ngừng nói.

-Bộ từ đó tới giờ mày chưa thủ da^ʍ bao giờ hả?-Phú cười,1 nụ cười mỉa mai.

-Không...tớ không biết...

-Vậy để tao dạy mày cho !!!

Nói rồi nó lấy tay và sục ©ôи ŧɧịt̠ cho thằng Mon liên hồi. Mon nó không còn đủ sức chống cự mà chỉ van xin thằng Phú dừng tay:

-Phú.. đừng,... dừng lại... nó khó chịu quá... tớ đau...

Mon nó rêи ɾỉ van xin mà điều đó thì hình như phản tác dụng với thằng Phú Nó không những dừng lại mà còn sục mạnh bạo hơn nữa. Nó nói:

-Rồi mày sẽ thấy sướиɠ ngay thôi,Mon ạ !

Độ khoảng 5" sau nữa thì 1 dòng tinh trắng đυ.c bắn ra từ Mon,bắn ngay cả lên mặt thằng Phú. Phú nó lấy lưỡi liếʍ rồi nhìn thằng Mon với dáng vẻ đáng thương. Mon lúc này thì thở hồng hộc,nó lấy cánh tay che lên mắt lại rồi thở tiếp.

-Mày sẽ gặp nhiều trường hợp này nữa nên khôn hồn thì đừng có nói còn nếu không thì mày sẽ lãnh đủ hậu quả do tao tạo ra đó con ạ!-Phú nói,giọng nó trầm xuống. Phú nói như vậy để cảnh báo Mon vì nó sợ thằng Khải không để yên cho nó vì nó biết tính thằng Khải hay lo cho thằng Mon mà lo theo kiểu bạn bè nên nó sợ thằng Khải.

Nói rồi, nó bỏ đi để lại thằng Mon trong bồn tắm toàn tϊиɧ ŧяùиɠ của chính nó...

Nó bắt đầu tự tắm trong nước mắt rồi bước ra ngoài. Người nó còn không những đỡ mà còn đỏ hơn lúc trước...

Nó bước ra ngoài rồi ngồi vào bàn ăn.

-Cậu tắm lâu thế ? Phú nói cậu không chịu nó tắm cho nên cậu cứ đuổi nó ra ngoài !

Mon nở 1 nụ cười ngượng ngạo rồi nói:

-Ừm...-Nó bắt gặp cái liếc của thằng Phú.

Tối đó,nó ngủ sớm...

Nhưng đang trong cơn mơ màng thì nó thấy có 1 bàn tay chạm vào ngực nó.

-Thôi rồi ! Là Phú nữa!

Và đúng như vậy. Phú nó buông những lời thì thầm vào tai thằng Mon:

-Tối rồi mà mày chưa ngủ à ? Chờ ai "lấp đầy" mày hả?

-Umm...umm-Miệng thằng Mon bị bụm lại.

Nói rồi,thằng Phú chọc thẳng ngón giữa của nó vào hậu môn của thằng Mon.Mon lúc đầu rêи ɾỉ đau đớn. Rồi Phú lại thọc ra thọc vào thêm chục lần khiến thằng Mon rêи ɾỉ nhưng không biết sao lần này thằng Mon lại thấy sướиɠ. Trong cơn đê mê, nó cứ muốn Phú tiếp tục vì giờ nó đã gần tới "đỉnh điểm" ...

.

.

Khi ấy thì nó đã "sướиɠ tới nóc". Phú nó chờ có thế thì nó chọc mạnh 1 lần nữa khiến cho trong hậu môn nó chảy nước nhờn. Phú thì có vẻ như đã thoả mãn mà quay về giường ngủ tiếp. Còn lại Mon nằm trên giường thở hồng hộc, lỗ hậu môn của nó mở toanh và nước nhờn của nó chảy đầy giường....