Chương 7
LƯU Ý : Trong truyện có những chi tiết liên quan đến trường đại học kiến trúc mà mình thì cũng không biết nhiều lắm nên mình sẽ chỉ nói sơ qua về các buổi học và đề cập 1 xíu về môn vật lý nên có gì sai thì các bạn cứ comment thẳng vào tập luôn nhé. Mong các bạn hiểu cho (T.T)Hôm sau, Mon nó tỉnh dậy lúc 5:00 sáng và bắt đầu vệ sinh cá nhân, xong nó đi nấu ăn cho mấy đứa kia. Nó cầu mong cho được gặp Băng càng nhanh càng tốt vì nó muốn kể cho Băng sự việc đã xảy ra với nó ngày hôm qua...
Cả 3 đứa kia cũng đã bắt đầu dậy và vệ sinh,ăn sáng, xách cặp và đi ra đứng chờ xe buýt. Mon cũng đi nhanh với tụi nó, nó cứ đi kè kè bên Phú do thằng Phú cao to nên nó nghĩ rằng Phú có thể bảo vệ cho nó. Thằng Phú thấy thế thì cũng khoác vai nó rồi cùng ra xe buýt. Giờ này đã là 6:20 nên xe buýt cũng hơi đông.
-Dân Sài Gòn đi làm sớm thế ta ! -Nó vừa nghĩ vừa nhanh nhẹn tìm 1 chỗ ngồi.
Nó ngồi ghế cuối cùng với thằng Phú và Khải. Lúc này nó đã buồn ngủ mà 7:30 mới bắt đầu học nên nó quyết định chợp mắt 1 chút. Khải hình như nhận thấy được nét buồn ngủ trên mặt nó,Khải nói:
-Cậu cứ gối đầu lên vai tớ rồi ngủ cũng được !
-Vậy à ! Cảm ơn cậu nhé !-Nói xong thì nó tựa vai thằng Khải ngủ ngon lành.
Do thằng Khải cũng cao lớn nên vai nó rộng lắm,Mon ngồi tựa vai nó mà cảm giác đã lắm.Nó nằm khoảng 10" thì ngủ say,do nó ngủ say nên nó tựa vai một lúc rồi nó chuyển xuống đùi thằng Khải rồi cứ thế mà ngủ,nó còn ôm chặt đùi thằng Khải như gối ôm của nó nữa chứ!
Lúc này thì thằng Khải đã "cứng",nó cố lấy cặp che lại không cho ai thấy. Nó càng lấy cặp che lại bao nhiêu thì thằng Mon càng lấy tay đẩy ra bấy nhiêu và cứ mỗi lần như thế thì Mon càng ôm chặt đùi thằng Khải hơn :))
.
.
.
20",30" trôi qua. Cuối cùng tụi nó cũng tới trường. Nó ngáp ngắn ngáp dài bước xuống xe với thằng Khải. Nó thấy thằng Khải đeo balo đằng trước mà đi cứ khép nép ghê lắm. Nó cũng tò mò mà không hỏi (làm người ta "cứng" đã rồi mà không hiểu chuyện gì xảy ra nữa à :))
Lúc này thì nó đã tới lớp, nó chuyển lên chỗ Băng ngồi để dễ nói chuyện. Khi Băng tới thì 2 đứa cùng cười. Ngồi nói chuyện khoảng 10" thì thầy Hùng vào,làm nó quên bén luôn cái chuyện mà nó định kể với Băng.
.
.
.
.
.
Những giờ học nhàm chán đã trôi qua. Bây giờ là lúc Mon và tụi bạn về phòng ký túc xá.
-Hôm nay các cậu ăn gì để Mon nấu cho !
-Ăn mì Ý sốt bò bằm đi.-Phú nói.
-Cũng được.À mà Mon biết nấu không đó ?-Khải hỏi.
-Cái này dễ mà, dễ hơn nấu cơm nhiều !
- À,hôm nay có em gái tao nên nấu thêm 1 phần nữa nha Mon.-Huy nói.
-Ok.
Thế là 3 đứa quay về phòng trước. Mon thì rủ Băng nó đi siêu thị để mua nguyên liệu,vừa đi vừa nói chuyện rôm rả. Lúc này đã là 11:40,nó cùng Băng lên nhà sách để mua 1 vài thứ.Băng thì mua sách về hoàng đạo,Mon thì mua vài cuốn dạy nấu ăn. Lúc chuẩn bị tính tiền thì nó kéo Băng ra quầy móc khóa nói:
-Băng,thấy cái móc khoá này hợp với cặp tớ không ?-Vừa nói vừa chỉ tay về phía móc khoá có chữ }{ màu xanh biển bằng đá.
-Uầy,cậu lại thế nữa à? Cậu có bao nhiêu đồ về Song Ngư rồi mà vẫn chưa vừa lòng à ?-Băng trêu.
-Móc khoá mới có 3 cái thôi chứ mấy đâu mà nhiều !!
-Tuỳ cậu.
Nói rồi,nó lấy cái móc khoá rồi cùng Băng tính tiền.
.
.
.
Vừa về tới phòng ký túc xá thì đã nghe tiếng thằng Huy cáu:
-Mon à ! Mày định bỏ đói tụi tao hả ???-Vừa nói nó vừa bấm liên hồi vào điện thoại.
-Xin lỗi,xin lỗi, tớ làm ngay đây!-Mon chạy tới lấy tạp dề rồi bắt đầu làm.
-Khải, mày bắn ngu quá ! Làm tao chết rồi này !!!-Nó cáu với thằng Khải.
-Ai biết đâu, nó ở trên dùng sks tỉa xuống mà còn dùng nòng giảm thanh nữa thì đố ai biết đường nào mà lần!
-Tụi mày im coi, còn có tao mà ! Phen này tao sẽ Sống Dai Thành Huyền Thoại cho mày coi. -Tiếng thằng Huy bình tĩnh nói.
-Team trông chờ mày đấy Huy à !
Tụi nó vừa chơi Free Fire vừa bình luận sôi nổi khiến cho Mon chú ý.
-Các cậu chơi Free Fire sao không rủ tớ !
-Tao nghĩ mày bắn ngu nên thôi không rủ.-Huy chê.
-Đúng đó,mày bắn chắc gà lắm.-Tiếng Phú hùa theo.
-Thôi ăn xong rồi chơi với tụi mình này!-Khải an ủi.
-Ok.
Vừa nói nó vừa làm mì Ý sốt bò bằm theo ý tụi nó. Lúc ấy thì con Thư nó vừa tới:
-Chào các anh !!
-Chào em !-Mon nói.
-Anh hai có dặn anh Mon làm thêm phần cho em không đấy ??
-Có mà!-Tiếng thằng Huy nói.
-Có,anh có làm ! Em ra ngồi bàn chơi đi,anh làm gần xong rồi !!
-Dạ!-Thư nó ngoan ngoãn làm theo.
Chừng 5" sau thì Mon nó gọi mọi người ăn trưa,nhưng cả ba đứa đều xua tay nói:
-Tụi tao đang bắn rồi, mày với Thư ăn trước đi!-Thằng Phú nói.
-Vậy thôi, anh với em ăn trước nha Thư!
-Dạ,anh!
Nói rồi 2 đứa ngồi vừa ăn vừa nói chuyện về nhau. Con Thư nói thì nói nhưng nó luôn chăm chú lắng nghe Mon nói, như từng lời Mon nói ra đều khiến cho Thư thích Mon ngày càng nhiều hơn.
-Uầy, tiếc ghê ! Được top 2 à !-Huy nói với vẻ nuối tiếc.
-Tại Phú đó!! Cứu không lo cứu mà lo loot đồ không à !-Tiếng thằng Khải trách móc.
-Nó dùng AWM bắn headshot tao khi tao định cứu mày đó thôi !-Phú phản biện
-Tụi mày đừng cãi nữa.Ra ăn đi kìa,mì nguội hết rồi kìa.-Tiếng Huy nói.
Mấy đứa nó ăn xong thì tụi nó lên giường và chơi tiếp. Nó rủ thằng Mon chơi cùng,Mon nó đồng ý ngay...
.
.
.
.
.
Sau khi chơi xong thì tụi nó ngủ tới 16:00 chiều. Lúc đó thì Phú nó lên trường,nói với mấy đứa còn lại là đăng ký tham gia CLB bóng rổ.Tụi còn lại thì cùng Thư đi dạo phố.
.
.
.
.
Tối đó khi ăn cơm xong thì tụi nó cùng làm bài tập mà thầy Hùng cho....
Những ngày tiếp sau đó thì vẫn nhàm chán như hôm nay nhưng có 1 chuyện tiếp tục xảy ra với Mon..............