Ký Túc Xá Của Tôi

Chương 5

Chương 5
*Lưu ý: do mình không biết dùng từ để diễn tả nhập học đại học thế nào nên mình ghi đại nhé ! Mong mọi người thông cảm T.T

Hôm ấy là ngày nhập học nên Mon nó dậy từ rất sớm để làm đồ ăn, tụi thằng Phú,Khải,Huy cũng dậy sớm theo nó. Khoảng 6:00 sáng là tụi nó đã ăn xong, thằng Phú nó ăn xong trước nên nó thay đồ rồi cầm balo xuống bắt 1 chiếc grabcar,thằng Khải và thằng Huy xuống cùng lượt. Chỉ còn Mon trong phòng một mình, nó vơ vội mấy cuốn vở rồi đến cái hộp bút,nó cũng không quên lấy cái điện thoại và cái sạc dự phòng rồi nó chạy như bay ra thang máy. Tính Mon trước giờ sợ bị trễ giờ nên nó cũng hay nhạy cảm với thời gian,thường 7:00 học thì 6:00 mọi người đã thấy nó ra khỏi nhà.Lần vào đại học này cũng không ngoại lệ,8:00 là mới bắt đầu vào trường mà nó cũng hối tụi kia bằng được là 6:00 phải ăn sáng xong,nhưng đối với tụi kia thì dậy sớm dường như không là vấn đề tại vì tụi nó hay dậy sớm để tập thể dục nên dường như không đứa nào kêu ca cả.

-Lẹ đi Mon à ! Chính mày hối tụi tao dậy sớm mà chính mày mới là người xuống sau đó !!! -Huy kêu ca.

-Xin lỗi,xin lỗi mà !!!-Mon nó chấp tay van xin.

Lúc này đã là 6:30 và tụi nó cũng bắt đầu lên xe. Phú ngồi trước,còn 3 đứa còn lại ngồi sau.

-Này Khải ? Cậu có biết Phú hôm qua tới giờ giận tớ cái gì không mà sao tớ thấy mặt cậu ấy cứ hầm hầm khi nhìn tớ vậy ?

-Không biết nữa ! Thôi mà quan tâm làm gì cho mệt!

Thường là ký túc xá ở gần trường nhưng ký túc xá này lại ở hơi xa trường, vả lại tới giờ mọi người đi làm nên phải mất tới 30" hơn để tụi nó tới trường.

-Dậy đi Mon,tới nơi rồi !-Tiếng thằng Khải nói làm cho thằng Mon thoát khỏi giấc ngủ.

-Ơ ! Tớ ngủ lâu chưa vậy... oáp...-Tiếng nó ngơ ngác hỏi.

-Lên đây chừng 5" là cậu tựa vai mình rồi ngủ ngon lành mà không biết à !-Khải chọc.

-Đã vậy mày còn nhỏ dãi xuống áo thằng Khải nữa chứ ! Gớm quá !!!- Huy nói.

-Vậy à ! Tớ xin lỗi,xin lỗi, này để tớ lau cho...

-Ừ !

Nghe Khải,Mon ở dưới nói chuyện vui vẻ như thế làm cho thằng Phú ghen với thằng Khải kinh khủng !

-Đáng lẽ chỗ đó phải là của mình chứ ! Tức quá !-Nó tự nhủ.

Ngồi trên xe thêm 2" nữa là tụi nó tới được trường. Ngôi trường quá sức rộng so với Mon tưởng tượng,trong trường có công viên,bể bơi,rổ để chơi bóng,lưới bóng chuyền,...

-Woaaaaa !!!! Trường rộng quá các cậu !!!!-Thằng Mon reo lên trong vui sướиɠ.

-Ờ ! -Huy vẫn cứ hờ hững nói.

Lúc này đã là 7:10 và tụi nó đã vào được trường. Do vẫn còn sớm nên tụi nó đi xung quanh ngắm nghía ngôi trường. Bỗng,đang đi thì Mon giật mình vì nhìn thấy bóng người quen thuộc.

-Không,không thể nào là cậu ấy được. Chắc người giống người thôi!

-Sao vậy Mon ?-Khải hỏi.

-À ! Không có gì !

Lúc này đã là 8:00 và tụi nó đã có mặt ở bàn đăng ký vào trường. Thật may là thủ tục nhập học cũng nhanh nên tụi nó cũng biết được mình ở lớp nào. Thật may là cả 4 đứa đều ở chung 1 lớp C !! Nhìn vào danh sách học sinh lớp C thì Mon lần nữa giật mình vì cái tên đó đã xuất hiện trước mặt nó.

-Chẳng lẽ là cậu ấy thật sao ?-Mon nhủ.

Không chỉ Mon mà mọi người cũng đều nhìn cái tên đó với ánh mắt kỳ lạ.

.

.

.

.

.

Thời gian nhập học đã hết. Bây giờ thì toàn bộ sinh viên đã về lớp nghe thầy cô phổ biến về nhiều thứ. Tụi thằng Mon thì cũng đã về lớp,phải nói là thằng Mon là đứa đầu tiên vào lớp luôn ấy,nó luôn thích cảm giác ngồi một mình trong lớp rồi nhìn ngắm các bạn học sinh khác bước vào,hơn nữa nó cũng muốn xác nhận người đó có phải thực không !

.

.

.

Khoảng 10" sau thì mọi người đã vào lớp hết. Người cuối cùng vào lớp là 1 cô gái, và cô gái ấy chính là người mà Mon mong đợi.

-Ôi~ đúng là cậu ấy rồi!!!- Nó tự nhủ trong vui mừng-Nhưng hình như cậu ấy không thấy mình thì phải ! Thôi kệ,tí ra mình sẽ nói sau !

-Trật tự nào các bạn !!!-Tiếng ông thầy làm cho Mon bừng tỉnh-Tôi là Hùng,sẽ là người hướng dẫn các bạn về những thứ ở đại học này.

Lúc này thì các cô gái ở trong lớp đều rỉ tai nhau về thầy Hùng,nào là "Thầy Hùng đẹp trai quá !", "Thầy Hùng có bạn gái chưa nhỉ ??",...

Trong suốt cả buổi sáng hôm đó thì thầy Hùng đều nhiệt tình kể về những thứ về đại học kiến trúc. Dù ông thầy Hùng kể nhiệt tình thế nào thì ông ta vẫn ngó ngang liếc dọc để tìm mục tiêu của mình.

-Đây rồi ! - Ông ta tự nhủ khi nhìn thấy Mon- Đúng là một con mồi ngon !!!

Ai nhìn vào cũng thấy ông thầy Hùng là người nghiêm nghị,đẹp trai,... nhưng đâu ai ngờ ông ta lại là 1 thằng biếи ŧɦái có hứng thú với các bạn sinh viên nam trẻ đẹp,và 1 khi ông ta đã nhắm tới ai rồi thì người đó chỉ có nước gục trước ông ta. Và năm học này thì Mon chính là mục tiêu của ông ta.

.

.

.

-... Tôi cam đoan với các bạn là nếu làm đúng những quy tắc này thì bạn sẽ không bị kỷ lục đâu ! Nào,giờ thì chúng ta sẽ điểm danh 1 lần nữa trước khi ra về nhé !

-Vâng ạ ! -Các bạn sinh viên đồng thanh kêu lên

-Nào, Lê Như Khải... à rồi, Trần Văn Phú... à bạn kia,...-Ông thầy cứ đọc cho đến tên Nguyễn Đức Minh thì ông ta luền lấy bút đen gạch vào trên đó như để đánh dấu con mồi của ông ta -Còn bạn nào chưa có tên không ?

-Dạ thưa thầy em ạ.-1 cánh tay giơ lên từ 1 cô gái.

-Thế em tên gì để thầy ghi vào sổ luôn. Em đứng lên coi !

Thế là cô gái đó từ từ đứng lên. Lúc này thì con trai trong lớp đứa nào cũng hú hét vì nhan sắc của cô gái "không tên" kia. Cô ấy có 1 nét đẹp rất "tây", tóc vàng,môi đỏ đào,mắt xanh ngọc,...Cô ấy vận một cái áo croptop và một chiếc váy đỏ ngắn hơn đầu gối 1 tí. Cô ấy đeo vòng cổ Choker và 1 sợi dây chuyền màu xanh biển. Nói tóm lại nhìn cô ấy rất xinh đẹp và thời thượng.

-Dạ thưa thầy ,em tên Lục Linh Băng-Cô ấy nói mà mắt vẫn cứ cuối xuống bàn

-Em là người Trung sao sao ?-Ông thầy Hùng hỏi.

-Dạ cũng đúng. Em là con lai giữa mẹ người Pháp và Trung Quốc. Còn ba em là người Việt Nam ạ.

-Vậy à,...

Reeeeeeeng

-Thôi,các bạn nghỉ đi. Ngày mai chúng ta sẽ đến tiếp.

-Chào thầy ạ! Bye thầy Hùng -Tiếng mọi người nói với thầy Hùng.

Lúc này thì bọn con trai trong lớp tới gần chỗ cô gái kia và hỏi tới tấp cô gái này.Nhưng Mon không để ý và tới ngay bên cạnh cô gái kia nói:

-Cậu là Băng hả ?Nhớ tớ không ?

Cô gái quay lại rồi liền ôm chầm lấy Mon.

-Là cậu à,Mon ?

-Ừ, là tớ đây. Bao năm rồi nhỉ ??

-Tớ không biết nữa. Nhưng có lẽ đã 5 năm rồi kể từ khi tớ đi ra nước ngoài.

Tụi con trai trong lớp tỏ ra tiếc nuối khi thấy 2 người thân với nhau như vậy...

-Ai đây,Mon ?-Phú hỏi với vẻ mặt đáng sợ.

-Đây là bạn thân của mình từ hồi lớp 1 tới năm lớp 8!

-Vậy à ? Không phải là người yêu sao ?-Phú hỏi.

-Bậy nào,không có đâu !-Mon nói.

-Thực ra tớ cũng từng thích Mon và Mon cũng thích tớ nhưng giờ thì không như vậy nữa rồi...

-Thôi nào Băng ! Đừng nhắc lại chuyện cũ nữa! Hôm nay chúng ta đi chơi đi,tớ khao cho.

-Thật à ! Đi liền !-Băng tỏ ra vui vẻ hơn so với lúc ở trong lớp.

-Còn tớ...

-À,nói mọi người hôm nay ăn ngoài đỡ 1 bữa nha. Tớ phải dẫn Băng đi chơi đây ! Tạm biệt mọi người giùm tớ nha Phú!-Nó phớt lờ lời thằng Phú và nắm tay Băng ra ngoài cổng trường.

-Chà,2 đứa đó đẹp đôi ghê bay -Thằng Huy vừa bước đến rồi nói.

Nó để tay lên vai thằng Phú nhưng thấy thằng Phú run run cả người....