Nghịch Cảnh [Taeny]

Chương 38

Ngày tiếp theo , Erika bị đưa ra nơi quán xiên nướng , bắt chạy bàn đến nổi hoa cả mắt . Chủ tịch tập đoàn bây giờ phải xoắn tay áo lên mà làm phục vụ , mà không hiểu sao cô lại thấy vui .

- Sao rồi ,unnie có nhớ được gì không ? - Hyoyeon bước đến gần Erika đang ngồi thở hổn hển.

- Không nhớ gì hết , chỉ thấy mệt thôi. Mà không hiểu sao unnie cứ nhìn vào cái bàn 27 đó , thấy nó có gì đó làm unnie cứ buồn buồn.

- Đúng rồi , đó là bàn Tiffany thường ngồi để nhìn unnie làm việc đấy.

- Thế sao ? Unnie chẳng nhớ gì cả .

- Từ từ thôi , đừng gấp gáp.

- Ừm , unnie biết rồi . Công ty ổn không ?

- Có Seohyun với Sooyoung mà , tất nhiên là ổn rồi. Khách đông quá nè , dọn bạn đi unnie.

- Yah ! Sao giống bốc lột sức lao động vậy ? Unnie là chủ tịch đó .

- Unnie chỉ là chủ tịch SNSD thôi , ở đây là do em làm chủ , còn không đi dọn bàn ! - Hyoyeon cười , giọng điệu có vẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

- Được lắm , mai mốt về công ty xem unnie xử em thế nào.

Nói xong Erika liền chạy vòng quanh để dọn bàn , rất nhiều ánh mắt đổ dồn vào cô vì ai đời phục vụ mà mặc đồ vest hàng hiệu cơ chứ lại còn xinh đẹp  nữa , khiến nhiều người ở đây cứ muốn ngồi mãi để ngắm nhìn...

********

Tiếp theo , Erika được Sunny đưa đến trườ tiểu học .

- Này , đây là lớp Taeyeon hồi xưa đã học nhìn xem có nhớ được gì không ?

Erika nhìn một hồi lâu thì lắc đầu . Sunny và Erika bước xuống sân trường đi được một đoạn thì có ba bốn em nhỏ lại đứng trước mặt Erika , chỉ vào cô ấy mà nói.

- Taeyeon , cậu về học lại à ? Bọn mình lên lớp 5 hết cả rồi.

Erika ngơ ngác một hồi cũng hiểu ra .

- Mình về thăm trường không có ý học lại.

- Vậy là cậu nghỉ học luôn rồi à ? Bọn này nhớ cậu lắm , mình xin lỗi vì bốn năm trước đã cười cậu . Hồi đó mình còn nhỏ không hiểu chuyện nên cậu tha lỗi cho mình nha ?

- Chuyện gì vậy ?.

- Chuyện mình nói cậu là to như vậy còn học lớp một ấy , cậu quên rồi à ?

- À , à không sao. Mình về đây , hẹn gặp lại nhé , cậu bé.

Bước lên xe , Erika bỗng như người mất hồn , làm Sunny sợ đổ cả mồ hôi.

- Cậu sao thế ?

- Hình như mình nhớ ra được gì đó . Cậu , Yuri và Yoong hình như cũng có ở đây .

- Chính xác , cả ba người chúng tôi đều là giáo viên ở đây . Sau này mới nghỉ việc về làm cùng Fany.

- Tôi nhớ được nhiêu đó thôi. Qua 1 tuần rồi mà chẳng nhớ gì đáng kể cả , những điều về Tiffany thì chẳng nhớ ra gì cả .

- Từ từ thôi , gấp gáp quá cũng không được gì .

- Đành vậy thôi , chứ mình cũng chẳng biết phải làm gì .

- Cậu không nhớ Fany hửm ?.

- Nhớ , nhớ rất nhiều nữa đằng khác nhưng mình không thể tiến xa hơn .

- Nếu cậu không nhớ ra thì cậu định làm bạn với Fany cả đời sao ?

- Đó là lí do mình quyết tâm phải nhớ ra đây . Mình nghĩ nếu mình nhớ ra thì có lẽ tình yêu của Taeyeon dành cho Fany sẽ quay lại , lúc đó mình sẽ toàn tâm toàn ý để hàn gắn lại tình yêu với Fany . Còn bây giờ mình vẫn có một nỗi sợ làm mình không thể nào bước thêm dù một bước.

- Vậy nếu bây giờ Fany chọn cách xa cậu mãi mãi thì sao ? - Sunny có vẻ ngập ngừng.

- Có chuyện gì sao ? Mình không đồng ý chuyện đó đâu.

- Erika à , cuối tháng này Fany sẽ vào nhà thờ để làm tu sĩ . Cậu ấy đã chọn cách xa cậu mãi mãi rồi , nếu cậu còn chờ đợi để có lại ký ức mà không giữ Fany lại thì cậu có lại ký ức cũng bằng không thôi.. - Sunny thở dài.

- What the... ? Tại sao ? - Erika nhíu mày.

- Fany nói cậu ấy chán cuộc sống ngoài xã hội rồi , cậu thì không thể trở lại làm Taeyeon nữa , chẳng có điều gì để cậu ấy luyến tiếc nữa. Mình không khuyên được nên đành nói cho cậu nghe. - Sunny nói với giọng bất lực.

- Cô ấy không được đi tu , cô ấy phải đợi mình nhớ lại mà yêu cô ấy chứ. Cậu chở mình đi gặp cô ấy đi , mình biết cậu biết cô ấy ở đâu. Làm ơn , nếu cậu thương mình và Fany thì cho mình gặp cô ấy đi . - Erika bắt đầu mất bình tĩnh.

- Vô ích thôi , người Fany chọn là Taeyeon , bây giờ cậu có đến đó nói yêu cô ấy thì cũng không được gì đâu . Một là cậu nhớ lại trước cuối tháng , hai là chúng ta mất cậu ấy . Cái cậu ấy muốn là tu dòng kính , ở trong đó đến cuối đời , không bước ra ngoài , cách ly với cuộc sống nên lần này chúng ta mất Fany thật rồi .

- Làm sao cậu biết Fany sẽ không chọn mình ?

- Fany nói những ngày qua , cậu ấy chăm sóc mọi người trong trại và nhận ra rằng cái bóng của Taeyeon trong tim cậu ấy quá lớn nên mới đem cảm xúc đó đặt vào cậu . Nhưng nếu bây giờ cậu có đồng ý tha thứ và ngõ lời đi chẳng nữa thì cũng sẽ chia tay sớm thôi vì cái cậu ấy yêu là tính cách của Taeyeon chứ không phải yêu người có khuôn mặt giống Taeyeon mà tính cách thì hoàn toàn trái ngược.

- Vậy nếu không trở lại thành Taeyeon thì mình sẽ mất cô ấy ?

- Đúng vậy , cậu có thời gian suy nghĩ về tình yêu của mình. Hãy suy nghĩ thật kĩ , cậu có dám từ bỏ đi nổi sợ trong lòng mình mà đến với Tiffany không , cậu nên nhớ thời gian không còn nhiều đâu .

- Không cần suy nghĩ nữa , mình yêu cô ấy . Bây giờ mình phải làm gì ? - Erika không do dự trả lời vì cô biết nếu bây giờ cô còn chần chừ nữa thì chắc chắn sau này cô sẽ phải hối hận.

- Đến nhà Tiffany , mình sẽ cho cậu xem một thứ , mình nghĩ cậu nhìn thấy nó , chắc sẽ nhớ lại một chút gì đó.

Tới nhà Tiffany , Sunny tự tra mật khẩu ngoài cổng và cửa bên trong , từ ngày Tiffany ở trung tâm thì dì Park cùng những người khác cũng vào đấy để chăm lo cho cô ấy và phụ giúp mọi người nên nhà chẳng có ai cả.

Bước vào nhà , Sunny đi thẳng lên lầu và mở cửa phòng đối diện phòng Tiffany.

- Cậu vào đi , phòng này là của Taeyeon . Phòng cấm ấy, cậu ấy mà biết mình mở cho cậu vào chắc chắn sẽ gϊếŧ chết mình.

Erika bước vào , một căn phòng rất đơn giản nhưng đem lại cho cậu cảm giác quen thuộc . Cô bước đến cầm lấy một khung hình trong đó hình một người giống hệt cô với mái tóc màu bạch kim trong có vẻ trẻ con và ngờ nghệch , cô lấy tiếp một tấm hình kế bên thì thấy tấm hình Tiffany và Taeyeon đang cười tươi . Erika nhìn xung quanh phòng , bây giờ cô mới để ý , nó có rất nhiều hình ảnh về Taeyeon và Tiffany.  Và trên những tấm hình đó đều có những dòng chữ viết tay , một nét chữ viết rất tinh tế . Erika lại gần xem từng tấm hình một , tấm nào cũng có vài vệt nước tròn đã khô nên cô chắc chắn những lúc viết Tiffany đã khóc rất nhiều.

" Fany yêu Tae , Tae có biết không ? "

" Tae vẫn còn ở đây đúng không ? "

" Fany xin lỗi , làm ơn Tae hãy quay lại đi , Fany nhớ Tae rất nhiều. "

" Tae hãy mau trở lại và nói đây là giấc mơ đi , làm ơn . "

" Tae à , Đợi Fany theo nhé. "

Erika đọc những dòng ấy , không hiểu sao nước mắt lại rơi đầm đìa , tim thì như thắt lại đến không thở được . Sunny nãy giờ đứng nhìn , khi thấy Erika bắt đầu khóc thì mới lên tiếng.

- Cậu nhớ ra được gì không ?

- Không , mình chẳng nhớ ra được gì cả nhưng mình hiểu ra một điều là Fany đã đau khổ rất nhiều , mình không muốn cô ấy chịu khổ nữa . Sunny , làm ơn cho mình gặp cô ấy một lần đi. - Erika vẫn khóc , giọng tha thiết cầu xin.