Nghịch Cảnh [Taeny]

Chương 36

- Là do Erika ! - Hyoyeon liếc Erika.

- Lại là cậu ? Erika , không phải lần trước tôi đã nói sao ? Thấy Tiffany chết cậu mới vừa lòng sao ? - Sunny lần thứ hai nắm lấy cổ áo Erika.

Lần này thì Erika hất ra đứng quát lớn .

- Tôi chẳng làm gì cả ? Sao cứ đổ lỗi cho tôi thế ? Tôi không bên cô ta là có lỗi sao , đúng tôi có yêu đấy nhưng niềm tin đối với Tiffany tôi không có , bên nhau thêm được gì ? Không phải là bạn tốt hơn sao ? Tại sao lúc nào mọi người cũng bắt buộc tôi phải bên cô ấy mà không nghĩ đến cảm giác của tôi chứ ? .

- Cậu đúng là trái ngược Taeyeon hoàn toàn , cậu hoàn hảo mọi mặt nhưng tình yêu thì không . Tôi thà chọn một người ngu ngốc nhưng yêu thương mình còn hơn một người thông minh mà vô tình như cậu . Cậu có biết yêu là yêu  , không yêu là không yêu không ? Đã yêu thì sẽ không thể nào bỏ rơi cô ấy như vậy được , chính xác là cậu không yêu Tiffany , những cảm giác cậu đang có chính là những thứ còn lại của Taeyeon , cậu chỉ không kiểm soát được nó thôi . Đến cuối cùng thì đau khổ vẫn ở bên Fany , cậu không cần tìm nữa Erika , ai đi tìm tiếp thì theo tôi .

Nói xong Sunny bỏ đi , những người khác cũng đi theo chỉ còn lại mình Hyoyeon và Erika .

- Fany unnie vì ích kỉ nên đánh mất unnie , còn unnie thì lại dùng chính cái đó để làm đau Fany unnie . Erika à , unnie đang trả thù đó sao ? Rồi một ngày nào đó , chính unnie sẽ có kết cục giống unnie ấy , em thật sự mong chờ điều đó . Em rất thất vọng về unnie !

Hyoyeon nói xong cũng bỏ đi để Erika một mình. Erika ngồi xuống ghế , kêu cả chục chai bia , tua liên tục để dịu đi cơn nóng nảy trong người . Đến bây giờ , cô vẫn thấy là mình không sai , cô sợ mình bị tổn thương lần nữa cũng là sai sao ? Mọi người bỏ rơi cô rồi , có phải cô đang sai không ? Thật sự là sai sao ? Cô có yêu Tiffany không ? Cô có giống như Sunny và Hyoyeon nói không ? Cô phải làm gì đây ? Lần thứ hai trong đời vì Tiffany mà cô rối tung lên như thế này , chẳng biết làm sao mới đúng . Đến ngay chủ tịch nổi tiếng trên thương trường mà phải bế tắc trong tình trường như thế này thì cũng hiểu tình yêu nó có sức mạnh như thế nào rồi đúng không ?

Gần hai giờ sáng , Erika loạn choạng bước vào nhà , ngã ngữa trên sofa mà ngủ , tóc tai rối bời , quần áo xộc xệch , trên tay vẫn còn ôm lon bia , chẳng khác gì những tên bợm nhậu .

********

Seohyun sau khi thay đồ xong , cô xuống nhà định ngồi đợi hai unnie của mình xuống rồi cùng nhau tiếp tục tiếp kiếm Tiffany thì thấy một Erika rũ rượi , người toàn mùi bia nằm ngủ trên sofa . Seohyun chủ động lay người kêu Erika thức dậy.

- Unnie , dậy đi .

- Uhm... Seo ! - Erika mở mắt thì thấy Seohyun đang trước mặt mình.

- Unnie say đến ngủ ra cả sofa sao ?

- Vậy sao ? - Erika ngồi dậy nhìn xung quanh , đúng là cô đang nằm ở sofa .

- Unnie uống rất nhiều đúng không ? Chưa bao giờ em thấy unnie say như vậy ? .

- Có lẽ vậy ! Dù sao cũng đâu ai quan tâm unnie nữa , em cũng vậy mà đúng không ? - Erika nói trong chán chường.

- Không ai bỏ unnie cả , unnie tự suy diễn thôi . Điều quan trong bây giờ là tìm Tiffany nên họ giận nói vậy thôi , chẳng ai ghét unnie hết .

- Unnie đang làm mọi người buồn sao ?

- Unnie nói đúng nhưng nếu theo danh nghĩa Taeyeon thì unnie sai , em nghĩ vậy .

- Unnie làm sao để tốt đây ? Thật sự unnie chẳng biết phải làm sao cả ?

- Nếu bây giờ unnie nhớ lại chuyện quá khứ thì hay quá , lúc ấy chắc unnie sẽ biết mình muốn gì và biết rõ tình cảm mình dành cho Fany unnie là như thế nào , chứ bây giờ em cũng chẳng biết phải là sao cả ?

- Nhớ lại sẽ giải quyết được đúng không ? Unnie sẽ làm cho mình nhớ lại , em nói mọi người giúp unnie nhé . Bây giờ unnie cần đến một nơi đã . - Erika định phóng đi thì bị Seohyun nắm lại.

- Chủ tịch Kim , ngài không thể ra ngoài với bộ dạng này được , làm ơn giữ thể diện cho SNSD .

Erika nhìn lại bản thân , đúng là lôi thôi thật , cô liền chạy lên phòng để tắm rữa . Xém nữa thì đã được lên trang nhất của các mặt báo với tiêu đề  " Chủ tịch Kim và Style bợm nhậu " rồi.

- Bác sĩ , có cách nào để tôi có thể lấy lại trí nhớ cũ không ?

- Tôi e là không thể cô Kim à , một là cô bị chấn động mạnh ở đầu thì 1% có thể lấy lại trí nhớ , 99% còn lại là nguy hiểm đến não bộ của cô . Hai là cô hãy chờ đợi vì nó sẽ nhớ lại bất cứ lúc nào , tùy vào nhanh hay chậm mà thôi.

- Tôi đang rất cần đến nó . Bao lâu thì có thể nhớ lại đươc.

- Tôi không giúp được , xin lỗi cô Kim . Trường hợp lâu nhất mà tôi biết là 20 năm.

Erika bất lực bước ra khỏi bệnh viện , trở về công ty trong tâm trạng mệt mỏi. Đặt mình xuống ghế ngay bàn làm việc , khẽ nhắm mắt thư giản vì đầu cô lúc này vẫn còn đau như búa bổ do bia rượu tối qua.

Cốc cốc !!!

- Vào đi !

- Thưa chủ tịch , hồ sơ cô cần đây rồi .

- Cảm ơn anh .

Anh nhân viên đưa tập hồ sơ rồi bước ra khỏi phòng. Erika nhìn bìa của tập hồ sơ , trên đấy là tên cô cùng những tấm hình của một đứa trẻ trong trại thiểu năng Seoul. Erika lật từng trang tiểu sử để đọc , chính xác cô đã ở Hàn từ 4 tuổi và trốn khỏi đó lúc 23 tuổi , còn phần còn lại thì cô đã được nghe Tiffany kể rồi . Cô chính xác là Taeyeon hồi xưa , nhưng cô vẫn chẳng nhớ gì cả , cô phải làm sao đây ? Nếu cứ thế này thì cô vừa day dứt vừa dày vò bản thân , lúc thì cô nghĩ mình đã đúng nhưng về cái quá khứ mù mịt đó thì ai cũng nói cô sai , càng để lâu nó sẽ càng trầm trọng hơn càng làm nhiều người yêu thương cô và Tiffany cùng buồn lây , Erika thật sự không muốn điều đó , ngàn lần không muốn .

********

Nhờ vào những mối quan hệ của Sooyoung cuối cùng cũng tìm được Tiffany ở trung tâm nhưng cô ấy tuyệt nhiên không muốn gặp mặt chỉ nhắn lời cho những tình nguyện viên nói lại với Sunny là đừng đến đây tìm cô nữa , cô không muốn gặp ai cả .

Mọi người tụ họp lại trước của trung tâm , định bước vào thì bảo vệ ra ngăn cản nhưng vài tên bảo vệ thì làm sao thắng lại 7 người nên họ đã xong vào tới bên trong và lục tung tất cả phòng nhưng tuyệt nhiên không gặp .

Reng !!! Reng !!!

Điện thoại của Sunny reo lên , khẽ nhìn vào màn hình , tên của Tiffany hiện lên , cô liền gấp gáp bắt máy .

- Cậu mau ra đây đi , Fany . Bọn mình sẽ tìm được cậu thôi , cậu không ra mình cùng mọi người sẽ lục tung chỗ này.

- Cậu mọi người về đi , để mình yên được không ?

- Bọn mình rất lo cho cậu biết không ? Không Erika thì thôi , đâu cần phải như vậy .

- Cậu nhớ mình từng nói đây nơi mình thể thấy một phần Taeyeon không ? Mình đây rất thoải mái hạnh phúc nên các cậu đừng làm mọi thứ rối tung lên nữa , bao nhiêu đó đủ rồi. Mình thật sự không còn thể chịu thêm một lần nào nữa đâu , mình thật sự sẽ chết mất . Hãy để mình đây , mình hứa sẽ không làm điều túng quẫn lần nào nữa , chỉ cần mấy cậu để mình đây , được không ?

- Đừng vậyđược không ? Cậu định đây đến khi nào hả ?

- Mình không chấp nhận được Taeyeon vẫn còn sống nhưng lại không bên mình. Mình không thể chịu đựng được khi thấy ấy đi bên người khác , yêu người khác ngoài mình đâu . Mình mất Taeyeon một lần rồi , lần này thật sự mình không chấp nhận được . Làm ơn để mình đây không biết về Erika còn hơn , mình biết Erika không giống với Taeyeon nữa nhưng mình không ngăn được trái tim mình quặn lên từng đợt , đau lắm , Sunny à . Hức...hức...