- Yah ! Chúng ta đi khám bệnh cho cô thôi mà .
- Họ nói giống...Ppani !
Taeyeon nói tên cô lần thứ hai trong ngày , vẫn cứ rơi nước mắt vì sợ Tiffany cũng sẽ như những người kia rồi đưa cô vào trại nuôi dưỡng , cô sợ cô ấy cũng lừa cô.
Còn Tiffany , cô chết trưng ra thì ra Taeyeon cũng từng bị người khác đưa vào trại của người thiểu năng , chắc Taeyeon tổn thương lắm . Trong đó rất phức tạp , không nghe lời thì đòn roi nhừ cả xương , họ có nuôi dưỡng nhưng nghĩ thử xem cô mới ở với Taeyeon một ngày đã muốn phát điên thì những người đã ở với cả trăm người như vậy , chuyện trừng trị sẽ xảy ra và Tiffany cũng một lần được chứng kiến . Họ khờ mà , họ không hiểu mà nên họ không làm đúng yêu cầu thì bị các ý tá đến bác sĩ cũng phát điên nhưng luật ngầm khó ai biết , cô cũng chẳng làm gì được . Taeyeon cũng bị đánh rất nhiều nên mới sợ như vậy .
- Tôi không đưa cô vào trại đâu mà , ra đây đi. - Tiffany cúi đầu xuống gầm giường nhìn Taeyeon.
- Ppani , đừng đưa đi mà , tôi không ở với Ppani là được. - Taeyeon chui ra rồi chạy thật nhanh ra ngoài .
Sau vài giây tiếp thu , Tiffany cũng chạy theo . Ra đến cửa Taeyeon không tài nào mở cửa được , quay lại thấy Tiffany đang chạy gần tới , cô hoảng loạn đập cửa đến bật cả máu tay .
Máu chảy dài xuống cánh cửa , Tiffany hoảng hốt ôm sau lưng Taeyeon tựa cằm lên vai cô gái lùn hơn ấy mà thì thầm.
- Ngoan , bình tĩnh lại , tôi không lừa cô, chỉ muốn xem bệnh có như thế nào rồi ta lại về nhà , đây là nhà cô Taeyeon à .
- Thật ? - Taeyeon ngưng mọi hoạt động .
- Thật , cô ở đây với tôi .
Taeyeon bỗng quay người lại rút vào lòng Tiffany rồi lát sau ngoan ngoãn theo Tiffany đến bệnh viện.
Sau khi khám tổng quát cho Taeyeon xong , Tiffany và bác sĩ đã có một cuộc nói chuyện riêng .
- Cô Taeyeon bị chậm phát triển vì có một khói u lành chặn ngay nơi truyền máu lên não và nó không lớn hơn chỉ nằm vậy thôi , nếu được chỉ dẫn có thể cô ấy sẽ hồi phục nhưng chậm . Nếu muốn nhanh hơn thì phải mổ nhưng ở bệnh viện không đủ cơ sở về vật chất , chỉ có thể là sang Mỹ có một bệnh viện chuyên về việc này nhưng chắc cô cũng biết chi phí thì không nhỏ tí nào .
- Vậy nếu không mổ thì có thể đưa cô ấy về đúng độ tuổi không ?
- Tôi nghĩ là không , giờ cô ấy chỉ như cô bé lên ba , nếu tính ra tôi nghĩ cô ấy cũng khoảng 22 tuổi , nếu nhanh thì 1 năm có thể tăng 2 tuổi trong sự tiếp thu của cô ấy , nếu không ai chỉ dẫn chỉ như vậy mãi thôi.
- Quá lâu , tính ra khi cô ấy 40 tuổi thì mới có tính cách của đứa nhóc 15 16 tuổi .
- Nếu phẫu thuật và học hết những thứ cần thiết và tiếp xúc xã hội trong một năm có thể trở về bình thường .
- Số tiền khá lớn và tôi với cô ta cũng không phải người thân gì .
- Nếu có thương cô ấy thì hãy cô gắng dạy bảo cô ấy , chúng tôi sẽ đưa cô địa chỉ trại thiểu năng gần nhất , cô hãy suy nghĩ kỹ .
- Tôi không đưa Taeyeon vào đó đâu , thật khắc nghiệt . - Tiffany lắc đầu
- Tùy ở cô thôi .
- Vâng , chào bác sĩ - Tiffany cúi đầu rồi bước đi.
******
Tiffany đi đến phòng chơi của trẻ con rồi đứng từ ngoài nhìn vào tấm cửa kính , Taeyeon đang cười đùa cùng bọn trẻ nhìn thật đáng yêu, tự nhiên cô có suy nghĩ sẽ đưa Taeyeon đi học , cô sẽ cô thuyết phục cô hiệu trưởng trường cấp 1 bạn thân của mình , liền lập tức móc điện thoại và gọi vào một số.
- Hi , Fany .
- Hi , Sunny , mình cần cậu giúp một việc nhỏ.
- Nhỏ cỡ nào , nói mình nghe thử xem.
- À mình vừa nhận nuôi một cô gái , mình có thể gửi đến học ở trường cậu không vì mình nhặt nó ngoài đường nên giấy tờ thật sự chưa có thể làm.
- Wow , cậu định làm bà mẹ đơn thân sao Fany ?
- Không hẳn là mẹ đâu , nhưng cậu giúp mình nhé ?
- Tất nhiên rồi Fany , mai đưa cô bé đến gặp mình , cô bé tên gì ?
- Ah , mình đặt tên là Taeyeon .
- Rồi , mai nhớ đưa bé đến nhé.
- Cảm ơn cậu rất nhiều , Sunny . Bữa nào gặp mình sẽ mời cậu một chầu nhé .
Tiffany cúp máy , không biết Sunny sẽ thế nào nếu ngay mai thấy cô bé lớn đầu này .
" Xin lỗi cậu , Sunny thật sự không muốn gạt cậu đâu . "
Tiffany bễu môi tự nghĩ rồi bước vào dẫn Taeyeon đi về.
Trên đường đi , Taeyeon cứ nhìn cảnh xung quanh cười thích thú , khiến Tiffany không đành lòng để cái đứa con nít lớn đầu kìa chỉ được nhìn , kêu tài xế ngừng xe và kéo Taeyeon xuống lề đường .
- Tôi dẫn cô đi mua quần áo mới , chịu không ?
Taeyeon gật đầu cười tươi.
Tiffany kéo Taeyeon vào cửa hàng quần áo nữ . Taeyeon nhìn ngơ ngác vì lần đầu tiên cô được bước vào nơi này , đó giờ cô chỉ được đứng từ ngoài nhìn vào thôi , có khi đứng nhìn còn bị bà chủ đuổi đi nữa .
- Xin chào quý khách . - Nhân viên cửa hàng lịch sự cúi chào.
Tiffany gật đầu mỉm cười nhẹ rồi quay sang Taeyeon hỏi :
- Cô biết chọn đồ không ?
- Chọn ? - Taeyeon ngơ ngác
- Là lấy món nào cô thích ấy .
Taeyeon gật đầu.
- Cứ lấy đi , rồi vào cái phòng đằng kia mặc vào xong ra cho tôi xem.
Gật đầu nhẹ rồi Taeyeon tung tăng chọn đồ , cô lấy toàn đồ màu xanh dương .
Taeyeon đang lựa đồ thì một bà cô trung niên bước tới xoay Taeyeon lại và ban cho cô một cái tát như trời giáng .
- Ai cho con ăn mày này vào đây lựa đồ , các cô ăn lương của tôi mà làm việc như vậy hả ?! dơ hết đồ thì tôi trừ lương của các cô , đuổi nó ra ngoài cho tôi !!! - Bà ta quát lớn định giơ tay tát thêm một lần nữa.
Một bàn tay nắm tay bà ta lại và trả lại cho bà một cái tát rồi xoay sang xoa má Taeyeon khi thấy nó đang ửng đó và mắt cô ấy rưng rưng.
- Tôi là khách và tôi mua đồ , cô ấy là tôi dẫn đến . Bà nghĩ mình là ai mà dám tát người khác , ăn mày cũng là người cơ mà , đây là người nhà tôi và bây giờ tôi sẽ báo cảnh sát . - Lần đầu tiên một Tiffany luôn ôn nhu lại toát lên sát khí như muốn gϊếŧ người như vậy .
Bà cô ấy nghe tới cảnh sát có vẻ hơi sợ sệch vì tiền đóng phạt không ít , có khi còn bị cả án treo tội cố tình gây thương tích nên liền nhẹ giọng xin lỗi.
- Khoan đã , lỗi tại tôi . Tôi không biết đây là người nhà của cô . Cô cứ lấy hết những món đồ vừa chọn đi , xem như tôi chuộc lỗi .
- Bà nên xin lỗi cô ta không phải tôi !
Tiffany chỉ vào Taeyeon và bà cô ấy liền quay sang Taeyeon cúi đầu xin lỗi.
- Tôi không cần đồ bà biếu đâu . Taeyeon , chúng ta đi tiệm khác .
Tiffany nắm tay Taeyeon kéo ra khỏi cửa hàng đó , đến quầy kem mua lấy hai cây rồi chìa ra đưa Taeyeon một cây làm cô ấy mừng rỡ không còn khóc nữa.
- Đây là Kem , có biết chưa ? - Tiffany chỉ vào cây kem - Sau này cái gì không biết thì nói " Đó là gì " tôi sẽ nói cô biết được chứ ?
Taeyeon gật đầu.
Bước vào một tiệm khác , khi Taeyeon đang trong phòng thử đồ . Tiffany cũng đi dạo xem những bộ quần áo ở đó và dừng lại ở một chiếc váy màu hồng , không chừng chừ cô đem nó đi thẳng vào phòng thử đồ .
Taeyeon và Tifany bước ra cùng một lúc , bốn mắt nhìn nhau không ai nói gì . Taeyeon lúc này đang mặt một quần Jean đen rách áo , sơmi trắng rất hợp với gương mặt búng ra sữa của cô . Nếu như cô bình thường , thiết nghĩ trai và gái đều có thể đổ trước mặt cô .