Chuyện Của Ca Sĩ Hwang & Bác Sĩ Kim [Taeny] [Yulsic]

Chương 3

Chương 3: Mở lòng với em hơn
Trong văn phòng riêng của mình, Taeyeon chán nản nằm dài trên chiếc bàn làm việc. Hiện giờ cô không có việc gì để làm cả, vẫn còn quá sớm để đến giờ tan ca. Taeyeon lật lật các hồ sơ bệnh án, ánh mắt dừng lại trước một cái tên. Tiffany Hwang. Tất nhiên là Taeyeon biết đến cái tên này. Chả phải cô nàng này là một ca sĩ nổi tiếng hay sao, nên việc cô biết đến Tiffany là chuyện quá đỗi bình thường. Lần đầu gặp Tiffany, ấn tượng của cô về nàng là nàng cực kì xinh đẹp. Cứ như một nàng tiên vậy. Nhưng Taeyeon vốn dĩ luôn lãnh cảm với những cô gái đẹp. Đối với cô, họ chỉ đẹp. Vậy thôi, không có cảm xúc gì nhiều hơn thế. Loay hoay mãi chả biết làm gì, Taeyeon bất chợt có suy nghĩ đến thăm nàng. Với tay lấy chiếc áo blouse khoác lên người, cô quyết định sẽ đến xem nàng như thế nào rồi.

Giữa biết bao cái tên, tôi chỉ nghĩ đến một mình em.

Phải chăng vốn dĩ giữa hai ta, có tồn tại hai chữ gọi là "định mệnh".

_______________

Tiffany ngồi trên chiếc giường bệnh, đọc cuốn sách mà Sunny mới đem đến cho nàng.

"Cạch."

Tiếng mở cửa thu hút sự chú ý của nàng. Tiffany ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt lập tức sáng lấp lánh khi nhìn thấy người vừa bước vào.

"Xin chào, cô đã khỏe hơn chưa?"

Cho dù đó chỉ là một lời chào hỏi giản đơn, nhưng nó khiến Tiffany sung sướиɠ phát điên. Khuôn miệng không kiềm chế được liền nở một nụ cười rạng rỡ, làm sáng bừng cả căn phòng.

"Chào bác sĩ Kim, tôi đã khỏe hơn rồi."

"Ô nhìn xem, cô đã nói chuyện với tôi rồi này."

Taeyeon cười cười ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường bệnh. Cô không biết rằng, nụ cười của cô khiến những con bướm nhảy múa điên cuồng trong dạ dày của nàng, một lần nữa.

"Lần trước thật thất lễ với bác sĩ quá, tôi thành thật xin lỗi. Mong bác sĩ bỏ qua."

"Không sao đâu, tôi hiểu mà."

"Vậy bác sĩ Kim đến gặp tôi có chuyện gì không?

Tiffany nhìn Taeyeon với ánh mắt mong chờ.

"Làm ơn nói là muốn gặp em đi mà..."

"À, chỉ là tôi có chút thời gian rãnh nên ghé xem cô như thế nào thôi."

Tiffany có chút thất vọng đôia với câu trả lời kia, nhưng sau đó liền vui vẻ trở lại. Miễn sao cũng là muốn gặp nàng a~~~

"Ồ, tình cờ là tôi cũng đang chán, bác sĩ Kim có thể cùng tôi trò chuyện một lát được không? Không phiền bác sĩ chứ?"

"Tất nhiên là được rồi, cô Hwang."

"Bác sĩ hãy cứ gọi tôi là Tiffany đi. Cô Hwang nghe già quá. Tôi chỉ mới hai mươi ba thôi."

"Vâng, là Tiffany."

Taeyeon gọi tên Tiffany với một nụ cười nhỏ. Nàng như chết ngất đi bởi sự dịu dàng mang lại từ giọng nói ấm áp của cô.

Em luôn nghĩ tình yêu sét đánh là một điều rất hoang đường.

Nhưng sau khi gặp người, em lại là nạn nhân của điều tưởng chừng như hoang đường đó.

Tiffany nhìn Taeyeon, đằng sau đôi mắt cười xinh đẹp đó là sự yêu thương vô tận. Được nhìn Taeyeon, được nói chuyện cùng cô, với nàng, bấy nhiêu thôi cũng đã làm nàng hạnh phúc.

"Bác sĩ Kim này, năm nay cô bao nhiêu tuổi vậy?

"Tôi vừa bước qua tuổi hai mươi tám."

Tiffany trố mắt ngạc nhiên nhìn Taeyeon. What? Hai mươi tám??? Là cô đang đùa với nàng đấy ư? Cô nhìn rất trẻ, có khi còn trẻ hơn cả nàng nữa. Vậy mà cô hai mươi tám rồi ư? Nàng có chút ganh tị với cô thật đấy...

"Wow, nhìn bác sĩ trẻ thật đấy. Thế thì em phải gọi bằng unnie rồi. Unnie~~~"

Taeyeon bật cười vì chất giọng aeygo dễ thương của Tiffany khi gọi cô bằng unnie. Thật lạ là chỉ mới gặp nhau, nhưng ở nàng, có gì đó khiến cô cảm thấy thoải mái, muốn mở lòng với nàng nhiều hơn.

"Tiffany muốn gọi sao cũng được cả."

"Vậy em gọi bác sĩ bằng Tae Tae được không?

Tae Tae ư? Cô thấy nó cũng khá dễ thương đó. Nhưng mà...

"Vì sao em lại muốn gọi tôi như thế?"

"Vì em muốn thân với bác sĩ hơn. Em chỉ có một mình trong bệnh viện, nên rất cô đơn. Có bác sĩ bầu bạn sẽ vui hơn nhiều."

Tiffany nói kèm theo vẻ mặt hết sức đáng yêu.

Không chỉ là bạn đâu, em còn muốn em là một điều đặc biệt khác đối với Taeyeon nữa kìa.

Taeyeon sẽ chấp nhận em chứ? Chấp nhận tình cảm của đứa con gái này?

"Ha ha, được rồi. Em muốn gọi tôi như thế nào cũng được. Nghe nó cũng khá dễ thương đấy."

Ánh mắt mang theo nét cười nhìn nàng trước mặt. Cô cảm thấy ở nàng thật nhiều điều thú vị. Có lẽ cô phải ghé thăm nàng dài dài rồi.