Editor: Jen
Beta: Nhóc
------------------------------------------------------
Bởi vì sơ sẩy của mình, dẫn tới việc Trần Diễn uống loại thuốc kia, tình huống này Chu Ninh chưa từng nghĩ tới.
Trần Diễn kề sát phía sau lưng Chu Ninh, đôi tay gắt gao ôm chặt eo cô, không ngừng cọ xát lên xuống, cự vật dưới thân ở giữa hai chân cô lại càng trướng lớn lên vài phần.
Chỉ cảm thấy vuốt ve người trong ngực thế nào cũng không đủ, nhưng vẫn khắc chế không dám làm bước tiếp theo.
“Em nóng quá, chị ơi, em nóng quá.”
“Trần Diễn, em trước…” Vật thô to phía sau kia dùng sức đẩy mấy lần, còn chưa nói hết lời đã bị cưỡng ép ngắt lời, lòng như lửa đốt, dùng hết sức nói: “Em buông chị ra trước đã.”
“Em không bỏ, người chị thật lạnh, thật thoải mái.”
Chu Ninh ý thức được hắn đã bị thuốc khống chế, bởi vì thuốc tráng dương kia có tác dụng kí©ɧ ɖụ© cực mạnh.
Cô thực sự hối hận, chính mình làm ra việc sai trái này, đã khiến Trần Diễn bị cô kéo xuống nước.
Trong lòng xấu hổ lại ảo não, không chú ý tới sức lực Trần Diễn ôm càng lúc càng lớn, cô dùng chút ý thức cuối cùng đem Trần Diễn đẩy ra, liền nghe được hắn nói: “Em xin chị, đừng đẩy em ra, chỉ lần này thôi, nếu không em thực sự sẽ chết.”
Âm thanh mạnh mẽ đè nén du͙© vọиɠ của hắn vang lên bên tai cô thật gợi cảm, còn nhịn không được liếʍ vành tai Chu Ninh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô một trận rùng mình.
Từng tiếng hơi thở dính nhớp quanh quẩn bên tai cô, chiếc thuyền lý trí trong đầu cô đang tiến về đại dương bao la, gió thổi qua liền chìm.
“Chị… giúp em…” Cô đắm chìm trong biển gọi là nɧu͙© ɖu͙©, bị hơi thở của Trần Diễn bao vây, khiến cô hít thở không thông.
Được Chu Ninh đồng ý, Trần Diễn hôn thật mạnh bên tai cô, cắn vào vành tai được bao phủ bởi một lớp lông mềm, cô khẽ ngâm một tiếng, sau khi buông ra lại chuyển sang hôn vào vai vào cổ cô.
Cô bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến mức cả người run lên, bàn tay của người phía sau liên tục leo lên như dây leo, kéo quần áo cô lên, phủ lên da thịt non mềm của cô. “Hừm…” Cô được thỏa mãn bất giác kêu lên một tiếng hài lòng, lại tiếp thêm lửa cho hai người.
Cô cảm nhận được, bàn tay thon dài xinh đẹp kia, không ngừng leo lên hướng về phía trước, đυ.ng phải đỉnh núi trắng tinh cao ngất. Đêm nay cô mặc nội y ren đen, cũng chỉ cách một tầng vải mỏng. Trần Diễn cách tầng vải mỏng nhẹ nhàng vuốt ve, nổi lên từng trận gợn sóng.
“A…” Âm thanh này cùng với mềm mại nơi tay làm Trần Diễn không chịu được nữa, gia tăng động tác trên tay, trực tiếp đưa tay vào nội y của cô chạm vào bầu ngực mềm mại.
Tay của người đàn ông không ngừng di chuyển, gậy thịt dưới thân càng thêm trướng lớn vài phần, bắt chước hai chân giao thoa càng thêm dùng sức, người phụ nữ cảm thấy áp lực, nhưng không còn cách nào khác.
“Nóng quá… Nóng quá…”
“Chị nói cái gì?”
“Thân thể của em, nóng quá.”
“Nóng mới có thể làm chị ấm áp, chị thật lạnh.”
Trong lúc nói chuyện, áo trên của Chu Ninh đã bị cởi ra, đến nội y cũng bị thiếu niên này cởi bỏ. Đôi nhũ sau khi thoát ra khỏi nội y, giống như cá thiếu nước, nhũn ra như thạch, đè nặng trước ngực. Nếu mở đèn lên, có thể nhìn thấy mạch máu mờ trước ngực. Nhưng dù là đêm khuya, cũng khiến Trần Diễn kinh ngạc cảm thán.
Hai tay xoa bóp hai luồng nhũ thịt kia như bảo bối thích đến cực độ, khi siết chặt thịt non bị dư ra sẽ chảy ra từ giữa những khe hở của ngón tay, Trần Diễn sướиɠ đến mức thở dài thật mạnh.
Hắn xoay người cô lại, chính diện đối mặt hắn, người phụ nữ này đã khiến hắn nhớ thương ba năm.
Rốt cuộc, dán lên đôi môi mơ ước đã lâu kia.
Cảm giác hôn môi cảm giác làm trái tim Chu Ninh đột nhiên nhảy lên, hạ thân sớm đã lan tràn, nhưng bởi vì một nụ hôn này, thân thể của cô dần dần mềm mại vô lực, tự nhiên dán trên người hắn.
Đôi môi kia dần đi xuống, từ môi, đến xương quai xanh, dừng lại trên núi đôi kia.
Từ bên ngoài dần liếʍ đến đầṳ ѵú, Chu Ninh chịu không nổi, túm tóc của hắn, cảm thấy trên người ngứa vô cùng, mỗi một chỗ đều có kiến bò.
Đầṳ ѵú căng cứng vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn ăn tự nhiên như ăn sữa, mυ'ŧ toàn bộ đầṳ ѵú vào miệng. Không ngừng dùng đầu lưỡi đi đùa bỡn đầṳ ѵú nho nhỏ kia, mυ'ŧ thịt vào lại nhả nó ra, hoặc là trực tiếp cắn lên đầṳ ѵú mềm mại.
Ăn xong một bên, bên kia cũng không bị bỏ rơi.
Âm thanh hắn liếʍ vυ' hòa cùng âm thanh mềm mại của cô khi nhẫn dâʍ đãиɠ như thế, không khí trong phòng cũng bị hâm cho nóng lên.
Nếu không phải biết Trần Diễn là thiếu niên 16 tuổi, sợ là cô sẽ nhầm tưởng đến tay già đời thân kinh bách chiến.
Sau đó thiếu niên đứng lên, cởi ra quần áo của mình. Chỉ còn lại một thân hình cường tráng, qυầи ɭóŧ ở hạ thân bị căng lên thật lớn, cô cúi đầu xem, dù là đêm tối cũng thấy áp bách mười phần.
Phương thức hắn cởϊ qυầи của Chu Ninh có chút đặc biệt, thấy cô mặc quần ngủ rộng thùng thình, liền từ dưới quần vói vào, vuốt chân theo da thịt dần hướng lên trên, hai tay đều thế.
Sờ đến đùi, Chu Ninh cảm thấy chính mình sắp mềm đến ngã trên mặt đất, đành phải đỡ lấy vai Trần Diễn, không nghĩ tới cơ bắp của hắn rất rắn chắc, không quá mức cũng không quá yếu.
Quần ngủ cùng qυầи ɭóŧ cùng nhau kéo xuống, lúc không biết nâng chân nào trước, Trần Diễn trực tiếp mượn lực mà cô đỡ bả vai, ôm cô lên để trên cửa phía sau lưng trực tiếp treo lên không trung.
Cô gắt gao ôm hắn, sợ bản thân ngã xuống, thịt mềm dán lên ngực hắn, bị ép thành một miếng thịt bẹp.
“Chị, người chị thật mềm, eo mềm, ngực mềm, miệng cũng mềm.”
Chu Ninh sớm không có ý chí, đã bị tìиɧ ɖu͙© ăn mòn, ngoan ngoãn ôm hắn, ghé vào vai hắn.
Mắt Trần Diễn đã chuyển màu đỏ tươi, hận không thể lập tức lấy gậy thịt đang cứng đến sắp không được của mình hung hăng nhét vào nhục huyệt của cô, làm cô đến mức cô xin tha cũng quyết không buông tha.
Nhưng hắn vẫn nhịn xuống cỗ tàn nhẫn này, cuồng liệt nhưng không vội vàng hôn làn da trên người cô.
Rời khỏi chỗ sau cửa, Trần Diễn thuận tay khóa cửa, đi qua quần áo đã cởi tại chỗ, đi hướng chiếc giường cô tự mình trải cho hắn.
Chu Ninh hai chân giao nhau treo trên eo hắn, qυầи ɭóŧ của hắn còn chưa cởi ra, nhưng chỉ là như thế, Chu Ninh vẫn sợ không cẩn thận rơi trúng thứ có thể đâm xuyên cô.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)