Em Yêu Yul Có Trễ Rồi Không? [Yulsic]

Chương 1

Chương 1
Thấy Kwon Tổng đi tới tất cả nhân viên trong công ty đều đứng dậy và cúi chào 90 độ.

-         Xin chào Tổng Giám Đốc!

Ai ai cũng biết tới Kwon thị. Tất cả các sản phẩm của Kwon thị đưa ra thị trường đều được ưa chuộng và bán khá chạy hàng. Bởi vì sao? Vì Kwon thị đứng đầu là Kwon Yuri – 1 CEO tài năng với đôi mắt nhìn xa trông rộng, đi trước thời đại và biết nắm rõ chớp thời cơ để đưa tập đoàn mình trở nên hùng mạnh. Kwon thị không chỉ nổi tiếng riêng ở Đại Hàn Dân Quốc mà còn trên toàn thế giới. Không thể quên đi người sáng lập ra Kwon thị chính là appa của cô ấy. Yuri mới được appa truyền lại chức CEO mới được 3 năm nhưng từ khi cô đảm nhiệm thì khu vực hoạt động của tập đoàn tăng lên hơn 5 lần, cổ phiếu tăng 4 lần. Hiện nay Yuri đang nghiên cứu và cuối năm nay hoặc đầu năm sau sẽ cho ra đời sản phẩm mới nhất để đáp ứng sự mong mỏi của thị hiếu khách hàng chính là hãng xe ô tô không người lái. Gương mặt lạnh lùng vừa nam tính mà vừa nữ tính của Yuri khiến tất cả nhân viên trong tập đoàn đều siêu lòng. Tuy rằng Yuri  là con nhà giàu nhưng thành tích học tập đáng nể của mình, Yuri không khó để đảm nhiệm vị trí chủ tịch. Lối sống của Yuri khá khép kín. Luôn về nhà đúng giờ, không có việc thì sẽ không lang thang bên ngoài. Chỉ trừ những hôm bạn bè rủ đi Yuri mới xõa một trận. Và mọi người sẽ rất vui mừng khi CEO của Kwon Thị đã tài giỏi, nhà giàu thêm nữa là xinh đẹp vẫn đang còn độc thân.

Yuri vừa đưa pama mình đi du lịch ở Hawai. Cô rất yêu thương pama nên dù bận tới đâu cô vẫn sắp xếp công việc để đi chơi với pama mình. Ông bà Kwon nhiều lần kêu cô nên kiếm người yêu. Cô xinh đẹp tài giỏi làm gì mà không thể kiếm được người yêu thích. Không là con rể thì con dâu cũng được. Nhiều thằng đàn ông phá giang chi tử chẳng bằng 1 Kwon Yuri là con gái mà điều khiển nhịp nhàng cả 1 đội ngũ nhân viên tinh nhuệ. Ông bà Kwon cũng tính nếu Yuri lấy được chồng tài thì gia đình nhỏ của cô cũng chưa chắc đã hạnh phúc. Khí thế át người của Kwon kia bằng mấy tên đàn ông cộng lại. Mà trời sinh con trai không bao giờ muốn yếu thế hơn so với phụ nữ cho nên 1 gia đình chỉ cần 1 trụ là được. Bà Kwon hướng cho cô nhiều cô gái xinh xắn nhà giàu nhưng Yuri khéo léo từ chối.

-         Umma à! Con thích thì con sẽ tự túc lấy người con yêu nên vợ nên chồng. Chứ con không thích, mami có lấy keo 502 dính tụi con vào với nhau thì con cũng tìm được dứt ra. Pama tới với nhau là tình cảm thì mong mami đừng ép con. Con sẽ sớm tìm ý chung nhân của mình. Nói rồi cô ôm mẹ cô nụng nịu như hồi cô còn bé.

Kwon Yuri lên phòng của mình. Mạng lưới Kwon thị dày đặc bao gồm rất nhiều ngành: bất động sản, xây dựng, du lịch,... Thư kí kiêm trợ lý Tiffany Hwang mang tài liệu tới cho cô.

-         Yuri! Đây là gói thầu mà hôm bữa chúng ta thầu được. Cậu nên đích thân tới xem. Mình thấy nên xây dựng một siêu thị ở đó. Gần trường đại học nên sẽ có rất nhiều học sinh hết giờ học, tranh thủ giờ nghỉ trưa, họ sẽ ra đó. Thêm nữa đó là khu vực đông dân cư nên việc xây siêu thị ở đó là rất hợp lí. Tiffany là bạn thân của Yuri, 2 người hỗ trợ nhau trong mọi việc.

-         Uhm! Cậu chuẩn bị đi, sáng mai 8h chúng ta sẽ tới đó.

Sáng hôm sau, Yuri đúng giờ khởi hành. Mất 30p đi xe oto là tới được. Cô đi xung quanh địa bàn kiểm tra. Đúng theo lời Tiffany nói thì nó nằm ở hướng Tây Nam của Seoul gần trường đại học. Đường xá rất thuận tiện cho việc xây dựng dịch vụ. Vì cần phải xem xét thêm vài việc nên cô sẽ ở tới chiều mới về.

Giờ nghỉ trưa, xung quanh đây số quán ăn không nhiều mà trong khi đó lượng người qua lại khá đông. Cô và Fany đang ngồi trong 1 quán ăn lề đường. Vì là mùa đông nên món nướng sẽ là tuyệt nhất. Lòng nướng, cái vị giòn giòn đang tan dần trong miệng cô.

Lơ đãng nhìn con đường đã vắng người. Hết giờ nghỉ trưa, nên học sinh cũng như nhân viên công sở phải vào làm. Một dáng người mảnh mai, s-line khá chuẩn, thêm 1 chút sẽ béo mà thiếu 1 chút sẽ gầy. Mái tóc màu hạt dẻ được nắng mùa đông chiếu vào dần chuyển màu vàng cam. Yuri như ngẩn người khi nhìn thấy bóng dáng bé nhỏ cần che trở của người đó. Người đó vẫn là học sinh, có 1 chút dịu dàng, tiểu thư, thêm 1 chút đáng yêu. Yuri tự khắc kéo 1 bên khóe môi tạo nụ cười đẹp đẽ. Người đó ngẩng mặt lên trong khi chân vẫn đang đá đá chiếc lá mới rụng. Gương mặt thiên thần, mắt sáng, mũi cao, còn cả bờ môi mềm mại. Yuri thực muốn cảm nhận vị ngọt đôi môi căng mọng đó.

Tiffany huyên thuyên gì gì đó nhưng đối với Yuri là cả 1 bầu trời chỉ tồn tại cô và người đó. Tiffany tình ý nhìn theo ánh mắt của Yuri, biết ngay là kẻ lạnh lùng bấy lâu kia đã chính thức được ban tặng mũi tên ái tình. Cô không nghĩ kẻ ngốc nghếch này lại biết tương tư, mơ mộng trong khi những ngày vừa qua chỉ biết công việc và công việc, sau đó thì sẽ quây quần bên gia đình.

-         Kwon Yuri! Sau n lần gọi, cuối cùng Yuri cũng chịu dứt khỏi cõi mộng mơ để trở về bên Tiffany.

-         Ờ! Gì? Nói đi. Yuri nhanh chóng che đậy cảm xúc nhất thời của mình.

-         Thích hả? Fany nói không đầu không đuôi khiến mặt Yuri nghệt ra.

-         Cô bé đó! Mình thấy rất xinh đẹp. Fany là bạn thân của Yuri sao mà cô không hiểu được tâm tư của bạn mình chứ.

-         Uhm! Một chút, khá xinh xắn nhưng không thuộc style của mình. Yuri vẫn không chịu nhận.

-         Vậy ánh mắt đó là gì? Mình chưa bao giờ thấy cậu dùng ánh mắt đó nhìn cô gái nào khác. Cả kể là mình. Đến bạn thân như mình còn không hưởng cái diễm phúc đó thì ngoài người yêu ra thì sẽ chẳng ai xứng đáng. Fany lơ đãng gắp 1 miếng lòng giòn bỏ vô miệng vô tư nói mà không thèm để ý tên đối diện đang đỏ mặt.

-         Cậu mà cũng biết đỏ mặt sao Kwon Yuri? Fany không thấy Yuri nói gì nên ngẩng lên coi thì thấy điều đó liền phá lên cười.

-         Cấm cậu trêu mình nữa. Ăn nhanh đi, chúng ta còn nhiều việc.

Nói vậy nhưng Yuri vẫn nhìn về hướng của người đó. Nàng như tiên nữ giáng trần vậy, rất rất xinh đẹp, một vẻ đẹp hoàn hảo khó cưỡng lại. Dù nàng đã đi mất nhưng Yuri vẫn cứ nhìn theo với ánh mắt si mê không tả. Bỗng 1 vật chạm vào ánh nhìn của cô. Cô khéo nói với Fany rồi đi tới nhặt. Đó là của nàng.

-         Jessica Jung! Nữ sinh năm nhất khoa thiết kế trường đại học Soshi.

End.

P.s: Chap đầu tiên nhẹ nhàng phải không? Đừng im lặng rồi bỏ đi nhé.