Hạnh Phúc Khi Có Em [Yulsic]

Chương 37

Chương 37: Động Tình
Sau nhiều ngày dưới sự chăm sóc nhiệt tình và chu đáo của nàng,vết thương của tôi đã hoàn toàn lành lặng,tôi bắt đầu tính toán cho việc kiếm tiền của tôi.Lúc tôi bị thương vương thím đến giúp đỡ nương trong việc trồng trọt,cho nên tôi quyết định thuê người làm vườn chăm sóc thu hoạch và gieo trồng,chỉ như vậy nương và Tú Nghiên mới ko vất vả,tôi quyết định mua thêm đất xây nhà,tôi tìm trưởng thôn giúp đỡ,tôi mua thêm phần đất xung quanh nhà,tôi quyết định xây nhà thật lớn,phải lớn hơn nhà lớn của Quyền gia.

Trưởng thôn giúp tôi tìm người phụ giúp xây nha,tôi muốn xây nhà kiên cố nên sẽ xây hơi lâu,trong lúc đó chúng tôi dựng tạm nhà nhỏ để ở,nhà nhỏ dựng xong rồi thì chúng tôi dọn vào,bắt đầu để xây nhà.

Từ lúc tôi tỉnh lại đến giờ cũng chưa về nhà cha mẹ vợ,nên tôi và Tú Nghiên quyết định ngày mai sẽ về,nương ở lại trông coi việc xây nhà,vì ngoài đất đã có người làm,tôi ko để cho nương phải làm việc vất vả,tôi phải để nương hưởng phúc.

Nương lúc này nhìn trẻ ra rất nhiều,nhờ ăn uống đầy đủ lại bôi kem dưỡng da của tôi,dù nương bằng tuổi của đại thẩm nhưng nhìn nương trẻ hơn rất nhiều,quần áo nương mặc cũng là chất liệu tốt,những điều này cũng đủ khiến cho nhà lớn Quyền gia tức giận đỏ mặt,tôi muốn nương có cuộc sống tốt hơn bọn họ để bù đắp lại những ngày chịu khổ khi ở trong nhà lớn,mặc dù nương nói ko cần nhưng tôi vẫn muốn nương mặt tốt nhất,ăn cũng tốt nhất,tôi sẽ ko để nương bị họ tổn thương nữa.

Sáng sớm hôm sau chúng tôi dậy rất sớm để chuẩn bị về nhà Tú Nghiên,chúng tôi dọn hết đồ lên xe trâu rồi đi thẳng đến Thanh Hà Thôn.

Xe của chúng tôi chạy vào Thanh Hà Thôn mọi người xung quanh đều nhìn chúng tôi rồi to nhỏ với nhau,những điều bọn họ nói cũng chỉ đơn giản là Tú Nghiên có phúc,nói tôi từ nhà nghèo rồi trở nên giàu có do phát hiện được bảo bối gì đó...chúng tôi nghe được nhưng đều để ngoài tai,xe chạy đến trước nhà thì thấy Trịnh gia mọi người đang trong sân bận rộn,tôi đỡ Tú Nghiên xuống xe rồi chào hỏi họ,Trịnh mẫu nghe tiếng lập tức đi ra đón lấy Tú Nghiên,mọi người cũng nhìn lại chúng tôi,tôi lễ phép chào họ"Cha vợ,mẹ vợ,đại ca,2 vị muội muội vẫn khoẻ"Trịnh phụ lập tức lên tiếng"2 đứa sao hôm nay về đây?mau vào trong nhà ngồi đi"nói xong dẫn đầu vào nhà,Trịnh An thì giúp tôi đem đồ đạc vào nhà

"Cha vợ mẹ vợ vì con và Tú Nghiên đã lâu ko có đến thăm mọi người,cho nên hôm nay chúng con về thăm mọi người,chúng con có đem 1 ít quà đến tặng cho mọi người"tôi mỉm cười vui vẻ

"Về thăm thì được rồi còn quà cáp làm gì?thương thế của con thế nào rồi?"Trịnh phụ quan tâm hỏi

"Đa tạ nhạc phụ,nhờ có Tú Nghiên chăm sóc cẩn thận nên thương thế của con đã ko còn đáng ngại"tôi thành thật nói,Tú Nghiên nhìn tôi rồi đỏ mặt cúi đầu

"Lành thì tốt rồi,đại tẩu cũng chỉ có mình ngươi,nhà họ Quyền vẫn chưa có người nói dõi,ngươi sau này cẩn thận 1 chút."Trịnh phụ nghiêm túc nói

Tôi nhìn sang Tú Nghiên,gương mặt nàng lại càng đỏ,đầu thì cúi thấp,tôi nhanh chóng đáp lời cha vợ"Đa tạ cha vợ chỉ bảo,con sau này sẽ cẩn thận hơn".

Chào hỏi xong thì Tú Nghiên theo Trịnh mẫu và 2 vị muội muội vào bếp chuẩn bị thức ăn,còn tôi và Trịnh phụ Trịnh An ngồi nói chuyện,chúng tôi ở chơi tới trời tối mới trở về nhà,tôi cảm thấy Tú Nghiên rất vui vẻ,cả ngày trên gương mặt nàng luôn treo nụ cười hạnh phúc,đây cũng là điều tôi mong muốn được thấy ở nàng.

Về nhà nương chỉ dặn dò chúng tôi vài câu rồi về phòng mình nghỉ ngơi,chúng tôi cũng nhanh chóng tắm rửa rồi cũng về phòng.

Trong phòng Tú Nghiên thì đang trãi giường,còn tôi thì ngồi bên bàn đang vẽ bản vẽ cho ngôi nhà mới,tôi muốn tự tay thiết kế ngôi nhà của mình,Tú Nghiên trãi giường xong thì đi đến bên tôi nhìn tôi vẽ"Thất lang,chàng đang vẽ gì vậy?"nàng ko hiểu hỏi

"Ta đang vẽ ngôi nhà mới của chúng ta"tôi cười đáp

"Ko phải người ta sẽ xây sao?chàng còn vẽ làm gì?"

Tôi vẽ xong nét cuối mới để bút xuống,kéo nàng ngồi trên đùi tôi,2 tay tôi ôm lấy eo nàng nói"ta muốn xây theo ý của ta,ta muốn ngôi nhà đầu tiên của chúng ta sẽ thật đẹp,thật ấm áp và hạnh phúc"Tú Nghiên bị hành động của tôi làm nàng ngượng ngùng đỏ mặt,nhưng khi nàng nghe tôi nói cũng mỉm cười rồi ôm lấy cổ tôi tựa vào lòng tôi.

"Thất lang,ta thật sự rất hạnh phúc khi được làm thê tử của chàng"nàng tựa trong lòng tôi mỉm cười

"Ta thật may mắn khi có nàng là thê tử"tôi mỉm cười nhìn nàng,nàng cũng ngước lên nhìn tôi,chúng tôi nhìn nhau trong mắt đều mang ý cười hạnh phúc rồi đôi môi lại tìm đến nhau,tôi ngậm lấy đôi môi nhỏ nhắn của nàng liếʍ mυ'ŧ lấy ngọt ngào từ trên môi nàng,vẫn cảm thấy ko đủ tôi cắn nhẹ môi dưới của nàng,"ư"nàng bị tôi cắn hừ nhẹ rồi hé mở đôi môi để cho đầu lưỡi của tôi chui vào,hơi thở nàng gấp gáp,tay nàng ôm cổ tôi càng chặt,lưỡi tôi luồng vào trong miệng nàng càng quét,lưỡi tôi tìm được lưỡi nàng,2 cái lưỡi trơn trợt ướŧ áŧ quấn lấy nhau,chúng tôi hôn nhau nồng nhiệt,đến khi ko thở nổi nữa mới luyến tiếc buông tha đôi môi của đối phương,hơi thở chúng tôi dồn dập, ánh mắt đều mang theo du͙© vọиɠ cùng tình yêu,trán tôi tựa vào trán nàng,chóp mũi chạm vào nhau,tôi mỉm cười rồi hôn nhẹ môi nàng"Tú Nghiên,ta yêu nàng",nàng cũng mỉm cười nói"Du Lợi,ta cũng yêu chàng",đôi môi chúng tôi lại 1 lần nữa tìm tới nhau,mỗi lưỡi lại như hoà cùng nhau,tôi hôn nàng,nàng cũng đáp lại,chúng tôi ko muốn tách rời nhau,đến khi đôi bên lần nữa cần dưỡng khí mới luyến tiếc buông nhau ra.Chúng tôi thở hổn hển nhìn nhau mỉm cười,tôi luồng 1 tay xuống dưới gối nàng,cho nàng 1 cái ôm công chúa,tay nàng ôm chặt lấy cổ của tôi,nhưng ánh mắt chúng tôi vẫn khoá chặt vào nhau ko tách rời,tôi từ từ bế nàng đến bên giường rồi nhẹ nhàng đặt nàng nằm trên giường,giúp nàng cởi giày rồi muốn bước lên giường cùng nàng thì nàng lại nhẹ giọng nhắc nhở tôi"Du...Du Lợi tắt đèn đi",tôi mỉm cười hôn lên trán nàng rồi đi thổi tắt đèn nhanh chóng lên giường[nàng biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì,vì trước lúc thành thân nương của nàng cũng đã nói cho nàng biết,nhưng đó là chuyện giữa nam và nữ,nàng và tôi đều là nữ nhân như vậy cũng có thể sao?trong lòng nàng có chút chờ mong nhưng nàng cũng cảm giác hơi sợ,tắt đèn rồi nàng mới dám thả lỏng 1 chút]