Chương 25: Thăm Nhà
Tú Nghiên đem đồ đi về Thanh Hà Thôn,đi qua rừng trúc rồi đi vào nhà,nàng vừa đẩy cửa vào thì Trịnh Ôn Thị thấy nàng liền lập tức ra đón"Nghiên nhi a sao con lại về đây?tướng công ko cùng về với con sao?"Trịnh mẫu nhìn phía sau Tú Nghiên ko thấy tôi"Nương,bà bà và tướng công kêu ta đem ít đồ về biếu cha và nương,tướng công còn có việc phải làm"Tú Nghiên mỉm cười nói
"Mau,mau vào nhà đi con,sao bà thông gia lại đem nhiều đồ như vậy a?"Trịnh mẫu nhận lấy đồ trên tay nàng rồi dẫn nàng vào nhà
"Hôm nay,chúng con thu hoạch rất nhiều cà,bà bà muốn đem cho cả nhà ta dùng"Tú Nghiên ngồi kế Trịnh mẫu nói chuyện
"Con thay mặt chúng ta đa tạ bà thông gia có biết ko?à ko phải nói nhà tướng công con chỉ có 2 mẫu đất khô cằn thôi sao?sao bây giờ lại trồng được nhiều cà như vậy?"Trịnh mẫu nghĩ tới gia cảnh trước kia của tôi nên thắc mắc
"Đúng là vậy,nhưng lúc trước tướng công kiếm được tiền mua 30 mẫu đất,rồi trồng lúa trồng cà và loại vài thứ nữa, hôm nay chúng con mới thu hoạch 2,3 mẫu cà tím thôi à"Tú Nghiên giải thích cho Trịnh mẫu
"Nhà chồng con mua 30 mẫu đất?"Trịnh mẫu ko tin hỏi lại
"Đúng vậy nương,tướng công còn điều chế ra kem dưỡng da và xà bông để bán,tướng công cũng kêu con đem về cho nhà chúng ta nữa"Tú Nghiên trong mắt mang ý cười đem đồ đưa ra cho Trịnh mẫu xem
"Cái gì kem?cái gì xà bông?nương nghe ko hiểu?"Trịnh mẫu ngơ ngác ko hiểu gì
"Nương xem mặt con thế nào?"Tú Nghiên vui vẻ đưa mặt mình cho Trịnh mẫu xem
"Ừ,con ko nói nương cũng ko chú ý,da mặt con thật trắng còn láng mịn nữa,người cũng có da có thịt hơn"Trịnh mẫu đánh giá nàng
"Da con được như vậy là nhờ kem dưỡng da của tướng công đó"Tú Nghiên vui vẻ nói
"Thật sao?"Trịnh mẫu ko tin sờ sờ mặt Tú Nghiên
"Nương,con có đem về cho nương và 2 vị muội muội dùng đây,còn đây là xà bông dùng để tắm"Tú Nghiên đem từng thứ ra cho Trịnh mẫu xem
"Ây...nương già rồi,ko cần dùng những cái này đâu"Trịnh mẫu lắc đầu nói
"Nương sao nói vậy?bà bà con cũng có dùng,da mặt của bà bà con giờ cũng rất đẹp đó"Tú Nghiên khích lệ Trịnh mẫu
"Con nói bà thông gia cũng dùng sao?"Trịnh mẫu ko tin
"Tướng công bắt buộc con và bà bà đều phải dùng"Tú Nghiên vui vẻ gật đầu nói
"Tú Nghiên à,lúc con về tới a,1 câu cũng tướng công,2 câu cũng tướng công,trong mắt con giờ chỉ có tướng công thôi à"Trịnh mẫu ăn dấm chua với con rễ
"Nương...con ko có,nương đừng giận con,trong lòng con lúc nào cũng nhớ gia đình mà"Tú Nghiên đỏ mặt giải thích
"Con gái ngốc,thấy con vui vẻ,hạnh phúc như vậy nương vui mừng còn ko kịp sao lại giận con?"Trịnh mẫu xoa đầu nàng
"Nương..."Tú Nghiên ôm lấy Trịnh mẫu
"Tú Nghiên à,ta thấy Du Lợi là đứa trẻ ngoan,vừa tuấn tú,lịch sự lại tài giỏi biết kiếm tiền con nên phải biết giữ lấy có biết ko?nam nhân như vậy sẽ dễ dàng khiến người khác chú ý,tốt nhất con nên nắm chặt tướng công con có biết ko?"Trịnh mẫu xoa xoa gương mặt nàng dạy bảo
"Nương yên tâm,tướng công ko phải loại người như vậy đâu,chàng rất tốt với con"Tú Nghiên mỉm cười nhìn Trịnh mẫu
"Con đó,đối với tướng công mình ko nên quá tin tưởng và dễ dãi như vậy,đúng rồi,con gả qua đó đã 3,4 tháng rồi,con có tin tức gì chưa?"Trịnh mẫu nhìn nhìn bụng Tú Nghiên
"Nương,sao nương lại hỏi vấn đề này,con và chàng vẫn chưa..."Tú Nghiên biết mình lỡ miệng nhanh chóng im bặt lại
"Cái gì?3,4 tháng con và tướng công vẫn chưa viên phòng sao?sao như vậy được?"Trịnh mẫu ko tin nhìn Tú Nghiên
"Nương,con..."Tú Nghiên cúi đầu ngượng ngùng ko biết nói gì
"Tú Nghiên hay là tướng công con ko thích con?"Trịnh mẫu bắt đầu tìm nguyên nhân
"Ko,tướng công rất thích con"Tú Nghiên thành thật trả lời
"Vậy tướng công con bên ngoài có người khác sao?"
"Ko có,lúc nào con cũng bên cạnh chàng"
"Hay là...tướng công con muốn con lại ko cho?"
"Nương...con ko có"Tú Nghiên mặt đỏ tới mang tai khi nghe Trịnh mẫu hỏi
"Nếu vậy ko lẽ Du Lợi chuyện đó ko dc?nó có bệnh sao?"Trịnh mẫu lại đặt nghi vấn
"Con ko biết"Tú Nghiên nhớ lại buổi tối ngồi trên đùi tôi và hành động dừng lại đột ngột của tôi,rồi còn xin lỗi,khiến nàng lo lắng cho sức khoẻ của tôi
"Tú Nghiên à,đây là hạnh phúc nữa đời còn lại của con,nếu tướng công con ko đề cập tới con cũng nên chủ động 1 chút,vì hạnh phúc của con,con ko nên rụt rè như vậy?"Trịnh mẫu khuyên bảo nàng
"Nương,ý nương là sao?"Tú Nghiên ngẩn đầu ko hiểu nhìn Trịnh mẫu
"Nam nhân ko chủ động thì nữ nhân nên chủ động 1 chút,con phải để tướng công con cảm thấy ko có con là ko được"Trịnh mẫu nói rồi ghé vào tai Tú Nghiên thì thầm,chỉ có Tú Nghiên càng nghe gương mặt càng đỏ,đỏ như muốn xuất huyết luôn.
2 mẹ con trò truyện cả buổi thì mọi người trong nhà cũng về nhà đầy đủ,Tú Nghiên đưa quà cho mọi người ai cũng vui vẻ nhất là 2 cô em gái rất thích kem dưỡng da và xà bông của anh rễ cho,Tú Nghiên ở lại cùng người nhà ăn buổi tối,sau đó đại ca Trịnh An nhận mệnh đưa em gái về.
Tú Nghiên và Trịnh An tới nhà tôi thì trời cũng đã tối,tôi ở nhà rất lo lắng,nghe tiếng mở cổng tôi lập tức đứng dậy đi ra ngoài xem.
"Tướng công ta về rồi"Tú Nghiên vui vẻ đi đến bên tôi
"Nàng đi có mệt ko?sao trễ vậy?nàng đã ăn gì chưa?"Tôi quan tâm nắm tay nàng hỏi
"Tướng công...là đại ca đưa ta về"nàng thẹn thùng vì có đại ca nàng đứng ở phía sau
"Đại ca,thật xin lỗi,đại ca mau vào nhà ngồi"tôi mới để ý sau lưng Nàng,cười chào đón Trịnh An
"Em rễ ko cần đâu,cũng ko còn sớm để hôm nào có thời gian ta sẽ đến ngồi chơi"Trịnh An thấy tôi lo lắng muội muội mình như vậy cũng vui vẻ nói với tôi
"Vậy đa tạ đại ca,hôm nào có thời gian ta nhất định sẽ cùng đại ca uống vài chung"tôi cũng vui vẻ đáp lại
Chúng tôi nói vài câu rồi Trịnh An đi về,tôi và Tú Nghiên thì đi về phòng,nương của tôi thì ngủ từ sớm rồi.
"Nàng vào trong tắm rửa đi,ta đã chuẩn bị nước nóng cho nàng rồi,ta đi chuẩn bị thức ăn cho nàng"vào phòng tôi dặn dò nàng rồi muốn ra ngoài
"Thất lang,ta ko đói,xin lỗi chàng,đã để chàng lo lắng"nàng xà vào lòng tôi,ôm lấy tôi nói
"Ngốc,sao lại xin lỗi,ta lo lắng thê tử ta là điều đương nhiên a"tôi cũng ôm lấy nàng,tay tôi vuốt ve tóc nàng
"Thất lang"nàng ôm chặt tôi,hạnh phúc mỉm cười
1 lúc sau tôi để nàng đi tắm,còn tôi vào bếp lấy chè hạt sen tôi đã nấu lúc sớm đem vào phòng cho nàng,ăn xong chén chè chúng tôi cùng nhau đi ngủ,nàng vui vẻ hạnh phúc ôm tôi chìm vào giấc ngủ,tôi hôn lên trán nàng rồi cũng mỉm cười hạnh phúc thϊếp đi lúc nào ko hay.