Trong kí ức của Jessica, không có nhiều hình ảnh về cha lắm. Theo thói quen, cô lại sờ nhẹ lên mặt kính chiếc đồng hồ hình rắn. Chỉ mong tìm được chút hơi ấm còn sót lại
"Mẹ ơi, cha đâu rồi hả mẹ? Sao cha không tặng quà sinh nhật cho Sica"
Tiếng khóc của cô bé năm tuổi lọt thỏm giữa dòng người đông nghịt. Ngay bên cạnh, người phụ nữ trong trang phục đen tuyền cố gắng kìm nén những giọt nước mắt. Bà xoa đầu dỗ dành con gái mình
"Cha bận việc nên không thể mừng sinh nhật Sica được, nhưng cha đã nhờ mẹ chuyển cái này cho Sica" ...bà đeo vào cổ tay bé xíu của cô bé chiếc đồng hồ hình rắn, có đính nhiều viên đá bằng kim cương óng ánh
"Woa, đẹp quá" ...cô bé thôi thút thít, vẻ mặt nhanh chóng chuyển sang thích thú
Mãi đến sau này Jessica mới hiểu, vì sao mẹ cùng đoàn người xa lạ lại khoác lên mình những bộ trang phục ảm đạm trong ngày sinh nhật tuyệt vời của cô. Còn chiếc hộp gỗ khổng lồ có người khiêng phía trước, đau thương thay lại là thân xác của người mà Jessica yêu quý nhất. Chiếc đồng hồ hình rắn chính là di vật mà cha để lại cho cô. Mẹ cũng bảo rằng, ngày còn sống cha vô cùng yêu thích món trang sức giá trị này. Đấy là lý do vì sao Jessica luôn xem trọng chiếc đồng hồ, coi như một món bảo vật hộ thân
Lần trở về Hàn Quốc, còn giấu bà đến học ở Đại học Mỹ thuật Seoul, Jessica đã lường trước điều nguy hiểm. Nhưng vì cha, Jessica sẽ dũng cảm đối mặt với tất cả. Bởi cho rằng cái chết của cha không đơn giản chỉ là một lời nguyền phù phiếm, Jessica đã quyết tâm làm sáng tỏ, đưa kẻ hãm hại cha mình ra ngoài ánh sáng
Từ trước đến nay, cô vốn không tin vào những câu chuyện ma quỷ. Có điều...
Ngày hôm đó, thứ mà Jessica đã thấy. Phải chăng nó đang làm lung lay chính niềm tin kiên định trong cô?
...
Mải mê thả hồn vào những suy nghĩ mông lung, Jessica đã không biết rằng bản thân bước vào một con đường vắng. Những bóng cây siêu vẹo cùng thứ ánh sáng chập chờn bất định luồng vào khe tóc hãy còn ướt khiến Jessica rùng mình. Cô vội vàng đẩy bước chân nhanh hơn quay ngược trở về con đường lớn
Từ đằng xa, có tiếng giầy bata gõ nhịp đều đều. Kèm theo là hàng chục âm thanh hỗn tạp khác, hệt như kiểu kim khí chạm nhau tạo nên những âm vang sắc lẻm, đinh tai khó chịu
Tình cảnh này dễ dàng gợi cho người ta nghĩ đến các vụ cướp của gϊếŧ người bằng hung khí đáng sợ. Jessica cũng không ngoại lệ. Tim Jessica đập liên hồi trong lòng ngực, chân cô đã chạy lúc nào không hay. Nhưng cô biết kẻ bám đuôi cũng đang chạy. Càng lúc bóng hình cao lớn của hắn càng tiến gần, từ đầu... nửa người rồi đến tay và chân bắt đầu in hằn trên đất, trước mặt Jessica
Thậm chí Jessica đã thấy rõ bóng của thứ hung khí dài ngoằn hắn cằm trên tay. Đó là một thanh sắt khá dài, to tròn, thẳng tắp
Jessica không đủ can đảm để ngoáy lại nhìn gương mặt côn đồ của hắn, nhưng bóng tay cùng thanh sắt hắn cầm thì cứ lạnh lùng rơi xuống vai cô. Cô hoảng sợ lách người sang một bên tránh né vật nguy hiểm
Vẫn là chậm hơn hắn một bước
Và như vậy, thanh sắt giáng ngay xuống bờ vai mỏng manh của cô gái yếu đuối
PHỊCH
Á
...Jessica theo phản xạ, cô nhắm chặt mắt đồng thời la lớn
Nhưng không như những gì tiên liệu, cơ thể cô chẳng hề cảm thấy chút đau đớn nào
"Hey, cậu gì ơi... cậu sao thế?"
"..." ...Jessica nghe thấy giọng nói rất quen, cô nhẹ nhàng mở mắt, ngẩn đầu nhìn lên kẻ đang đứng trông xuống dáng vẻ thảm hại của mình - "Kwon Yuri"
"Sao cậu lại chạy?" ...Kwon Yuri mỉm cười lém lỉnh, trên tay vẫn còn quơ quơ cuộn giấy vẽ[1]
"Cô..." ...Jessica có chút bực bội vì cảm thấy bản thân trở nên ngớ ngẩn trong sự việc vừa xảy ra - "Cô sao lại ở đây, còn vào giờ này"
"À, Kim tiêm unni bắt tôi chuyển cái này cho cậu" ...Kwon Yuri nghiêng người, cởi bỏ chiếc ống giấy to đùng đang đeo trên vai đưa cho Jessica - "Cậu học ngành điêu khắc hả, không thể ngờ mà" ^^ ...Kwon Yuri mỉm cười tỏ ý giễu cợt
Jessica nhíu mày, giật nhanh chiếc ống giấy khỏi tay Yuri. Trước khi quay đi vẫn không quên buông lấy một lời thách thức
"Tôi sẽ cám ơn về điều này nhưng không hề đồng tình với hành vi theo dõi lén lút của ai kia đâu"
"Ế, tôi nào có theo dõi ai, cũng chẳng cần phải lén lút trước cậu" ...Kwon Yuri cảm thấy oan ức nên vội phản bác
"..." ...Jessica không nói gì, cô cứ thể bỏ đi, mặc kệ kẻ đen đen vẫn lẻo đẻo theo sau nói những điều nhăng cuội
Từ đằng xa, một ánh mắt căm phẫn nhìn theo hai chiếc bóng sánh đôi trên con đường vắng. Khóe môi hắn mấp mái những điều không rõ. Chợt có ánh đèn từ xe taxi vụt ngang, làm chói mắt khiến hắn phải dùng bàn tay che lấy gương mặt. Trong giây phút sáng bừng đó, hình ảnh chiếc khăn mùi xoa loang lỗ vết ố kì dị đã vô tình hiện ra. Hắn ta vẫn còn hậm hực, tay xua theo dòng cảm xúc bộc phát mà bóp nát chiếc khăn mỏng manh
Sau khi vứt hẳn nó vào bụi cỏ lau sau lưng, hắn lạnh lùng bỏ đi
---------------------
Kwon Yuri vốn hứng thú với những câu chuyện ma, thế mà chưa lần nào may mắn được giáp mặt ma quỷ
Trái ngược với tư tưởng tiến bộ của vị tiểu thư kiêu kì Jessica, Kwon Yuri hoàn toàn tin rằng trên đời này thật sự có thứ vật chất vô định, mà con người gọi là âm hồn, tồn tại. Cho nên Yuri hàng ngày vẫn lao đầu vào trò chơi cút bắt quái dị, cô chỉ mong tìm ra điều kì diệu. Nhưng sau hơn một năm trời theo đuổi, cô tuyệt nhiên chưa lần nào trông thấy được "nó" - chính là Đôi mắt đỏ trong lời đồn đại đáng sợ. Mặt khác, lại còn nhận về sự chú ý siêu đặc biệt của lão già mặt sẹo, chỉ tổ khiến cho công cuộc bắt ma của Yuri càng thêm phần khó khăn
Cũng không ngờ rằng, một sinh viên năm nhất như Jessica, lần đầu tham gia vào cuộc săn bắt rùng rợn đã có những thu hoạch lý thú
Yuri nghĩ Jessica chính là thấy ma quỷ nên mới ngất xỉu, chứ nào phải nguyên nhân hạ canxi, quá đói gì gì đó mà Kim tiêm - Kim Tae Yeon unni chuẩn đoán. Từ đó, Yuri trở nên kiên trì, lì lợm đeo bám theo Jessica
Tiếc rằng cô nàng khó tính kia vẫn là nhất quyết không chịu hé răng lấy một lời
...
"Kwon Yuri"
Đang bận bịu với hàng đống màu sơn nhếch nhác, Yuri chợt nghe thấy tiếng gọi từ sau lưng nên bèn quay trở lại. Đập ngay vào mắt cô chính là dáng hình của vị tiểu thư lạnh lùng mà mấy ngày nay cô bỏ công theo đuổi
"Đúng là con gái" ...Kwon Yuri nhếch môi cười
"Cô nói thế là có ý gì? Tôi không phải con gái chẳng lẽ lại là con trai" ...Jessica hôm nay chẳng muốn đôi co lý sự với kẻ này nhưng ngặt nỗi lời nói của Yuri luôn tạo cảm giác châm chọc, khiến jessica bực bội
"Thì con gái lúc người ta theo sẽ không để mắt, lúc người ta chẳng ngó ngàng thì lại tự mình tìm đến"
CỐP
...một lon coca rỗng ruột bay thẳng đến đầu Yuri
"Auw" ...Yuri theo phản ứng la lên, cô vờ rêи ɾỉ - "Lon sơn[2] của tôi hãy còn màu, nếu nó không va vào đầu tôi mà đáp vào tranh của tôi thì sao, cậu sẽ trở thành người tôi hận cả đời" ...Kwon Yuri miệng trách móc, tay ôm đầu tỏ vẻ đau đớn lắm
"..." ...Jessica mở to mắt ngạc nhiên, cô vốn không định làm đau Yuri, chỉ vì chuyển động vô tình của Yuri đã khiến cô ta phải hứng trọn cú ném hù dọa của Jessica - "Cô không sao chứ?" ...Jessica ngỡ rằng kẻ kia bị thương vội bước đến sờ nhẹ lên trán của Yuri hỏi hang
"A... đau đau... đầu của tôi, chắc bị cứa rách mất rồi" ...Yuri được nước làm tới
"Tôi... tôi... để tôi xem..." ...Jessica gỡ nhẹ bàn tay của Yuri khỏi trán, gương mặt trở nên căng thẳng
"Lừa được cô rồi, haha..." ...nụ cười của Kwon Yuri ngoác tận mang tai
Khi nhận ra gương mặt cả hai gần như không còn khoảng cách, Yuri lại trở nên ngại ngùng
"Ha... ha... ha" ...cô nhanh chóng quay đi, tiếp tục trong tràn cười vô vị hòng chống chế
Jessica cũng chẳng khá khẩm hơn, cô lùi về sau, không dám nhìn mặt Kwon Yuri nữa. Những ý nghĩ bực bội tự lúc nào cũng đã tan biến
Không gian đột nhiên yên ắng đến lạ thường. Kwon Yuri vì mất hứng thú với bức tranh tĩnh vật đang vẽ nên vội vàng thu dọn đống dụng cụ bừa bộn trên sàn lại. Jessica nhân lúc đó đi quanh phòng chiêm ngưỡng những tác phẩm kinh điển của vị chủ nhân đáng ghét - Kwon Yuri