Jessica cố gắng không để phát ra tiếng động, cô nhặt lên quyển album. Bìa của nó màu vàng nhạt, bốn cạnh nẹp bằng thứ gỗ đỏ sẫm. Xem niên đại có lẽ là gỗ quý trăm năm. Quyển album này đã rất cũ, màu giấy đều bạc phếch. Bên trong chứa toàn những bức ảnh trắng đen. Duy có một điều khiến Jessica không tài nào không chú ý, chính là dung nhan quen thuộc của người trong ảnh...
Người đó, người đó có gương mặt hệt như Jessica!
Jessica chậm trãi mở từng trang một xem xét. Ở góc phải mỗi bức ảnh khéo léo dùng bút đề vào những dãy số kì lạ, giữa mỗi con số ngăn cách bằng các dấu chấm.
Jessica đã trông thấy dãy số có cách viết tương tự ở đâu thì phải?
Từng trang từng trang ảnh đi qua kéo theo dãy những con số đồng loạt thay đổi. Thay đổi theo một quy luật nhất định?
Suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Jessica cũng hiểu ý nghĩa của nó. Có lẽ chính là ám chỉ ngày tháng năm.
Vậy...
"1.3.1.9.6.7"
Ngày một tháng ba năm 1967?
"Cháu muốn biết người trong ảnh là ai phải không?"
Giọng bà cố trầm khàn đột nhiên vang lên khiến Jessica giật mình đóng sầm quyển album. Cô biết hiện sức khỏe bà cố không tốt, không nên tạo thêm áp lực cho bà. Dù cho Jessica rất muốn hỏi người trong ảnh là ai đi chăng nữa, Jessica cũng nén lòng không dám gật đầu.
"Đến đây, đến đây cháu ngoan của ta"
...bà cố đưa tay ngoắc ngoắc Jessica
- "Ta đã giữ gánh nặng trong lòng bao năm nay. Ta đã làm khổ những đứa cháu của mình. Ngay cả hạnh phúc của cháu... cũng sắp bị ta hủy hoại..."
"Bà cố, bà đang nói gì thế ạ? Cháu, cháu thực không hiểu... vì sao lại hủy hoại hạnh phúc của cháu?"
"Có phải bà Kwon yêu cầu cháu chia tay cô bé có tên Yuri?"
"Làm sao bà biết?"
...Jessica thực chẳng dám tin, bằng cách nào bà cố lại biết đến Yuri? Còn biết cả chuyện bà nội yêu cầu cô...
"Bà Kwon từng đến tìm ta. Bà xin ta để cô bé Yuri được yên. Thì ra cách bà ấy nói đến chính là khuyên cháu từ bỏ hạnh phúc của mình"
"Bà cố... tất cả là sao ạ?"
Bà cố càng nói, Jessica lại càng cảm thấy bản thân như bị câu dẫn vào một mê cung không lối thoát. Tâm trí giống như người say không còn đủ khả năng thấu hiểu những gì bà cố nói.
"Những bức ảnh này là tác phẩm của ông nội cháu... còn người trong ảnh, người mà cháu biết đến với tên gọi Saphia... chính là con gái ta, cũng là bà nội của cháu. Tên thật của Saphia là Jung Soo Yeon"
"Bà nội... bà nội của cháu?"
...Jessica từng nghĩ Saphia có một mối quan hệ mật thiết với bà cố. Nhưng Jessica chưa từng nghĩ đến mối quan hệ là như thế này...
Saphia là... là bà nội!?
"Ngày trước hai nhà Jung - Kang đã định ra hôn ước, sau khi ông bà cháu kết hôn, cô gái có tên Kwon Yul xuất hiện. Cô ta gây nên không ít sóng gió. Ông bà cháu chính vì tranh giành tình yêu của cô ấy mà bất hòa, rồi trở thành trò cười cho thiên hạ. Ta đã rất tức giận. Ta đến tìm cô ta, buộc cô ta rời xa Soo Yeon. Ta chỉ không ngờ... cô ta lại..."
...bà cố hai bàn tay ôm lấy đầu, đôi mày nhíu mạnh
- "Cô ta lại chọn cách tự tử chứng minh tình yêu... xuẩn ngốc. Rồi sau đó Kang Bum Soo chủ động đề đơn li dị. Hắn làm bẽ mặt dòng họ ta. Ta, ta lúc đó chỉ hận muốn đem cả gia tộc Kang đạp đổ. Ngày Kang Thị phá sản, ông bà Kang đã hóa điên. Ta mang Soo Yeon về nhà, mang hai đứa cháu sơ sinh của ta về nhà và cho chúng theo họ Jung... Kang Bum Soo ôm mối hận rời đi biệt xứ..."
...Hai bàn tay bà cố siết chặt, nhưng trên gương mặt hốc hác hoàn toàn chẳng biểu hiện sự giận dữ. Đổi lại, đó là một nỗi dày vò, một sự ân hận khôn nguôi.
"Vì sao... vì sao cháu chẳng biết gì về bà nội? Thậm chí trong gia phả cũng không có tên bà? Ngôi mộ của bà còn nằm ở nơi buồn tẻ như thế..."
...Jessica sau khi nghe được câu chuyện thương tâm ngày trước. Dẫu biết bà cố là sai, nhưng lại chẳng cảm thấy chán ghét.
Xã hội những năm 60, chuyện tình yêu cùng giới rõ ràng là một việc trái với đạo lý luân thường, là chuyện kinh thiên địa nghĩa chẳng dễ dàng chấp nhận. Jung gia lại là một gia đình quyền quý, phong kiến. Jessica hiển nhiên đoán được phần nào cảm nhận của bà cố. Sự tự tôn cao ngất và tình thương mù quáng dành cho đứa con gái duy nhất. Chính vì vậy bà cố đã không ngại gây nên bao chuyện sai lầm nối tiếp.
"Soo Yeon, nó... nó tuyên bố từ bỏ gia tộc, nó hận ta bức tử người nó thương yêu nhất..."
...bà cố trầm mặt
- "Ta sau này có cho người tìm kiếm nhưng..."
...lúc này nước mắt bà cố đã không ngừng tuông rơi
- "Ngày cháu mang về tấm ảnh chụp mộ phần Saphia... ta mới biết là nó đã mất..."
...gương mặt gầy gò, đầy nếp nhăn của bà cố càng thêm phần khắc khổ. Làm sao không đau lòng khi nghĩ đến đứa con gái bé bỏng chết đi cũng chẳng có người đưa tiễn...
"Bà ơi, bà đừng như vậy, sẽ tổn hại sức khỏe..."
...Jessica nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể run rẩy của bà cố. Trước tình cảnh khó xử trước mắt, bản thân cô cũng không biết xử sự như thế nào cho phải.
Những chuyện trong quá khứ, những lỗi lầm của bậc trưởng bối, Jessica có quyền gì khiển trách hay đồng cảm...
Cũng như chuyện của người cha Jung Sang In, Jessica lúc đó quả rất giận. Giận vì hình tượng tốt đẹp của cha trong lòng bấy lâu đột nhiên sụp đổ. Jessica trong phút chốc không tài nào chấp nhận được. Nhưng rồi mai đây, chắc chắn một ngày khi Jessica bình tâm lại, khi cô có đủ dũng khí, nhất định Jessica sẽ...
Đến tìm ông ấy!
Quá khứ đau thương cần một lúc nào đó phải chấm dứt.
Nó đã kéo dài quá lâu rồi. Đã làm không biết bao nhiêu kẻ vì mù oán trả thù mà liên tiếp gây nên tội lỗi...
"Sica à, cháu hãy đưa ta đến gặp bà Kwon"
"Sao... sao ạ?"
Bà cố nhẹ mĩm cười, đưa bàn tay gầy gò xoa lấy gương mặt ngây thơ của Jessica:
"Ta mong lời xin lỗi của ta không quá muộn. Ta mong trước khi rời khỏi thế gian, có thể trông thấy cháu yêu được hạnh phúc"
"Bà cố..."
...hai mắt Jessica theo đó đỏ hoe. Rồi cứ thế Jessica tiến đến ôm chầm bà cố.
Jessica biết rõ, dù bà cố đã từng làm gì trong quá khứ, nhưng chắc chắn một điều, bà chỉ vì quá yêu thương con cháu mà thôi...
Đôi khi cách hành xử rõ ràng là sai, nhưng ai biết được xuất phát điểm vốn là gì, nếu như không đứng vào vị trí của người trong cuộc để nhận định sự việc!
--------------------
Tình trạng đôi mắt của Yuri ngày càng nghiêm trọng. Việc nhìn thấy hiện tại rất mơ hồ, và Yuri buộc phải ở lại bệnh viện túc trực theo dõi.
Oán hận của hai nhà Jung - Kwon tuy không hoàn toàn hóa giải nhưng chẳng còn lý do tiếp nối. Bà nội từ trước đến nay vốn lo lắng bà Jung tìm cách ngăn cấm Yuri cùng Jessica yêu nhau, lại bày trò gây tổn hại Yuri. Nhưng chính bà Jung đã đích thân cầu xin sự tha thứ, mong mỏi bà cho phép Jessica ở bên cô bé Yuri. Sức khỏe Yuri lại dần chuyển xấu, Jessica là niềm vui duy nhất còn lại của Yuri. Bà nội hiển nhiên nguyện ý tác thành cho hai đứa trẻ.
...
Ngày hôm nay, sau khi đích thân bà cố đến quan sát những người thợ trang hoàng lại mộ của những người đã khuất, bà mới yên tâm rời khỏi. Một trong ba ngôi mộ giờ đề thêm tên..
"người đó"
...
KWON YUL
"Rốt cuộc chị ta cũng có thể thỏa nguyện, danh chính ở bên người chị ấy yêu thương"
...bà nội hai mắt rưng rưng, vui mừng thay cho người chị của mình.
"Chẳng còn sớm nữa, chúng ta mau về thôi"
...Jung phu nhân nhẹ nhắc nhỡ khi nhận thấy trời đang dần sụp tối. Jessica theo đó cũng khuyên bà nội và bà cố nhanh trở về. Phần cô ở lại thu xếp những việc vặt vãnh.
Chẳng hiểu vì sao những lúc Jessica một mình đứng tại nghĩa trang, trời luôn luôn chuyển sang ảm đạm?
Jessica chợt nghĩ đến lần đầu tiên mình đến đây...
Jessica đã trông thấy những điều kì dị...