Lời Nguyền Đôi Mắt Đỏ [Yulsic]

Chương 38

Như thế trót lọt giết đi lần lượt sinh mạng này đến sinh mạng khác chẳng hề bị nghi ngờ.

Sắp đến đây, lại thêm một hồn ma không thể siêu sinh. Nhưng biết sao được, nghệ thuật và danh vọng không cho phép bản thân yếu lòng. Hy sinh vì vẻ đẹp thiêng liêng là cái chết vô cùng danh dự!

Trưởng khoa Kim hào hứng đưa con dao mổ đến gần những tròng mắt...

Chỉ còn cách vài centimet nữa thôi, mũi dao nhọn sẽ chạm vào...

RẦM

...cánh cửa rêu phong bị sức của một lão già và một cô gái trẻ đạp tung, tạo nên âm thanh ầm ỉ.

"Thả Yuri ra" ...Jessica từ đằng xa vội vàng hét lên. Càng thêm thản thốt khi Jessica trông thấy người đàn ông mặc áo blouse trắng chỉa mũi dao vào gương mặt trắng bệch của Yuri.

"Dừng tay lại đi... đừng lún sâu vào vũng lầy tội ác nữa..." ...ông lão họ Kang mắt đã ướt đẫm, đờ đẫn nhìn về người đàn ông mải mê gắn những tròng mắt lên pho tượng bằng vàng khối.

"Ông... tại sao lại đưa Jessica đến đây!?" ...người đàn ông giận dữ buông lơi những tròng mắt xuống lọ dung dịch màu vàng nhạt. Ông ta chạy đến giữ lấy Jessica trước khi cô kịp chạm tay vào con dao của Kim Jang Min.

"Thả tôi ra! Yuri, xin đừng làm hại Yuri!" ...từ bao giờ nước mắt của Jessica cũng đã ướt đẫm hai bên má. Cô cố gắng vùng vẫy thoát khỏi cánh tay đang ghì chặt mình.

"Đó là con gái của con... con muốn làm hại chính con gái mình sao..." ...ông lão họ Kang từ từ tiến đến nơi Jessica bị người đàn ôm nắm chặt tay. Ông run rẩy cất lời trách móc hắn ta. Sau đó lại quay sang Kim Jang Min - "Bác sĩ Kim, tôi vừa gặp qua cô Kim, tôi đã nhờ cô ấy báo cảnh sát... có lẽ họ sẽ đến rất nhanh... nếu như chính mắt cô Kim nhìn thấy cha cô giết đi em họ của cô... cô ấy sẽ rất đau lòng..."...ông Kang cố gắng thuyết phục Kim Jang Min. Rõ ràng lời lẽ liên quan đến Kim Tae Yeon ảnh hưởng Kim Jang Min rất nhiều.

Tay Kim Jang Min liền do dự chẳng thể tiếp tục...

Phần Jessica, sau khi nghe thấy lời ông lão họ Kang, cơ thể lập tức cứng đờ. Trên gương mặt thất thần bỗng chốc chuyển sang vô cùng bối rối.

Con gái... ai là con gái của người đàn ông này?

Là cô?

Cô là con gái của giáo sư Kang?

"Ông nghĩ mình có quyền xen vào chuyện này sao? Rõ ràng ông chính là người khơi màu ra nó. Ngày đó nếu như ông không khiến Seo In điên loạn, thì câu chuyện "lời nguyền đôi mắt đỏ" lấy cớ gì lan rộng!? Nếu như không có tôi dàn xếp, ông đã vào tù từ lâu. Báo cảnh sát ư? Buồn cười. Chẳng lẽ ông không sợ bản thân cũng chịu chung cảnh ngộ với chúng tôi!?" ...giáo sư Kang hiện tại cứ như con mảnh thú hung tợn, sẵn sàng tấn công bất cứ con mồi không nghe lời.

"Cô Seo In... cha..." ...Jessica mấp máy môi gọi tên những con người rõ ràng thân thiết mà cũng vạn phần xa cách - "Giáo sư... giáo sư... Không! Nhất định không phải cha tôi... cha tôi họ Jung và ông đã chết từ lâu rồi"

"Thả Jessica ra đi Sang In, là ta sai rồi... là ta đã quá dung túng cho con làm điều sằng bậy, đến lúc này dẫu có quay đầu chắc gì đã kịp. Nhưng ta xin con, hãy tha cho bọn trẻ... bọn trẻ là vô tội" ...ông Kang tiếp tục dùng lời lẽ khuyên ngăn giáo sư Kang, hay còn có tên gọi khác là Jung Sang In - "Đừng lóa mắt vì lòng tham, vì thứ nghệ thuật điên rồ đó nữa... ta xin con mà Sang In" ...ông Kang nước mắt giàn giụa quỳ mọp xuống sàn nhà cầu xin chính con trai mình tha cho cháu gái mình.

"Còn không mau kết thúc? Anh muốn chờ bọn cảnh sát đến hay sao? Nhanh lên rồi chúng ta rời khỏi đây. Tôi đã thu xếp tất cả, chỉ cần đôi mắt đó nữa thôi!" ...Jung Sang In lớn tiếng thúc giục Kim Jang Min. Mặc kệ người cha già ra sức cầu xin.

Ông Kang nghe đến lời nói vô tình, tàn nhẫn của con trai mà cảm thấy đau lòng...

Ông đã quá sai lầm, đã không làm tròn bổn phận người cha dạy dỗ nên người những đứa con. Để giờ đây trông thấy nó biến chất thành kẻ dã man như thế...

Ông Kang biết rõ Kim Jang Min rất yêu thương cô Kim Tae Yeon. Ông cố gắng chạy đến, cầm tay Kim Jang Min không ngừng nhắc đến hai chữ "cô Kim". Jung Sang In thấy thế liền buông tay Jessica, theo bước ông Kang.

Jung Sang In đẩy người ông Kang ngã xuống. Con dao nhẹ lướt ngang cứa đứt một khoảng da nhăn nheo trên mu bàn tay ông Kang. Jung Sang In tuy thoáng cảm thấy ray rứt nhưng vì nóng lòng lấy bằng được đôi mắt đỏ, ông liền cầm lấy con dao mổ tra vào tay Kim Jang Min, ra hiệu tiếp tục.

Chẳng hay biết Jessica đã đến sát bên tự lúc nào...

Cô đứng chắn trước chiếc giường kim loại, đang chở Kwon Yuri.

"Tôi không cho phép các người làm hại Yuri"

"Jessica... con tránh sang một bên cho ta!"

"Giáo sư... tôi đã từng kính trọng ông, giữa chúng ta vẫn tưởng có rất nhiều điểm tương đồng... tại sao, tại sao ông lại là một kẻ tàn bạo như thế..." ...Jessica vẫn không thể tin người đàn ông trước mặt chính là cha mình. Nếu như được chọn, cô thà để cha là kẻ đã bị tên sát nhân hèn hạ này giết chết. Còn hơn đóng vai kẻ sát nhân tha hóa nhân cách. Lại nhìn sang kẻ đạo mạo tự cho là bác sĩ, Jessica giận dữ quát lớn - "Ông... ông chính là người nhiều lần theo dõi Yuri trong bệnh viện, phải không!? Tôi đáng lý ra phải lưu tâm... có lẽ Yuri đã không lâm vào tình cảnh này..." ...Jessica tự cảm thấy bản thân cũng thật đáng trách. Nếu như ngày đó tập trung tìm hiểu người đàn ông trong danh phận bác sĩ, biết đâu đã sớm tìm ra mục đích xấu xa của hắn. Có thể bảo vệ Yuri tránh những nguy hiểm - "Bọn ông... có còn là con người hay không!? Yuri chỉ là một nữ sinh bình thường. Xin hãy để Yuri được yên!"

Jung Sang In nghe thấy lời lẽ đầy tính thất vọng của Jessica. Trong lòng có chút không vui. Ông cố giữ ngữ khí cương nghị, bước đến kéo lấy tay Jessica. Jessica lần này rất nhanh cầm lấy một trong những con dao mổ nằm trên bàn, rồi quơ quơ trước mặt đe dọa. Ông Kang cùng lúc cũng đứng dậy chạy đến ôm lấy người Kim Jang Min.

Bị giật mình, Kim Jang Min xoay lưng, con dao nhọn trên tay bất chợt cắm sâu vào người ông Kang...

Jung Sang In hãy còn giằng co với Jessica. Đến lúc nghe tiếng người đổ gục sau lưng, nhìn lại đã thấy ông Kang cơ thể vương đầy máu. Kim Jang Min bên cạnh thì chết sững.

Bên ngoài tiếng còi xe cảnh sát hú lên inh ỏi. Jung Sang In chau mày, vội vàng đẩy người Jessica. Ông chạy về phía cánh cửa đầy rêu dẫn ra khỏi gian phòng. Kim Jang Min cũng toan rời đi nhưng chân lại bị ông Kang nắm chặt.

Bên ngoài vang lên tiếng chân dồn dập, cùng giọng nói rất đỗi quen thuộc của... Kim Tae Yeon!

"Chết tiệt"

...Jung Sang In tức tối một mình bước nhanh qua cánh cửa thiếc đen ngòm.

Bao năm nay ông Kang vốn biết rõ việc làm của Jung Sang In, còn cố ý bao che...

Thế mà lần này, cũng chính ông ấy đã phá hỏng tất cả!

Jung Sang In biết mình đã quá lơ là không đề phòng cha ruột của mình. Giờ chỉ có thể ôm lấy buồn bực rời khỏi nơi cảnh sát bao vây.

---------------------

Tình trạng sức khỏe của ông Kang vô cùng nguy kịch. Con dao mổ đã đâm vào điểm chí mạng. Dù cho thực hiện phẫu thuật vẫn không thể cứu chữa.

Jessica vừa nhận lại người ông không bao lâu, chưa kịp thích ứng liền gánh chịu cảnh phân li...

Còn cha cô... hiện tại chẳng biết ở đâu...

Yuri thì hôn mê bất tĩnh...

Thử hỏi một cô gái làm sao thích ứng kịp từng ấy nghịch cảnh!?

Ngồi bên giường, Jessica thẫn thờ nhìn vào thân xác gầy gò của ông Kang. Ông sẽ ra đi bất cứ lúc nào. Từng nhịp thở yếu ớt kéo theo tiếng "bíp bíp" trên máy đo nhịp tim làm Jessica rất sợ...

Sợ rằng người nằm kia cứ như thế rời khỏi thế gian...

"Ông..." ...hai tiếng "ông nội" thật không dễ nói ra. Jessica vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận. Jessica đưa bàn tay nhẹ lau đi dòng lệ trên mắt.

"Ta xin lỗi... ta xin lỗi vì bấy lâu nay không nhận cháu... ta cảm thấy không còn mặt mũi nào nhìn lấy huyết thống của mình..." ...giọng nói của ông Kang trở nên run rẩy - "Ngày trước ta đây vì chút hận thù lại giết nhầm chính con gái của mình. Nếu như không có Sang In ngăn cản, có lẽ ta đã tự kết liễu từ lâu" ...nước mắt ông lại tuông rơi khi nhớ về những chuyện đau lòng trong quá khứ - "Ta sống làm gì khi nhẫn tâm nhìn con trai ngày càng lún sâu vào vũng lầy không lối thoát... Ta là kẻ nhát gan, là kẻ ngu ngốc nhất trên đời... Nếu như ta sớm đầu thú, sớm tố giác nó... mang nó vào trại giam chắc đã không khiến bao người phải chết oan... ta có lỗi với Saphia... có lỗi với cả người đó... ta đã biến nơi thiêng liêng trở thành gian phòng quỷ ám..."