Lời Nguyền Đôi Mắt Đỏ [Yulsic]

Chương 12

"Đã bảo không phải vậy rồi mà"

"Thôi được rồi. Còn không mau đuổi theo người ta đổi ý bây giờ" ...bác sĩ Kim Taeyeon đẩy mạnh lưng Yuri về phía cửa, cô vội vàng kéo lại cánh cửa kính cách âm chỉ để không phải nghe thấy Yuri cằn nhằn

"Hừm" ...Kwon Yuri lúc này gần như mũi đã có thể thở ra khói, hì hụt bỏ đi - "Bảo đưa về mà đi như tên bay vậy" ...Yuri nhìn theo bóng lưng của cô nàng tiểu thư kiêu kì rồi hét lớn - "CHỜ TÔI VỚI"

Rốt cuộc thì cũng là Yuri chủ động đuổi theo. Bởi lời nói của Kwon Yuri trong mắt Jessica gần như chẳng nặng nổi kí-lô-gam nào

...

Cách phòng y tế chừng mười bước chân, ẩn sau bức tường xi măng thô, một bó hoa hồng lặng lẽ rơi xuống. Những cánh hoa vô tội đỏ thắm bị dẫm đạp không thương tiếc

Vị chủ nhân thô bạo sau cơn thỏa mãn lạnh lùng quay đi, lòng vẫn tràn đầy phẫn nộ

"Sinh viên Lee Donghae" ...một người đàn ông độ ngoài bốn mươi gọi to tên chàng trai vừa đánh rơi những cành hồng. Ông nở ra nụ cười thân thiện chào hỏi như cách của những người thân trong gia đình

"Thầy Hwang" ...cậu sinh viên ngạc nhiên, rồi lại vội vàng cúi đầu

"Đừng câu nệ quá chúng ta sắp thành người một nhà rồi" ...ông mỉm cười vỗ vai Donghae - "Con và Fany có vẻ chậm tiến triển quá đấy. Chúng ta là đàn ông nên phải biết chủ động chứ"

"Dạ... con... con..." ...Donghae bối rối

"Vào trong với thầy. Fany cũng đang ở trong đó" ...ông hớn hở kéo lấy tay Donghae bước vào trong phòng mạch của bác sĩ Kim Taeyeon

Vừa đến cửa thì đã nghe giọng Tiffany... một tiếng cũng "cô Kim", mà hai tiếng cũng là "cô Kim". Ông Hwang đơn giản mỉm cười bình phẩm

"Nó bắt đầu mê y học hơn thời trang rồi"

Lee Donghae nở một nụ cười máy móc hưởng ứng lại

Chợt nhận ra còn hai người khác nữa trong gian phòng mới vội cúi đầu lễ phép

"Chào thầy Kang, chào cô Kim"

Một trong hai người đó chính là Kim Taeyeon - y sĩ nổi danh cả trường, và người còn lại cũng nổi không kém bởi cùng là giáo viên có địa vị trong ngôi trường này. Là thầy phó khoa kiêm giảng viên bộ môn điêu khắc - giáo sư Kang

Vừa nhận thấy bóng dáng Lee Donghae, gương mặt của Tiffany nhanh chóng chùng xuống. Cô cố tình bước đến ôm lấy tay Taeyeon, môi đã tắt đi nụ cười thuần khiết. Lee Donghae đương nhiên là hiểu tâm ý. Rõ ràng mối hôn sự đính ước từ trước giữa hai nhà Hwang - Lee hoàn toàn nằm ngoài sự mong đợi của hai bạn trẻ

"Hôm nay phòng mạch của cô Kim có vẻ đông vui quá nhỉ" ...giáo sư Kang mỉm cười trêu ghẹo

"Dạ, đúng là làm em cũng cảm thấy bất ngờ. Nhưng hai thầy đến tìm ắt phải có bệnh nhỉ" ...cô Kim theo thói quen nghề nghiệp, nửa lại có ý trêu đùa

"Người bệnh không phải là tôi" ...thầy Hwang xua tay chỉ sang giáo sư Kang - "Là ông ấy"

"Giáo sư không khỏe ạ?" ...cô Kim kéo ra chiếc ghế đẩu cạnh bàn làm việc rồi ngồi xuống. Tay vỗ vỗ lên mặt giường mà ban nãy Jessica vừa nằm - "Giáo sư đến đây ngồi đi ạ"

"Ô, không không... tôi đến chính vì muốn nhờ cô Kim xin cho một cái hẹn với trưởng khoa Kim Jang Min"

"Cha em?" ...cô Kim ngờ vực

"Ừm, dạo này tôi hay căng thẳng nên muốn đến chỗ trưởng khoa Kim nhờ ông bày cho liệu pháp điều hòa tâm lý" ...giáo sư Kang mỉm cười rồi nói tiếp - "Nhưng nghe nói trưởng khoa Kim rất mát tay nếu muốn khám cần hẹn trước đến vài tuần... tôi cũng ái ngại chờ lâu nên đành chai mặt dùng cách đi cửa hậu ấy mà" ...vẻ mặt giáo sư Kang có chút ngượng ngùng

"Giáo sư lại đùa rồi. Giáo sư cứ yên tâm, em sẽ thu xếp cho giáo sư một buổi tư vấn miễn phí" ...cô Kim cười vui

"Miễn phí thì không cần đâu, giáo sư Kang của chúng ta giàu sụ mà" ...thầy Hwang xen vào

"Cái ông này, người ta đã có lòng vậy rồi" ...giáo sư Kang vỗ vai thầy Hwang vờ trách móc - "Đi thôi, để cô Kim còn làm việc"

Cả ba vị trưởng bối trong trường cứ thế mà thoải mái đùa nghịch

Đến khi câu chuyện kết thúc thì mới quay sang hai đứa trẻ

"Hwang tiểu thư có theo hộ tống tôi không ạ" ...thầy Hwang tươi cười nhìn sang con gái rượu của mình - Tiffany

"Con không thích uống cà phê" ...Tiffany xua tay từ chối ngay

"Được rồi, còn con thì sao Donghae?"

"Dạ, con cũng không đi đâu ạ"

"Hai đứa này chắc định hẹn hò" ...thầy Hwang mỉm cười với Fany, rồi lại vỗ vào vai Donghae. Sau đó nối bước theo giáo sư Kang ra cửa

Mọi người đã rời đi, không khí nhờ thế mà yên ắng hơn rất nhiều, không gian cũng thoáng đãng hơn. Chàng sinh viên trẻ mất đi sự ràng buộc, bèn nhanh chóng xin phép được rời khỏi

Trong phòng giờ còn mỗi Tiffany và bác sĩ Kim Taeyeon

Cô Kim vì đã quá quen thuộc với sự xuất hiện của sinh viên Tiffany nên cũng không câu nệ. Cô trở về xử lý tiếp công việc dang dở

"Cô à, lúc nãy em có thấy Yuri cõng bạn Jessica đến đây... sức khỏe của bạn ấy có vấn đề sao ạ?"

"Chỉ là do ăn uống thất thường, với lại ở lâu trong phòng kín ngột ngạt nên bị ảnh hưởng"

"Họ vừa vào... căn phòng ấy" ...giọng Tiffany run run

"Hửm?" ...bác sĩ Kim nhìn qua thì thấy mặt Tiffany đột nhiên tái nhợt, liền bước đến đỡ người Tiffany ngồi xuống giường bệnh và bắt mạch cho cô ấy - "Fany à, nhịp tim của em rất hỗn loạn. Có điều chi khiến em phải căng thẳng đến thế hả" ...bác sĩ Kim ôn tồn hỏi

"Em... em phải đi trước đây ạ" ...nói đoạn, Tiffany hớt hãi đứng dậy. Gấp rút cúi đầu chào tạm biệt bác sĩ Kim Taeyeon rồi chạy một mạch ra khỏi phòng y tế

"Dạo này em ấy thật lạ"

...cô Kim thở dài. Lại trở về với công việc thường nhật

---------------------

Kwon Yuri đang chở Jessica trên chiếc xe đạp cà tàng về nhà. Đây cũng là lần đầu tiên Jessica cưỡi trên xe đạp. Cô tuy có phần lạ lẫm và không quen nhưng vẫn cố gắng tỏ ra cốt cách quý phái

Đoạn đường từ trường về nhà Jessica không xa nhưng khi người ta phải tự thân vận động thì nó bỗng trở nên dài vô cùng

Đoạn đường phía trước là một con dốc khá cao, mà họ lại đang đi ngược hướng, nghĩa là đi lên. Kwon Yuri chân đạp, miệng thở phì phò. Jessica tự nãy giờ nhất quyết im lặng, mặc cho kẻ kia miệng nói không ngừng, đa phần cũng là những câu cằn nhằn quen thuộc. Tay Jessica khẽ ôm lấy eo Yuri giữ cho người không tuột khỏi yên sau. Chốc chốc vị tiểu thư kiêu kì lại nhíu mày vì người tài xế Kwon Yuri giở trò đánh võng

"Cô có thể đi nhanh hơn không" ...Jessica cố tình làm khó trêu ghẹo kẻ lắm lời Kwon Yuri

"Cậu... có... giỏi... thì... đi... mà... đạp" ...Kwon Yuri mồ hôi nhễ nhại, giọng nói đứt quãng

Có lẽ cũng nhận ra kẻ ấy đúng là mệt thật, cho nên Jessica đã thôi không cãi lại

Sau khi qua khỏi con đường dốc độ 100m, căn hộ cao cấp JungSang đã hiện ra trước mắt. Vội vàng rời khỏi xe, cũng chẳng thèm chào Yuri lấy một tiếng, Jessica cứ thế mà bước vào bên trong

Phần vì quá mệt phần vì tiếng xe cộ ồn ào khiến Yuri cũng chẳng hay rằng người ngồi yên sau đã biến mất. Cô cứ ngồi đó ca cẩm

Một lúc lâu không thấy tiếng người hồi đáp mới thấy lạ mà quay lại hỏi

"Êh, cậu câm rồi sao" ...Kwon Yuri mở to mắt ngạc nhiên, vài giây sau định thần lại thì Jessica cũng đã ở tít đằng đâu - "Jessica, cậu hứa với tôi gì hả" ...Kwon Yuri hét lớn

"..." ...Jessica sựng người, quay lại nhìn Kwon Yuri

Tuy nhiên, chẳng phải vì lời Kwon Yuri mà Jessica đổi ý

Ngay lúc bàn tay chạm vào nút thang máy, một cảm giác đau buốt khiến ngực trái Jessica vô cùng khó chịu. Cô vờ lấy bờ tường gần nhất rồi tựa lưng vào, hơi thở vì thế trở nên gấp rút, thân thể cũng dần dần đổ gục

Kwon Yuri từ xa trông thấy chẳng rõ sự tình, chỉ phỏng đoán sức khỏe người kia không ổn nên liền tức tốc chạy đến, bỏ rơi cả chiếc xe đạp nằm ngổn ngang một góc phố

ẦM

...âm thanh chói tai vang lên ngay sau lưng thu hút sự chú ý của mọi người, trong đó có cả Kwon Yuri và Jessica

Trên con đường lớn, một chiếc xe tải chở hàng từ đâu lao đến rồi đâm thẳng vào chiếc xe đạp cũ kĩ của Yuri. Kéo lê nó đi một đoạn đường dài, đồng thời cuốn lấy ba, bốn cái thùng rác nằm trên lề đường... Cuối cùng là yên vị bên bờ tường bê tông cốt thép chắc chắn trước cổng chung cư JungSang