Chương 9: Phó hội trưởng Dương Tuấn!
Gì đây? Sao có thể như vậy! Trong lòng Tuyết Nhi đang rất bối rối
" Cô xuống được chưa? " giọng ns thản nhiên như có như ko
Dương Tuấn đã tỉnh kể từ lúc cô vô ý ngồi trúng người hắn
" Xin lỗi anh phó hội trưởng! "
Tuyết Nhi chân thành ns dù sao cô cũng là người có lỗi
" Có phải cô cúp tiết ko? " Dương Tuấn đứng dậy phủi hết lá cây cộng đất cát dính trên người mình
" Ko có đâu! " Tuyết Nhi lập tức phủ nhận
Cô đang cố gắng tạo hình tượng tốt của mình trong lòng anh ấy nếu như để cúp tiết làm mất hình tượng của mình thì cô sẽ tự tử chết mất. Theo như cô biết Dương Tuấn là người sống rất nguyên tắc nhưng cô đang thắc mắc tại sao anh ấy lại ở đây ngủ hay theo những điều cô biết điều sai sự thật. Ko thể được đâu nha anh ấy là người mà cô ngưỡng mộ từ khi vào trường, mặc dù anh ấy ko hề biết đến cô
" Này cún ko sao chứ? " Tiếng ns từ ở trên vọng xuống. Ko ns cũng biết là tên đáng ghét nào rồi
" Này biếи ŧɦái! tôi ko phải cún! "
Lúc cô đang ns chuyện vs hắn thì hắn đã đứng cạnh cô từ lúc nào
" Tôi đã ns ko phải tôi! "
Hai người này đúng là oan gia, chỉ cần một người mở miệng là người kia đáp lại ngay
" Hứ! Anh ns ai tin? "
" Tôi ns tôi tin đc chưa? "
" Lúc đó có mình tôi biết vs lại anh đứng ngay sau tôi chi? "
" Đó là tình cờ nhưng lúc đó có rất nhiều người trên xe mà! "
" Tại nhìn mặt anh gian quá chi! "
" Cô... "
Dương Tuấn nãy giờ đứng đó xem phim miễn phí do hai diễn viên ' rất tài năng ' của chúng ta diễn xuất
" Bây giờ ko phải là lúc cãi nhau đâu! "
Nghe giọng ns lạnh lung đó thì Chung Hy ms biết nãy giờ ko chỉ có mình cậu và ' cún '
" Xin hỏi cậu là... " Chung Hy thắc mắc. Cậu nhìn thấy tên này thì khá quen mắt nhưng lại ko biết đã gặp nhau bao giờ chưa?
" Tôi là Dương Tuấn! " Cậu bình thản ns
" À! Tôi biết cậu là ai rồi, làm nãy giờ tôi cứ thắc mắc ko biết đã quen hay gặp cậu ở đâu chưa. Thì ra là phó hội trưởng Dương Tuấn! " Chung Hy một hơi ns ra suy nghĩ của mình
" Biết hay ko, ko quan trọng! " vẫn giọng điệu đáng ghét đó
Ko hiểu sao Tuyết Nhi lại thích tên khó ưa này
" Tại sao ko quan trọng? " Chung Hy trả lời cậu bằng cái giọng điệu y chang vậy
" Vậy cậu thích nhiều người biết đến mình lắm hả? "
" Đương nhiên! "
" Phiền phức! "
Ko biết hai người này ns chuyện bao lâu mà một ngày sắp qua hết một nữa
" ' Cún ' cô nghĩ tên này có bệnh... ko? " Chung Hy quay qua định hỏi cô nhưng ko thấy ai hết
Căn tin trường
Em thật lòng xin lỗi anh Dương Tuấn em ko có ý ' bỏ rơi ' anh đâu nhưng em phải lo cho cái bụng của mình trước. Thật lòng xin lỗi!
Lo mãi nghĩ chuyện Dương Tuấn mà cô ko để ý đυ.ng phải người trước mặt
" Cho tôi xin lỗi! " cô đứng dậy phủi bụi dính trên người
" Tuyết Nhi! "
Giọng ns này...
" Sao lại là ' nhóc '! "
" Tôi ko phải ' nhóc ' "
" Nhưng tôi thích gọi cậu là
' nhóc ' được ko? "
Cô ấy thật dễ thương. Dù mình bị gọi là ' nhóc ' cũng ko sao miễn cô ấy vui là được rồi!
Có người đang suy nghĩ chuyện gì đó rồi tự cười một mình
Trong khi đó Tuyết Nhi đã mua được một ' đống ' đồ ăn lớn và đang ngồi ăn một cách ' hết sức ' ngon lành
Rầm... cô đang ăn thì từ xa đi tới một cô gái. Cô ta đặt khay thức ăn lên bàn ' hết sức ' nhẹ nhàng
Ko ns cũng biết cô ta đang dằn mặt cô
" Cô là Tuyết Nhi phải ko? "
" Cô tìm tôi có chuyện gì ko? " Cô lo cắm cúi ăn ngay cả nhìn cũng ko thèm nhìn cô ta một cái
" Tôi có chuyện muốn gặp cô! " thôi thì cô ta nhịn rồi lát nữa sẽ
' xử ' cô sau
" Tôi bận rồi! "
" Tôi thấy cô đâu có bận gì! "
" Tôi bận chuyện gì cô biết sao? " nãy giờ cô ta cứ lải nhải làm cô ăn mất ngon
" Tôi đã nhỏ nhẹ lắm rồi mà cô ko muốn vậy thì tôi sẽ dùng bạo lực! "
" Cô muốn làm gì tôi! " Thật sự cô ko muốn gặp rắc rối vs mấy con nhỏ tiểu thư này đâu nha! Cô chỉ mong mình được sống bình yên trong ngôi trường này vậy mà...
" Từ từ rồi biết! " ns xong cô ta cho đám đàn em đi lên kéo cô đi nhưng chưa đυ.ng được vào cô thì...
" Tú Liên ai cho cô làm loạn ở đây hả? " giọng ns hết sức từ tính nhưng trong đó lại chứa sự lạnh lùng cùng uy hϊếp
" Anh... Tuấn! " Tú Liên lắp bắp kinh hãi nhìn người vừa đến...