Bà Xã Đại Nhân, Tôi Yêu Em!!!!

Chương 45: Vạch mặt

12 giờ trưa,

Nhã Thanh ngã người ra sau ghế và vươn vai một cái. Cuối cùng thì cô cũng đã hoàn thành xong bảng thuyết trình cho chiều nay, bây giờ phải về nhà dưỡng sức để chiều nay lên công ty trình bày mới được. Vươn vai một lát thì Nhã Thanh liền đứng lên và cầm túi xách của mình đi ra về.

" Anh đợi em có lâu không? Vì em phải làm xong luôn việc thì mới xuống được" Nhã Thanh vừa leo lên chiếc xe hơi đỗ trước công ty liền quay sang nói với người đàn ông bên cạnh

" Không, không lâu, đón vợ anh đi làm về mà, lâu cách mấy cũng đợi được" người đàn ông đó không ai khác chính là Trần Phong, anh biết trưa nay cô sẽ về sớm nên vội vàng chạy ngay đến công ty để đón cô. Xa nhau một đêm là anh rất rất muốn gặp cô rồi, Trần Phong không thể nào chờ đến khi về nhà để gặp Nhã Thanh, anh muốn gặp ngay sau khi cô rời công ty.

" Dẻo miệng, dạo này là kỹ năng lươn lẹo của anh lên rồi á nha, học ai thế?"

" Đâu có học ai, có vợ là tự nhiên con người ta tự phát triển như thế"

" Xì, lại dẻo miệng, thôi về nhà, em còn phải nghỉ ngơi chiều nay đi làm nữa"

" Chiều nay em đi làm nữa sao?" Trần Phong ngạc nhiên hỏi lại vì anh cứ nghĩ cô được về sớm và nghỉ nguyên ngày

" Ừm, chiều nay em còn phải thuyết trình"

" Vậy là em không ở nhà với anh sao?"

" Anh còn đi làm cơ mà, sao anh ở nhà?"

" Anh nghe nói em về sớm nên anh đã giao lại hết công việc cho trợ lý để nghỉ nguyên buổi chiều với em rồi mà em nỡ bỏ anh đi vậy sao?"

" Thôi ngoan em thương, bữa sau em xin nghỉ em bù cho"

" Em hứa nhé"

" Được rồi em hứa, thôi anh chạy nhanh lên, về nhà em còn phải nghỉ ngơi nữa"

" Ừm, nghe vợ hết"

Trên đường đi, hai người nói chuyện với nhau rất vui vẻ, chẳng mấy chốc đã tới nhà. Nhã Thanh liền chạy một mạch lên phòng và tắm rửa sạch sẽ rồi mới đi ngủ vì nguyên ngày hôm qua cô đã không tắm rồi, người rất hôi. Vừa nằm xuống giường cô ngủ ngay vì làm việc mệt mỏi cả ngày hôm qua và Nhã Thanh rất ít nhưng cô cũng không quên đặt báo thức để thức dậy đúng giờ.

2 giờ 30 chiều,

Đồng hồ báo thức của Nhã Thanh reng lên. Cô khẽ mở mắt, mệt mỏi lê đôi tay mình qua chiếc điện thoại và tắt nó đi. Nhã Thanh uể oải ngồi dậy, đầu cô hơi nhức vì ngủ ít nên Nhã Tanh với tay lấy một viên thuốc nhức đầu uống vào và đi làm vệ sih cá nhân.

Vì bây giờ là giờ anh đang ở công ty nên Nhã Thanh không thể nhờ anh chở đi được, vì vậy cô phải tự bắt xe buýt đi đến chỗ làm của mình.

3 giờ trong phòng họp,

" Sao Nhã Thanh còn chưa đến, đã đến giờ họp rồi mà" giám đốc bộ phận của cô đi qua đi lại, đứng ngồi không yên. Ông vừa nhìn đồng hồ vừa sót ruột vì nếu thiếu cô là buổi họp này không thẻ bắt đầu được, các cô đông sẽ nghĩ gì đây.

Huệ Oanh ngồi đấy, mặt đầy mãn nguyện vì cô ta nghỉ rằng Nhã Thanh đã bỏ trốn vì không có bảng thuyết trình.

3 giờ 5 phút,

Nhã Thanh đã có mặt tại công ty và vội vàng chạy ngay vào phòng họp. Mọi người đã có mặt đông đủ, chỉ thiếu có mỗi cô nữa là cuộc họp có thể bắt đầu.. Thấy Nhã Thanh, ông giám đốc liền chạy ngay đế, hỏi thầm:

" Sao cô đi trễ vậy hả?"

" Xin lỗi giám đốc, vì tôi bị kẹt xe"

" Thôi đến là tốt rồi, vào ngồi đi"

" Vâng ạ"

Nói rồi cả hai trở về chỗ ngồi của mỗi người và cuộc họp chính thức đầu. Từng người từng người của từng bộ phận đứng lên trình bày bảng thuyết trình của mình. Đến lượt Nhã Thanh, cô cũng đứng lên và từ từ đi lên chỗ trung tâm cả phòng họp và bắt đầu trình bày. Huệ Oanh ngồi phía dưới rất đổi ngạc nhiên vì vốn dĩ là cô ta đã xóa bảng thuyết trình của cô rồi mà, sao Nhã Thanh lại có thể hoàn thành nó trong một thời gian ngắn như vậy chứ!!!

Thuyết trình xong công việc, Nhã thanh nói với mọi người:

" Xin mọi người hãy dành ra vài phút để coi video mà tôi sẽ phát ngay sau đây không ạ?"

Cả phòng bàn tán xì xầm, cuối cùng thì mọi người cũng đồng ý đê cô phát cái video đó lên. Trong video là hình ảnh Huệ Oanh cùng Họa Y thông đồng với nhau xóa bảng thuyết trình của cô. Video này được trích xuất từ phòng kỹ thuật nên hình ảnh cùng âm thanh rất tốt. Huệ oanh ngồi phía dưới trợn mắt lên, tại sao cô lại có được cái video này chứ?!?! Cô ta liền định bỏ ra ngoài thì bị Nhã Thanh bắt lại, cô nói:

" Chị Huệ Oanh, chị có lời nào để nói với mọi người ở đây không?"

" Ơ tôi...tôi..."

" Huệ Oanh, cô quá đáng lắm, về viết bảng kiểm điểm và đem lên đưa Nhã Thanh ký và đem lên nộp cho tôi, hai ngày sau tôi phải thấy cái bảng kiểm điểm cô trên văn phòng của tôi, nếu không có thì cô chuẩn bj cuốn gói ra khỏi công ty này đi là vừa" ông giám đốc bộ phạn của cô nói với Huệ Oanh trước mặt tất cả cổ đông để mọi người thấy ông không thiên vị ai mặc dù Huệ Oanh là người tình trong bóng tối của ông.

" Vất vả cho Nhã Thanh rồi, tôi sẽ xử lý cô ấy theo quy định của công ty" giám đốc quay sang nói với Nhã Thanh

" Vâng ạ, cảm ơn giám đốc" rồi Nhã Thanh đi về chỗ của mình ngồi

Sau cô có thêm vài người lên thuyết trình nữa thì buổi họp kết thúc, mọi người lần lượt ra về chỉ còn lại Huệ Oanh và Nhã Thanh trong phòng, cô ta nói:

" Cô muốn gì?"

" Tôi không muốn gì cả, tôi chỉ muốn nói là nếu chị không muốn người khác biết thì chj đừng có làm, cây kim trong bọc có ngày cũng lòi ra, chị không giấu được mãi tội ác của chị đâu, tạm biệt" nói rồi Nhã Thanh ung dung đi ra khỏi phong để lại Huệ Oanh một mình trong phòng đầy vẻ căm phẫn, cô ta tự nói:

" Lần này là cô ăn may thôi, lần sau đừng hòng may mắn như vậy, cứ ở đó mà lên mặt đi, sẽ có ngày cô phải cầu xin tôi"