Hai tháng sau...
Mọi chuyện đã trôi qua được hai tháng, sự việc đúng như dự tính, đã đi vào im lặng, không còn ai nhớ tới nữa. Quân Kì đang ngồi câu cá tại một nhà chòi, Vân Quân cũng đang ngồi cạnh, khung cảnh tĩnh lặng, đôi lúc có chút tiếng nước làm cho Vân Quân nhanh chóng đi vào mộng mị trêи đùi của Quân Kì.
- Em xin lỗi, em ngốc lắm đúng không? Nhưng em lại không đủ can đảm nói cho cô nghe chuyện đó...
-...
- Em muốn chúng ta cứ mãi như vậy, không cần biết người khác thế nào, chỉ cần biết là chúng ta yêu nhau.
-...
- Nhưng liệu về sau này có còn được "chúng ta" hay chỉ còn "em và cô" thôi?
-...
- Em mong là đừng bao giờ xảy ra chuyện đó, nhưng giờ...nó sắp rồi.
Bỗng nhiên cần câu động đậy, kéo cánh tay của Quân Kì, cứ như thế, kéo cần câu rồi thu giây liên tục nhiều lần, con cá đã cặp bến. Không muốn làm Vân Quân thức giấc, Quân Kì bảo anh chàng phục vụ gần đó giúp giùm.
- Cô ơi~ dậy ăn thôi nào.
Đồ ăn lúc này đã ra tới, Quân Kì gọi Vân Quân dậy, ngủ đến mức quên trời quên đất.
*Ting*
"Đang đi với chị ta à? Ăn trưa chưa?"
Là tin nhắn của Jennie, sau một tháng sự việc kết thúc, Quân Kì đã vô tình phát hiện được Jennie chính là cô gái mà bà muốn cô cưới, do Jennie để quên điện thoại trong hộp bàn của cô.
"Tôi đang ở cạnh chị ấy, có gì không?"
"Răng tôi đau, chiều nay có thể cùng tôi đi khám răng được không?"
"Được rồi"
Tắt nguồn điện thoại đi, Vân Quân đi rửa mặt đã quay lại, hai người bắt đầu ngồi ăn cá mà Quân Kì đã câu được trong lúc Vân Quân ngủ.
- Chúng ta chuẩn bị được quay lại trường rồi.
- Cô vui vậy sao?
- Em không thích quay lại trường à?
- Không phải, cô vui là em vui rồi.
Quân Kì tách xương và thịt cá ra rồi bỏ vào chén của Vân Quân, từng hành động cử chỉ rất ôn nhu.
- Ăn nhiều vào, đừng để bị gầy.
- Dạo này em ngoan quá nha, không còn quậy nữa.
- Ngoan vậy con không thích sao? Ăn đi.
...
- Dạ con chào ông.
[ Bình thường gọi cho bà mà sao hôm nay lại gọi cho ông ]
- Ông giúp con tìm người được không?
[ Con muốn tìm ai? ]
- Trong tập đoàn của ông chắc có nhiều người trẻ mà tài giỏi, quan trọng nhất là nhân cách.
[ ... ]
- Con muốn tìm một chàng trai tầm 26 27 tuổi, bề ngoài nhìn được một chút, một tháng lương tại tập đoàn từ 30 triệu trở lên.
[ Điều kiện dễ vậy thôi sao? ]
- Vâng ạ.
[ Mà con muốn để làm gì? ]
- Hiện tại ông điều người đó về Việt Nam cho con đi, nhưng theo diện công tác ấy.
[ Được rồi, đừng làm bậy ]
...
- Giờ cô phải về nhà trọ lại rồi.
- Ngày mai chúng ta gặp.
Quân Kì hôn lên trán Vân Quân một cái nhẹ rồi cho Vân Quân đi vào nhà, ánh mắt vẫn đi theo sau, đến khi cánh cửa đó đóng khuất lại.
Gần đây Vân Quân cảm giác Quân Kì có gì đó rất lạ, chỉ đơn giản nghĩ là Quân Kì phải đi sớm hơn dự định nên muốn bù đắp khoảng thời gian không có ở đây, trưởng thành hơn.
- Đi thôi, trễ là phòng khám nha khoa đóng cửa.
- Được rồi, tôi ra ngay.
Quân Kì và Jennie lên xe đến phòng khám răng, phiên dịch qua lại rồi Quân Kì ngồi chờ, bỗng nhiên có một lực tác động lên vai Quân Kì.
- Cô Vân Quân bị đau răng à?
- Cô Lâm Lâm?!
- Tôi đang hỏi em đó.
- Dạ không có, ừm, là...
- Tôi xong rồi_Jennie bước ra.
- Đây là ai?
- Đây là chị họ của em từ nước ngoài mới về thôi.
- Thật không?
- Thật mà.
Lâm Lâm không hỏi nữa, quay lưng ra cửa đi khuất, Quân Kì thanh toán rồi dẫn Jennie đi về, do răng đau nên Jennie không ăn được cơm, Quân Kì lại phải đi mua cháo cho Jennie.
Không hiểu, đối với người mình yêu thương hay đối với tất cả người con gái Quân Kì đều có hành động ôn nhu. Từng cử chỉ không thể nào không ngừng khiến người khác muốn chiếm lấy người này về làm chồng.
- Lí do gì mà bà tôi lại ép tôi lấy chị.
- Có hôn ước định trước.
- Tại sao không phải là một nam nhân tuấn tú mà lại là tôi.
- Không có hứng thú với nam nhân.
- Sau đó tôi phải là người chịu?
- Đúng vậy, kiếp này em làm thê nô công của tôi.
- Ăn đi, đau răng mà nói nhiều thấy sợ.
Mở tivi ngồi cạnh Jennie, ánh mắt nhìn Jennie rồi nghĩ đến Vân Quân. Đáng lẽ người mình nên lo lắng là Vân Quân chứ không phải Jennie. Thật sợ sau này, khung cảnh, mình cũng Jennie lướt ngang qua Vân Quân và người yêu hay vợ chồng gì của Vân Quân một cách như người xa lạ, nhưng liệu mình làm vậy Vân Quân có tha thứ cho mình không?
"Xin lỗi cô, đã nhường cô cho một người khác mà không một lời xin phép. Em hứa đây sẽ là chuyện hư hỏng cuối cùng em làm với cô".