Hắc Hồ Ly Hóa Kiếp [Bác Quân Nhất Tiêu]

Chương 3: Tiêu Chiến,một đời bên nhau

Hôm nay chính là ngày Tiêu Chiến bị gả sang Bạch gia,gia tộc đó khét tiếng bao đời nay vì bất kì ai trong tộc cũng có võ công khá cao,không ai có thể đánh bại.Sỡ dĩ lý do mẹ Tiêu gả y đi là vì sự hâm dọa từ phía Bạch gia,bà không gả thì gia đình bà sẽ không được yên ổn,có lẽ phần này cũng không thể trách được mẹ TiêuSáng sớm,Tiêu Chiến đã khoác lên mình một bộ y phục màu đỏ thẩm dài đến mắc cá chân,trên đầu trùm một chiếc khăn lụa màu đỏ,ngày cưới trọng có lẽ sẽ là ngày hạnh phúc nhất của tân lang và tân nương,nhưng đối với Tiêu Chiến lại không,cưới người mình không yêu thì bắt người ta vui vẻ chỗ nào đây??

Trong khi hai bên thông gia đang tất bật chuẩn bị ngày cưới thì Tiêu Chiến lại bất động ngồi trong phòng,bên trong chiếc khăn âm thầm rơi nước mắt

Bạch Lý là tân lang của Tiêu Chiến,trong một lần gặp gỡ tại chân núi Bách Hương Quả,hắn đã đem lòng tương tư y,vì Tiêu Chiến luôn tử tế và giúp đỡ người khác nên Bạch Lý cơ bản là không thể không yêu y,cũng do đó nên hắn dùng quyền lực của gia tộc mình đi ức hϊếp mẹ Tiêu phải gả y cho hắn,Tiêu Chiến là người hiểu chuyện nên sẽ thuận theo mẹ của mình.

.

.

Thoáng chốc đã đến giờ lành,Bạch Lý đứng trên thềm nhìn Tiêu Chiến bước vào,hắn tiến đến nắm tay y nhưng y nhanh chóng siết chặt tay lại,không cho hắn nắm vào

"Chiến Chiến,ngươi chống đối ta thì đêm nay cũng không thoát được đâu"-Hắn thì thầm vào tai Tiêu Chiến

Tiêu Chiến vẫn bất động,không màng đến lời hắn nói,y chỉ mong bây giờ Vương Nhất Bác xuất hiện ở đây thôi,không hẳn là xuất hiện,mà mong hắn chính là tân lang

"Nhất bái thiên địa"

"Nhị bái cao đường"

"Phu thê giao bái"

"Đưa vào động phòng"

Tiêu Chiến bất ngờ đứng yên lại,mặc cho hắn kéo cũng không đi

"Tiêu Chiến,ngươi càng lì lợm thì càng thiệt thòi cho ngươi thôi"-Hắn cười nhếch mép rồi kéo mạnh y.Tiêu Chiến cũng là nam nhân mà,tuy sức lực không phải là quá mạnh nhưng vẫn đủ để chống lại Bạch Lý

"Ngươi mau đi"-Bạch Lý quát vào mặt Tiêu Chiến

"Không"-Tiêu Chiến mạnh tay hất chiếc khăn trùm đầu ra

"Lì lợm như ngươi thì ta cũng có cách trị thôi"-Bạch Lý nắm chặt lấy cổ tay Tiêu Chiến

Tiêu Chiến hoảng loạn nhìn xung quanh thì lại để ý trúng một nam nhân trùm khăn màu đen ngang mặt,chỉ để lộ đôi mắt,nhưng Tiêu Chiến biết chắc rằng hắn chính là Vương Nhất Bác

"Vương Nhất Bác?"-Tiêu Chiến nhìn vào nam nhân đó rồi nói bằng khẩu hình miệng

"Đi mau"-Bạch Lý giật mạnh cổ tay Tiêu Chiến làm cả người y ngã hẳn vào lòng hắn

"Á"-Cả người Tiêu Chiến bị bế lên,Tiêu Chiến lấy chân đạp mạnh vào người hắn

"Người đâu"-Bạch Lý gọi cận vệ của hắn đến kéo Tiêu Chiến đi,do quá đông người nên Tiêu Chiến không thể phản kháng được

Mọi người đang dự lễ bỗng hoảng loạn,họ cứ nghĩ cả hai đem lòng yêu nhau,đâu ngờ Bạch Lý lại hiểm ác như vậy.

Vương Nhất Bác lao đến kéo Tiêu Chiến ra,đang hoảng loạn thì lại cảm nhận được vòng tay quen thuộc của hắn,Tiêu Chiến ngước lên nhìn hắn

"Vương Nhất Bác chạy mau lên,họ sắp đánh ngươi đấy"

"Ngươi đừng lo,có chết ta cũng kéo ngươi theo"-Vương Nhất Bác nhìn y cười

"Bây đâu,thấy vậy còn ngơ ra à,lũ ăn hại"-Bạch Lý điên cuồng gào lên

Cùng lúc đó bọn thuộc hạ của hắn chạy đến,cũng cả chục tên chứ đâu có ít,Vương Nhất Bác nhếch mép rồi ôm Tiêu Chiến phóng đi,bọn thuộc hạ mở to mắt nhìn hắn,loại võ gì đây,sao chạy nhanh vậy được

"Mẹ nó,lũ vô dụng,chết đi"-Bạch Lý giận dữ quật ngã mọi thứ

.

Tiêu Chiến được Vương Nhất Bác đưa lên núi

"Ngươi lợi hại thật a~"-Tiêu Chiến nhìn hắn rồi nở một nụ cười,nụ cười mà hắn cho rằng là nghịch thiên nhất,cả đời cũng không ai sánh bằng

"Cổ tay có sao không?"-Vương Nhất Bác kéo y đến ngồi dưới gốc cây cổ thụ to lớn,nắm lấy phần cổ tay của y xem xét

"Không sao"

"Thế này mà không sao hả?"-Vương Nhất Bác nhíu mày nhìn cổ tay của y đỏ ửng lên,nhều chỗ còn rướm máu

"Không đau,ta chịu được"-Tiêu Chiến rút tay lại

"Nếu ta đến không kịp thì sao?"

"Thì chịu thôi chứ sao"

"Ngươi ngốc thật"-Nhất Bác gõ lên trán y một cái

"Dù sao ngươi cũng đến kịp rồi,ta cũng bình an rồi,lo gì chứ"-Tiêu Chiến đặt tay lên vai hắn

"Ta có cảm giác không yên tâm"-Vương Nhất Bác nhíu mày

"Sao lại không yên tâm"-Tiêu Chiến nghiêng đầu sang một bên

"Không biết nữa,chỉ là cảm giác"-Vương Nhất Bác nhìn vào Tiêu Chiến

Tiêu Chiến nhướn người đến hôn vào má hắn một cái

"Coi như là quà trấn an"-Y cười

"Vậy thêm một cái bên đây đi"-Vương Nhất Bác vô sỉ chỉ vào má còn lại

Tiêu Chiến "xùy" một cái rồi hôn vào má bên kia của hắn

"Tặng thêm đó,lỡ như ngày mai ta xảy ra mệnh hệ gì thì sao"-Tiêu Chiến cười với hắn

"Ngươi đừng nói bậy nữa"-Vương Nhất Bác cúi gầm mặt xuống

"Đùa thôi"-Tiêu Chiến lấy hai tay nâng mặt hắn lên

Vương Nhất Bác quay mặt đi,nói

"Nè,hôn má ta thêm một cái đi"

"Mệt quá"-Tiêu Chiến bĩu môi

"Mau mau a~"

Tiêu Chiến mở to mắt kinh ngạc,bao năm qua lần đầu tiên thấy Vương Nhất Bác làm nũng đó.Y đưa môi đến gần má Nhất Bác,chuẩn bị hôn thì hắn quay mặt lại đối diện với y,kết quả nơi đôi môi đáp xuống không phải là má mà là môi của hắn.Tiêu Chiến giật mình định giật ra,nhưng Nhất Bác đã nhanh chóng ôm y lại,Tiêu Chiến từ từ nhắm mắt lại.Lần này không phải ôn nhu như lúc trước nữa,hắn xộc thẳng lưỡi vào miệng Tiêu Chiến,bắt đầu một nụ hôn sâu

"Ưm"-Tiêu Chiến đập nhẹ vào lưng hắn

Vương Nhất Bác luyến tiếc rời môi Tiêu Chiến,kéo theo một sợi chỉ bạc

"Ngộp thở chết"-Tiêu Chiến hô hấp khó khăn nhíu mày nhìn hắn

"Ngươi thở lại được thì thêm một lần nữa đi"-Vương Nhất Bác vuốt lưng Tiêu Chiến

"Bớt lại đi"

Vương Nhất Bác kéo Tiêu Chiến vào lòng,ôm chặt lấy y,thì thầm

"Ta mong một đời một kiếp được bên ngươi"

"Ừm,ta cũng vậy,nhưng khoan"-Tiêu Chiên bật dậy

"Khoan gì??"

"Ngươi bất tử mà,còn ta thì không"

"Không sao,khi đó ta truyền một ít cho ngươi"

"Ừm"-Tiêu Chiến dựa vào lòng hắn

"Nghĩ cũng không phải dễ,căn bản không thể truyền cho người khác"

"Sao cũng được,ta không quan tâm"

"Ừm"-Vương Nhất Bác nhìn xuống Tiêu Chiến đang tựa vào l*иg ngực mình,nở một nụ cười nhạt

Đối với Tiêu Chiến,có lẽ sống chết không quan trọng,chỉ cần khi còn sống,được ở bên người mà mình yêu thương là đủ,không cầu bất tử.Vì y biết,bất tủ cũng có cái giá phải trả

__________________________

Chương này có vẻ hơi ngắn,mọi người thông cảm nha,suy nghĩ có hạn:)

Mong mn vote và cmt cho tui bik chỗ nào cần sửa nha,yêu mn~

BJYXSZD^^