Ngàn Lời Yêu Thương

Chương 33: Đau lòng

Phòng hồi sức

Ninh Hinh vẫn cứ ngủ trên chiếc giường trắng, Lộ Khiết ngồi kế bên vẻ mặt lo lắng, Bella và Anna đứng ở ngoài bầu không khí lúc này ngột ngạt đến không tả nổi thế nhưng đã bị Bella phá vỡ đi

" Alice, cô ta có bạn trai rồi hèn gì việc học càng lúc càng sa sút bởi vì thần trí đặt ở đâu đó rồi "

" Này, chị đừng nói nữa "

Anna cố cản bà ta lại

" Sợ gì? Cô ta giờ không phải không bị gì sao, tôi không biết cô ta nghĩ sao nữa chỉ là vài món đồ thôi mà có cần liều mạng vậy không "

" Im ngay đi nếu bà không muốn nhập viện "

A Tứ đứng ở ngoài, ánh mắt cảnh cáo

Ở phía xa xa người đàn ông bước nhanh đến, mặt bộ vest đen có thêm áo măng tô chéo hừng hực đi đến không ai khác đó là Sở Nam Dạ còn người đi phía sau là A Ngũ

A Tứ, Lục Tam cúi chào còn Bella đứng đó nhìn một cái

Lộ Khiết đứng dậy

" Cửu gia "

Hắn không để ý đến nhìn người con gái đang nằm gương mặt tái nhợt trán thì quấn vải có thấm chút máu

" Đi thôi"

Hắn hôn lêи đỉиɦ đầu cô rồi bế cô theo kiểu bế công chúa

" Cửu gia, ngài đưa Ninh Hinh đi đâu?"

Lộ Khiết chặn lại tuy cô biết người này là chồng của Ninh Hinh nhưng mà Ninh Hinh vừa mới khẩu thuật xong sao có thể đi trong tình trạng này được. Cô là bạn của Ninh Hinh cô phải lo chứ

" Ninh Nhi là vợ tôi, đến chỗ tôi sẽ tốt hơn cho cô ấy "

"Này cậu kia, cậu đưa học sinh của tôi đi đâu vậy hả "

Bella chặn lại dù người này là ai thì bà vẫn không thể đưa người lạ đưa cô bé này đi được nhỡ đâu có chuyện gì thì bà làm sao ăn nói với Amanda chứ

Sở Nam Dạ trừng mắt nhìn bà ta, sát khí toát ra từ người hắn

Người này chính là người đã làm Ninh Hinh bị thương, ngay lúc này chỉ muốn làm bà ta sống không bằng chết

A Ngũ đi tới kéo bà ta sang một bên, A Tứ và Lục Tam lên tiếng

" Lão đại, chúng tôi không bảo vệ chị dâu cho tốt, chúng tôi chịu nhận hình phạt "

Bà ta nghe hai từ " lão đại " thì biếng sắc người này là ai chứ khí thế này không phải là người tầm thường nếu hắn ta biết được thì nữa đời sau mình làm sao sống đây

" Chuyện này để sau, gọi cho Lệ Bách đến đây. Nếu hắn không đến thì nghỉ việc đi "

" Vâng "

Trên chiếc xe, Ninh Hinh nằm trên đùi hắn miệng không ngừng lẩm bẩm

" Chúng rất quan trọng… đừng lấy đi mà …"

Hắn nghe mà sót, người đã làm cô ra nông nỗi này nhất định phải trả giá

" Trong vòng 5 phút phải về đến nơi"

A Ngũ vâng một cái rồi tăng tốc độ chuyện này đối với một tay đua mà nói thì không phải là vấn đề gì chỉ sợ A Tứ và Lục Tam chạy ở phía sau không theo kịp

Nhận thấy xe phía trước tăng tốc độ A Tứ có chút luống cuống dù sau thì hắn sợ tốc độ cao

" Này không thể tăng tốc độ được à "

" Cô gái hắn có chứng sợ tốc độ cao "

Lúc Tam ngồi kế Lộ Khiết nói, Lộ Khiết chịu không được nên đã giành vô lăng

" Để tôi "

" Này rất nguy hiểm cô đi xuống đi "

" Anh tránh ra đi "

Chiếc xe cứ quẹo trái rồi quẹo phải cuối cùng vì tính mạng cả ba A Tứ đã để cô cầm lái còn mình thì ngồi ghế phụ

" Ai kia nhắm mắt lại đi "

A Tứ chưa hiểu chuyện gì thì xe đã lao như bay phóng về phía trước

Xe A Ngũ dừng lại thì xe cũng dừng lại ở phía sau

Lộ Khiết nhanh chóng xuống xe còn A Tứ thì tay vẫn cầm lấy dây an toàn mặt không có miếng máu nào dừng như hồn lìa khỏi xác Lúc Tam ở phía sau cũng thấy sót dùm